Lúc này, một giọng nói trầm thấp lạnh nhạt truyền vào trong tai nàng: "Tế, hiện nay tình huống bên đám người ‘Hàn Ảm như thế nào?"
"Tế" lập tức lấy lại tinh thần, là giọng "Luân Hồi" tôn giả!
Nàng vội vàng cúi đầu đáp: "Ta lập tức đi xem!"
Nói xong, "Tế" nghĩ tới điều gì đó, lập tức lại nói, "Tôn Giả, vị Long tộc kia hơi kỳ quái "Cho đến bây giờ, nàng vẫn chưa có bất cứ hành động gì"
"Dường như còn chưa nhận thấy tình huống bên Kiến Mộc.."
Nước trong và gợn sóng trong thuỷ vực đều bị nhuộm thành đỏ hồng.
Ngàn vạn cỏ cây, phân cách ào ào.
Vết rách như mạng nhện từ trời xuống đất trải rộng phương thế giới này.
Đao ý cao ngất thẳng vào mây xanh, tràn ngập càn khôn, ngón tay chập lại như lưỡi đao sắc bén, sát ý rào rạt vô cùng kinh khủng.
Một bộ huyền bào đứng giữa không trung, trên đỉnh đầu hiện ra mười vòng mặt trời huy hoàng, khí tức Đại Nhật chân hỏa tràn ra mỗi một tấc hư không, im ắng gầm thét, tràn ngập, hoành hành ngang ngược.
Ánh sáng rực rỡ chiếu rọi muôn phương, càng làm nổi bật Bùi Lăng khí cơ bành trướng cường đại, vực sâu như đại dương mênh mông, vô biên vô hạn, thâm thúy cuồn cuộn.
Lúc này, áo bào phần phật, tất cả thương thế trên dưới cả người hắn đều đã khôi phục như lúc ban đầu, không còn chút hao tổn nào nữa.
Tí tách... Tí tách... Tí tách...
Sau cuộc chiến gió nhẹ thổi qua, chất lỏng ấm áp chậm rãi nhỏ xuống, đập vào mặt nước ửng đỏ, làm màu nước vốn như mây tàn lại tăng thêm mùi tanh.
Hai con ngươi của Chiêu Ti mở to, lông bờm máu đen dinh dính như nước bùn bị Bùi Lăng xách giữa không trung.
Vết đứt gãy ở phần đầu sạch sẽ trơn nhẵn, vết máu chảy xuống như mưa phùn lộn xộn tung bay. Trong hư không cách đó không xa, thể xác như tuấn mã chậm rãi rơi xuống, trên cổ hắn ta không có vật gì, mặt nước bao la vì vật nặng rơi xuống mà nổi lên từng tầng gợn sóng, hài cốt đẩy ra vô số hoa cỏ.
Bụng ngựa nổi lên cao cao, trong khe hở nứt nẻ đang không ngừng sinh ra từng Tiểu Chiêu Ti. Như con kiến dọn nhà, từng chút một cắn nuốt lực lượng và khí số của Chiêu Ti.
Bên cạnh thể xác Chiêu Ti là nửa bên thể xác của Giảo đang chìm chìm nổi nổi, nửa bên thể xác của hắn ta không cánh mà bay, trong huyết nhục có thể thấy rõ ràng xương cốt trắng đục xen lẫn nội tạng ngũ sắc. Lúc này, phần bụng Giảo cũng gồ lên như núi đồi, chống đỡ ra từng vết rách.
Vô số Tiểu Giảo tranh nhau chen lấn leo ra, lúc nhìn quanh vẻ mặt gian xảo, nhanh chóng chia sẻ Giảo.
ừng ực... ừng ực...
Bọt khí nho nhỏ không ngừng dâng lên, Toàn Quy lơ lửng trong dòng máu đỏ hồng.
Dưới nước, bốn chân to to nhỏ nhỏ đều đã bị chặt đứt, chỉ còn lại mai rùa trụi lủi, phía trên mai rùa trải rộng vết rách, miệng vết thương ngổn ngang lộn xộn có máu tươi ào ạt chảy xuôi, dường như chỉ thiếu một chút nữa là kết cục chia năm xẻ bảy.
Không biết gai nham sinh ra từ nơi nào từ trong nước sâu, từ chỗ nước sâu hung hăng đâm vào ngực bụng của hắn ta.
Dù là như thế, phần bụng nứt ra của Toàn Quy còn đang không ngừng sinh dục Tiểu Toàn Quy... Sơn Huy bồng bềnh giữa không trung, lúc này trên dưới cả người hắn ta mọc đầy từng khuôn mặt người.
Mỗi một khuôn mặt người đều nhếch khóe miệng lên thật cao, nở nụ cười khoa trương lại quái đản, trong cái miệng khó mà tính toán không ngừng phát ra tiếng cười "ha ha ha", âm trầm khiếp người. Bụng nó cũng to như nổi trống, không ngừng sinh dưỡng từng Tiểu Sơn Huy.
Cây cỏ tản mát trong dòng nước xiết hội tụ thành bè, lông tóc cả người Long Điệt không tổn hao gì, hai mắt nhắm nghiền nằm ngửa trên bè cỏ, hô hấp đều đặn, khí tức bình ổn, đắm chìm trong giấc ngủ mơ không cách nào tỉnh lại.
Bụng nó phồng lên, đang không ngừng sinh ra từng đầu Tiểu Long Điệt.
Lúc này, cái đầu Chiêu Ti bị Bùi Lăng xách trong tay tiếng nói ầm vang: "Nhân tộc! Ngươi không giết được chúng ta!"
"Chúng ta đều là Kim Tiên, bất tử bất diệt, bất hủ bất phôi!"
"Các ngươi chỉ là tộc quần huyết thực, bất kính thiên mệnh, không sợ thiên cương, cả tộc lại đi thí tiên, muốn trảm Kiến Mộc, thật sự cả gan làm loạn, nên tru nên diệt!"
"Lần này số lượng Kim Tiên hạ giới rất nhiều"
"Chỉ là tộc quần yếu ớt, ý đồ tranh đoạt khí số cùng vạn tộc, căn bản là kiến càng lay cây, si tâm vọng tưởng!"
"Hơn nữa, biến cố như thế liên quan trọng đại, không lâu sau vị Long tộc sẽ phát hiện.
"Đến lúc đó, ngươi còn có cả nhân tộc đều chắc chắn phải chết"
Ầm.
Bùi Lăng dùng lực, một tay bóp nát đầu Chiêu Ti, tiếng động nặng nề rơi khắp tứ phương.
Sắc mặt Bùi Lăng bình tĩnh, không hề để ý tới Kim Tiên còn lại, mắt sáng như đuốc nhìn về phía Kiến Mộc, tiếng nói bình thản: "Bản tọa muốn đi thượng giới"
"Kính xin Kiến Mộc.."
Còn chưa nói hết lời, cảnh tượng trước mặt hắn thay đổi, sa thạch năm màu như khuẩn nấm cao vút chống ra vô số cái ô có to có nhỏ, che ngợp bầu trời đập vào tất cả tầm mắt.
Cùng lúc đó, hơi nước ướt át đặc biệt của thuỷ vực bao la rút đi, cơn gió mang theo đất cát và bụi bặm vù vù bay tới.
Bùi Lăng lập tức hiểu rõ, Kiến Mộc lại chuyển hắn đến thế giới tiếp theo!
Hắn đang muốn tiếp tục thi triển tiên chức "Mưa xuống" khóa chặt Kiến Mộc, ba bóng dáng Kim Tiên ngoại tộc đột nhiên hiện ra ở trong không trung!
1098 chữ