Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 3185: Phát hiện




Gốc cự mộc kia vẫn nguy nga, lỗ hổng trên đó lại càng thêm rõ ràng.

Dưới Kiến Mộc chém giết như nước thủy triều, gió tanh mưa máu dày đặc hừng hực, thiên địa trật tự đều là huyết sắc, sát khí ngút trời.

Đột nhiên, phía trên Kiến Mộc không có dấu hiệu nào lại thêm hai vết đao nhạt nhẽo.

Trong vết đao có đao ý cao ngất lăng lệ, tràn đầy khí tức bá đạo, ngang ngược, thẳng tiến không lùi.

Ánh mắt "Luân Hồi" khẽ động, lập tức nói: "Là đao ý của Bùi Lăng"

"Trọng Minh" nhìn qua hai vết đao kia, tiếng nói bình tĩnh: "Loại trình độ này ảnh hưởng không lớn đến Kiến Mộc.

"Hơn nữa, vị trí vết đao và vết kiếm không cùng một chỗ"

"Chắc Bùi Lăng đang kiểm tra"

Cách đó không xa, "Tướng Huyền" nhẹ gật đầu, vừa muốn mở miệng lại hơi nghiêng tai như đang lắng nghe cái gì đó, nhanh chóng trả lời: "Bùi Lăng, trong số chúng ta chỉ có "Vô Thủy" nắm giữ một môn tiên thuật hỗn độn.

"Thứ mà ta đang dùng.."

"Cho dù là chính tiên không làm trái thiên cương, cũng sẽ bị tộc ta từ từ ăn mất!"

Nói xong, "Tướng Huyền" lập tức bình thản nói: "Bùi Lăng đang kiểm tra hiệu quả [Tẩy Tiên)"

"Luân Hồi" khẽ gật đầu, đang muốn nói tiếp cái gì đó, một giọng nói dồn dập lại truyền vào trong tai hắn ta:

"Luân Hồi tôn giả, Tiên Vương Kim Ô tộc hạ giới.

"Vô Thủy đại nhân đã ra tay với hắn!"

Hồng hoang.

Thuỷ tinh cung.

Vạn khoảnh sóng biếc lăn tăn như vảy, chiếu rọi cung điện tỏa ra ánh sáng lung linh, trong khói nước mênh mông có hải thị thận lâu bay vút lên quanh quẩn, nhìn lại xa hoa lộng lẫy như tiên cảnh thượng giới. Nhìn quanh xác nhận tình cảnh hiện tại của mình, Bùi Lăng hơi thay đổi sắc mặt, không rảnh suy nghĩ nhiều, thân hình khẽ động lập tức chạy ra bên ngoài Thuỷ tinh cung Vèo...

Tay áo vút không vang lên, huyền bào như điện hóa thành một tia ô quang, chớp mắt vạch phá bầu trời.

Chỉ trong nháy mắt đã độn đến ngoài vạn dặm!

Nhưng thân hình hắn vừa dừng lại, đã thấy xung quanh san hô thân cành um tùm, đan xen sinh ra, rủ xuống kim chi ngọc diệp, xum suê mạnh mẽ như rừng rậm bao quanh chen chúc.

Trên đỉnh minh châu từng đống, châu quang nhu hòa như ánh trăng hậu thế trút xuống, trong oánh nhuận soi sáng ra phồn hoa.

Rèm nặng buông xuống ngăn cách trong ngoài.

Hoa văn nhàu kim liền cành như nhánh, có linh hoa lấp lánh, vô cùng lộng lẫy.

Trên mặt đất phủ gấm nỉ dệt kim dày cả tấc như cỏ thơm dày đặc, nơi dừng chân như đám mây.

Cách đó không xa, bên trong một cái Bác sơn lỗ điêu khắc vỏ sò khói xanh lượn lờ, linh hương trong veo như mây trôi phi hà tản khắp cả phòng.

