Nghe vậy, Tự Hàn Ung bình thản nói: "Vừa rồi ngươi làm như thế nào trở lại phương thế giới này, tiếp theo cứ dùng phương pháp giống thế để leo lên Kiến Mộc!"
Phương pháp giống thế?
Phương pháp hắn vừa dùng là dùng hệ thống uỷ thác.
Vấn đề là cho đến bây giờ vẫn có sự tồn tại gì đó đang cắt ngang hệ thống uỷ thác!
Dù hiện tại hệ thống có thể phá vỡ ván cờ, chắc chắn sẽ bị cắt ngang Về phần vừa rồi hệ thống thao tác tự mình chém giết mình...
Vừa rồi hắn có thể trở về phương thế giới này là có mặt nạ của thiên kiếp định vị!
Thật sự muốn dùng cách này leo lên Kiến Mộc, hắn nhất định phải có một vật có thể định vị phía trên Kiến Mộc...
Trong lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Bùi Lăng đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía Tự Hàn Ung, ánh mắt sáng rực.
Cách này có thể thực hiện!
"Đa tạ Long Hậu nương nương chỉ điểm!" Bùi Lăng lập tức hành lễ, trịnh trọng nói.
Tự Hàn Ung khẽ gật đầu, hờ hững nói: "Đây là con đường mà ngươi đi qua, cho nên có thể thực hiện!"
"Ngươi làm trái thiên cương nhiều lắm!"
"Nếu không phải ngươi từng thành công một lần, bản cung sẽ không đề nghị ngươi làm như thế"
"Bởi vì tiên nhân làm trái thiên cương, cho dù là Kim Tiên cũng không còn vĩnh hằng!"
"Hành động lần này mạo hiểm không nhỏ!"
Bùi Lăng bình tĩnh nhẹ gật đầu, nếu là Kim Tiên bình thường thì sẽ như thế.
Nhưng hiện tại hắn bất tử bất diệt, lại không chỉ vì hắn là tiên nhân.
Số lượng đạo kiếp của hắn là cực hạn thiên đạo!
Nghĩ tới đây, Bùi Lăng lập tức hỏi: "Ở ngay chỗ này?"
Tự Hàn Ung nhẹ khép váy dài, hờ hững nói: "Nơi này sẽ không vào ván cờ!"
Nghe nói như thế, Bùi Lăng không do dự nữa, hắn tâm niệm vừa động, một đạo đao khí huyết sắc chợt xuất hiện trong hư không, ầm vang rơi xuống.
Đao khí như thác nước huyết sắc cuồn cuộn, chớp mắt trảm trúng thể xác Bùi Lăng.
Oanh! !
Đao ý cao ngất tản khắp tứ phương, Bùi Lăng hôi phi yên diệt!
Kình khí còn sót lại như gió mạnh gào thét phát động rèm nặng, rèm châu kịch liệt lắc lư, trên thềm son hoàn bội của Long Hậu đinh đang rung động một hồi lâu.
Vạt áo băng rua múa, ánh mắt Tự Hàn Ung lạnh nhạt nhìn tình cảnh này.
Bốn vị Tiên Tôn...
"Ly La" tặng cho tiên thuật đại đạo, để tên nhân tộc này trực tiếp leo lên Kiến Mộc; "Yếm Khư" cho ra tiên chức "Hắc dạ", để tên nhân tộc này thành Vương, cưỡng ép trèo lên Kiến Mộc; "Vị" để tên nhân tộc này phá vỡ hồng hoang; "Kim"... Thì thủ hộ hồng hoang, đây vốn là việc mà Tự Hàn Ung cần phải làm!
Ván cờ hiện tại, mấu chốt chân chính không phải thủ đoạn mà tên nhân tộc kia leo lên Kiến Mộc...
Mà là hắn không thể ra tay!
Sau đó, chắc sẽ xảy ra đủ loại ngoài ý muốn, không ngừng ép hắn ra tay!
Chỉ cần hắn vừa ra tay, cho dù tên nhân tộc này có thủ đoạn leo lên Kiến Mộc, cũng đành phải lập tức thành Vương, chiến một trận với nàng...
Có thể nói, từ lúc bắt đầu tên nhân tộc này đã phải đối mặt với một tử cục không có cách phá giải!
Nhưng cục diện của giờ phút này là vì Tự Hàn Ung!
Nàng muốn đối địch với Tiên Tôn!
Nàng đối đầu với Tiên Tôn là vì Tiên Tôn ra tay với nàng, với Long tộc trước...
Tiên Tôn ra tay với nàng là vì tên nhân tộc kia...
Chờ chút!
Làm sao cảm giác tất cả đều quá trùng hợp?
Dường như... Là một ván cờ tinh diệu đã sớm sắp xếp tốt!
Là tên nhân tộc kia bố trí cục diện?
Không!
Chỉ là một nhân tộc, không có loại bản lĩnh này!
Hơn nữa, vừa rồi nàng trò chuyện với tên nhân tộc kia, rất chắc chắn hắn biết quá ít việc.
Cho dù có xảo trá cơ biến, lòng dạ thâm trầm, cũng không có khả năng tính toán một vị Long Hậu Long tộc như nàng!
Chắc suy nghĩ vừa rồi của nàng chịu ảnh hưởng từ "Kim", muốn để hắn ra tay!
Trong lúc đang suy nghĩ, cách đó không xa, một viên minh châu khảm nạm trên cây san hô đột nhiên sáng tỏ, ánh sáng của nó nở rộ như trăng sáng nhô lên cao.
Châu quang nhu hòa trơn bóng, soi sáng ra sương sắc sáng sủa.
Một bóng dáng khôi ngô nguy nga, uy nghi cuồn cuộn xuất hiện từ bên trong, hắn ta cổn miện chỉnh tề, loại người, sừng rồng vàng ròng, tráng lệ, chính là Long Vương.
Sau khi Long Vương xuất hiện, không do dự chút nào, lập tức bình tĩnh nói: "Nhân tộc đang trảm Kiến Mộc, kính xin Tử Đồng ra tay.."
Hồng hoang.
Bên cạnh Kiến Mộc.
Từng tòa Huyết Phù Đồ treo lủng lẳng trên vòm trời, huyết sắc tràn ngập đầy trời, Tiên cung xa xăm thấp thoáng sau núi mây biển sương.
Trong hư không, vô số tiên nhân chém giết thành đoàn, gió tanh mưa máu hắt vẫy nhao nhao.
Nhân tộc như từng chiếc chiến thuyền đang giãy giụa trong ngàn vạn pháp tắc, vô số đại đạo, tiên thuật như mây.
Công phạt lui tới xôn xao như biển giận sóng to, gầm thét, sôi trào muốn thôn phệ tất cả thuyền bè. Sóng lớn ngập trời, khi thì có thuyền nhỏ lật úp, thân tử đạo tiêu; khi thì phi thuyền phá sóng, thuận gió mà lên, chân cụt tay đứt bay loạn như mưa rào, mùi huyết tinh dày đặc như thực chất.
Ở một chỗ trên chiến trường, mấy bóng dáng khổng lồ quái đản đạp không mà đứng, xúc tu tung bay, đang toàn lực vây công một nữ tiên nhân tộc áo đậm giày đen, tóc dài như sương.
1091 chữ