Vừa nghĩ như vậy, Lư Huyền đột nhiên cảm ứng được cách đó không xa loáng thoáng có yêu khí, hắn ta lập tức thay đổi phương hướng, bỏ chạy về phía yêu khí.
Bay không bao xa, Lư Huyền đã thấy một rừng hoa nối dài không dứt.
Rừng hoa này đang nở rộ, nhìn từ xa từng đóa hoa đào như mộng như ảo. Nếu quan sát ở khoảng cách gần sẽ phát hiện, trên mỗi một cánh hoa đều có từng vệt đen, tất cả vệt đen trên cánh hoa tạo thành một khuôn mặt quỷ đang yên lặng cười to.
Hắn ta vừa rơi vào trong đó, cả rừng hoa đều vang lên tiếng cười to điên cuồng!
Lư Huyền lập tức cảm thấy thần hồn chấn động, hắn ta không dám sơ suất, vung Mạn Đồ La năm màu trong tay lên, làn sóng vô hình chậm rãi tràn ra, hình thành một vầng sáng mơ hồ ở quanh người hắn ta, ngăn lại xung kích tràn đến từ giữa rất nhiều cành cây.
Lư Huyền vừa bước vào rừng hoa, Bùi Lăng cũng đã đuổi tới, trong rừng hoa lại vang lên tiếng cười nhưng trên người hắn sôi trào đao ý, lại không bị ảnh hưởng chút nào!
Hai người lần lượt xông vào rừng hoa, mùi hương người sống khiến xung quanh cuồn cuộn như nhỏ giọt nước vào chảo dầu, Hoa Yêu trong rừng rối rít tỉnh lại, lập tức tiến vào trạng thái săn mồi.
Quỷ Diện Đào Hoa vốn nở rộ như mộng như ảo, trong nhụy hoa lập tức bắn ra rất nhiều răng nhọn tinh hồng, ngay lúc đó từng cành lá cũng sinh ra gai độc sắc bén.
Cành lá lập tức vỗ đập.
Vù vù vù!
Gai độc đầy trời như cơn mưa to tầm tã bắn về phía hai người Bùi Lăng và Lư Huyền.
Lư Huyền hừ lạnh một tiếng, Mạn Đồ La năm màu trong tay nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, ngưng tụ ra độc thuẫn ngăn lại gai độc lao về phía mình.
Bùi Lăng lại nhướn mày, Huyết Quỷ độn pháp của hắn có thể tránh gai độc, nhưng trong thời gian tránh né như thế, đã đủ để Lư Huyền kéo giãn khoảng cách với mình!
Nghĩ tới đây, Bùi Lăng không tránh không né, vung trường đao ra, một đạo đao khí bộc phát ra, chém thẳng về phía Hoa Yêu xung quanh!
Ngay sau đó, hắn lại lấy ra Độc Hỏa Huyết Giao Trượng, đầu giao long lập tức phun ra độc hỏa, đốt cháy tất cả thảm thực vật xung quanh.
Răng rắc răng rắc răng rắc... Cành lá trông dữ tợn đáng sợ không hề có sức đánh trả trước mặt đao khí mang theo ý chí thẳng tiến không lùi, gần như trong khoảnh khắc nhánh lá rách rơi, vô số cánh hoa lộn xộn như mưa nặng hạt trong tiếng kêu rên.
Ngay sau đó độc hỏa đã đến, tiếng kêu thảm thiết càng phát ra cao vút, trong lửa lớn rừng rực, Bùi Lăng cũng không quay đầu lại, một tay cầm đao một tay nắm trượng, tiếp tục đuổi theo Lư Huyền bước vào sâu trong rừng hoa.
Đao khí tung hoành, độc hỏa tàn phá bừa bãi, sau một khoảng thời truy đuổi, Lư Huyền vẫn cắm đầu chạy trốn về phía trước, rừng hoa lại tử thương gần hết, vô số cỏ cây tinh yêu chết thảm.
Vào lúc này, một chùm dây leo đột nhiên chồi ra từ phía dưới, màu sắc dây leo kia như sắt mọc ra từng điểm lấm tấm như ngôi sao, tuy là thực vật nhưng lúc phá không lại phát ra tiếng động nặng nề chỉ kim thiết mới có!
"Thật to gan!" Cùng lúc đó, giọng nói sắc nhọn của một nữ tử vang lên từ phía dưới, "Dám giết hại hài nhi của ta như thế!"
Lư Huyền nghe vậy cười lạnh một tiếng, không ngừng bước cũng không quay đầu lại, chạy thẳng về phía trước.
Bùi Lăng muốn đuổi theo, lại bị dây leo không ngừng rút ra từ dưới ngăn lại.
Thấy thế, Bùi Lăng sầm mặt lại, Yếm Sinh Đao lật một cái chém xuống dưới!
Ánh đao đỏ ngòm như luyện, lúc rơi xuống chỉ nghe thấy tiếng vô số cành cây bẻ gãy, xen lẫn tiếng kêu thảm của tinh quái yêu linh, trong khoảnh khắc giải quyết sạch một khu vực lớn, lập tức lộ ra một gốc Quỷ Diện Đào Hoa mấy người ôm mới hết.
Bông hoa kỳ lạ nở từng đống, thân cành từng cục, thân cây mở ra một đôi mắt, hai bên nhánh cây xoay quanh xoắn vào nhau nắm lấy một sợi dây leo coi như trường tiên, đang hung hăng đánh về phía Bùi Lăng!
Bùi Lăng liên tục vung cốt đao lên, xoạt xoạt xoạt, mấy đạo đao khí chém thẳng xuống.
Keng keng keng!!!
Đôi bên đã đấu mấy chiêu, lại cân sức ngang tài!
"Tại hạ đang đuổi theo một kẻ địch, nếu các hạ có thể tránh ra, ngày sau chắc chắn hậu tạ!" Bùi Lăng lập tức nói.
Lấy thực lực hiện tại của hắn, hoàn toàn không sợ Hoa Yêu Trúc Cơ này.
Nhưng tốn chút thời gian như vậy, Lư Huyền đã chạy không thấy, nếu Quỷ Diện Đào Hoa Yêu này lại quấn lấy đánh mấy chiêu với hắn, chắc chắn hắn sẽ đánh mất cơ hội thật tốt để chém giết Lư Huyền!
"Chết đi cho ta!" Quỷ Diện Đào Hoa Yêu tức giận nói, mấy chục sợi dây leo chồi ra từ dưới đất như mũi tên sắc bén, đâm hết về phía Bùi Lăng!
Sắc mặt Bùi Lăng lạnh lẽo, quanh người phun trào huyết quang, thi triển Huyết Quỷ độn pháp né tránh tất cả.
Quỷ Diện Đào Hoa Yêu đánh một kích thất bại, tán cây to lớn đột nhiên nhẹ nhàng lay động, trong chốc lát đã thúc đẩy sinh trưởng vô số nụ hoa, nhanh chóng nở rộ, trong không khí lập tức xuất hiện hương hoa kỳ dị.
Mùi hoa này đột ngột xuất hiện lại cực kỳ bá đạo, gần như trong nháy mắt đã tràn ngập xung quanh.
Bùi Lăng lập tức lấy Ích Độc Đan ăn vào, đồng thời ngừng thở, lấy Hàn Tủy Hỏa bao bọc toàn thân đề phòng độc hoa rót vào trong cơ thể của hắn trong tình huống hắn không biết rõ.