Bên ngoài rèm nặng mơ hồ truyền đến khí tức của rất nhiều thị nữ Thủy tộc, trong tiếng quần áo xột xoạt như nghe thấy hoàn bội đinh đang.

Chỗ xa hơn là thị vệ giáp trụ đầy đủ hết, quản sự mặc lễ phục đều xếp hàng đứng đó, trật tự rành mạch. Lúc này, tất cả người hầu đều khoanh tay chờ đợi, không nhúc nhích, cực kỳ cung kính.

Bùi Lăng cảm giác rõ ràng, lập tức khẽ giật mình, quay đầu nhìn về phía sau lưng.

Đã thấy phía trên chín tầng thềm son có bảo tọa màu xanh sẫm khảm kim, vũ bảo đan xen, lọng che uốn lượn, vây quanh một bóng dáng tóc mây khuôn mặt như hoa, uy nghi tự nhiên đang khép tay áo ngồi ngay ngắn.

Đôi mắt nàng sáng như biển, xanh thẳm sáng long lanh như trời trong vạn dặm, sáng tỏ thuần túy, sâu trong con ngươi sáng ngời rực rỡ, lại như ẩn chứa vô tận sóng ánh sáng.

San hô châu xuyên ngũ sắc giăng khắp nơi thành châu quan kiểu dáng phức tạp, tô điểm trên búi tóc như đống mây, mấy sợi tóc tản ra trên má tuyết như thuyền nhỏ nhô ra dưới cầu hình vòm ngày xuân, cành liễu lặng yên lướt qua mặt nước, nhẹ nhàng vũ mị.

Cung trang nhàu kim tím đậm đặc biệt tĩnh mịch dưới màu sắc châu quang gần như màu mực, càng làm nổi bật làn da sáng trắng hơn tuyết của Tự Hàn Ung, trên trán một đôi sừng rồng óng ánh trơn bóng, chiết xạ ngàn vạn ánh sáng.

Khuôn mặt Tự Hàn Ung như sương lạnh, lạnh lùng nhìn qua Bùi Lăng.

Là Long Hậu!

Sắc mặt Bùi Lăng cứng đờ, lần trước hắn đi vào toà Thuỷ tinh cung Long tộc này còn bắt cóc tiểu công chúa Long tộc!

Mặc dù trong hành trình Thanh Khâu trước đây không lâu, hắn đã kết làm phu thê với Long Hậu trong năm tháng càng thêm xa xưa, còn không chỉ một lần phu thê chi thực, nhưng...

Không đợi hắn suy nghĩ nhiều, Tự Hàn Ung đã lạnh băng mở miệng: "Đây là tiên chức Kiến Mộc, ‘Khoảng cách"

"Ngươi đừng vọng tưởng có thể đi ra nơi đây.

"Không có bản cung đồng ý, bất kỳ sinh linh gì đều không thể rời khỏi hành cung nửa bước!"

"Hôm nay là lúc chấm dứt một vài chuyện!"

Lúc đang nói chuyện, ánh mắt Long Hậu lạnh như băng nhìn Bùi Lăng, mấy ngày trước nhân tộc này vẫn chỉ là một phàm phu tục tử có chút tu vi.

Hiện tại chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi lại đã thành tựu vị trí Kim Tiên!

Có lẽ qua một đoạn thời gian nữa, hắn có thể thành tựu Tiên Vương giống nàng!

Chỉ có điều...

Suy nghĩ của Long Hậu thay đổi thật nhanh, Bùi Lăng đã lấy lại tinh thần, Tiên Vương có thể sử dụng tất cả tiên chức của phương thế giới này!

Trước đây hắn đối mặt với tiên chức Kiến Mộc, đều cảm thấy bó tay không có cách nào.

Long Hậu trước mặt lại nắm giữ toàn bộ tiên chức Kiến Mộc!

Tình huống hiện tại có sự khác biệt rất lớn với lúc đối mặt U Minh chi chủ.

1103 chữ