Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 3176: Đúng là đưa tới!




Thấy hai tên nhân tộc kia trốn chạy, rất nhiều tiên nhân ngoại tộc cũng không chậm trễ, lập tức lao thẳng đến các nhân tộc khác ở xung quanh...

Rầm rầm rầm...

Đại chiến hừng hực, huyết vũ cuồn cuộn.

"Không Mông" và "Mặc Côi" xuất hiện trong một phương hư không yên lặng.

Vừa hiện thân, khóe miệng "Không Mông" đã chảy ra một vệt máu, lại không rảnh lau đi, dồn dập nói: "Càng đến gần Kiến Mộc, càng nhiều Đọa Tiên ngoại tộc, chỉ dựa vào hai người chúng ta không xông qua được!"

"Trong tay chúng ta có tiên khí do Bùi Lăng tặng, còn như vậy, những người khác càng không trèo lên được Kiến Mộc!"

"Hơn nữa, chắc chắn bên Bùi Lăng đã gặp phải rắc rối"

"Tiên nhân ngoại tộc bình thường không cản được một đao vừa rồi của hắn!"

"Chỉ có điều, hắn chỉ xuất một đao đã biến mất!"

"Mặc Côi" khẽ gật đầu, thật nhanh nói: "Bùi Lăng là người dẫn đường tiên lộ, hiện tại chúng ta bình yên vô sự, chắc chắn Bùi Lăng cũng không có vấn đề gì."

"Về phần leo lên Kiến Mộc...

"Bây giờ chúng ta không đủ thực lực, tạm thời đừng cân nhắc việc đến gần Kiến Mộc, đi chém giết những tán tiên ngoại tộc thực lực không mạnh kia trước"

"Như thế mới mua được lực lượng mạnh từ chỗ ‘Trọng Minh tiền bối, lại bàn bạc tiếp!"

"Không Mông" đồng ý gật đầu: "Được!"

Hai người đang nói, phía trên Kiến Mộc tiên nhạc đại thịnh, hào quang thụy khí gào thét bộc phát, huyết quang cuồn cuồn lại xé rách rơi xuống, để lộ ra cảnh tượng trời trong xanh cuồn cuộn, tiên cung cheo leo.

Chỉ thấy thái loan nhao nhao, mây vàng uốn lượn, vây quanh hơn mười vị tiên nhân ngoại tộc giáng lâm phương thế giới này từ Kiến Mộc.

Những tiên nhân ngoại tộc vừa giáng lâm, khí tức rộng lớn như vực sâu không thể đo lường, cuồn cuộn mênh mông, lại đều là cảnh giới Kim Tiên!

Hồng hoang.

Một cây trường côn như chế tạo từ sao băng, tinh vân quanh quẩn như sương mù, mang khí thế như vạn tấn gào thét rơi xuống.

Oanh! !

Trong tiếng vang như đất rung núi chuyển, không gian nứt nẻ từng khúc.

Một bóng dáng đen nhánh như sao băng rơi xuống đất.

Hắn ta như ám ảnh ngưng tụ mà thành, tản ra khí tức tai ương, tai hoạ, chính là "Họa"!

Lúc này, khí tức của nó hỗn loạn, hồn phách rung chuyển một hồi lâu.

Lại không kịp thở dốc, vội vàng trực tiếp chui vào lòng đất.

Hiệu quả [Đồng Pháp Thiên Ấn] mà "Không Mông" cho nó đã sớm mất đi hiệu lực.

Đây không phải vì [Đồng Pháp Thiên Ấn] đã đến giờ, mà là bên "Không Mông" cũng gặp phải tình huống cực kỳ hung hiểm, thủ đoạn bị cắt ngang Hiện tại khí tức của nó đã rơi xuống Đại Thừa kỳ, chỉ là sự tồn tại như giun dế trên chiến trường.

Nhưng cũng may, liên tục mấy lần vận khí của nó rất không tệ!

Mỗi lần có nhân tộc muốn ra tay với nó, vừa hay có tiên nhân những tộc quần khác để mắt tới tên nhân tộc kia!

Lúc này, trên người nó đầy thương thế ngổn ngang lộn xộn, lại không phải nhân tộc gây nên, mà bị dư uy của đại chiến tác động đến!

Liên tục mấy lần ngàn cân treo sợi tóc, nhưng lại vì đủ loại trùng hợp trốn được một kiếp, nó mơ hồ biết chút nguyên nhân...

Cái này là "Nhân quả" tới từ trên người Bùi Lăng!

Nó đã từng vì việc thuận lợi mở ra tiên lộ, giúp Bùi Lăng mấy lần.

Đặc biệt là một lần "Vong" muốn ra tay với Bùi Lăng bị nó ngăn cản...

Lúc đó, Bùi Lăng đã hoàn thành tiên lộ khiêu chiến chín tông.

Mặc dù nó cũng vì tiên lộ thuận lợi mới tiện tay hành động, nhưng đối với Bùi Lăng ngay lúc đó lại là một cọc nhân quả cực lớn!

Những nhân quả này nếu ứng trên người tu sĩ tầm thường, tất nhiên không thể có hiệu ứng cường đại như vậy. Nhưng bây giờ Bùi Lăng đã là "Tiên", là một bộ phận thiên đạo! Nhân quả trên người hắn liên quan đến thiên đạo trong nơi tối tăm!

Những tiên nhân nhân tộc vừa ra tay với nó, cùng tiên nhân những tộc quần khác vừa hay giúp nó ngăn lại tiên nhân nhân tộc, đều có thực lực kém xa Bùi Lăng!

Cho dù Bùi Lăng không ra tay, nhưng những tiên nhân này vẫn vô thức bị nhân quả của Bùi Lăng ảnh hưởng ở một mức độ nào đó! Nhưng bất cứ chuyện gì đều có giá phải trả.

Bên nó liên tục gặp "vận may", không có gì bất ngờ xảy ra, chắc chắn bên Bùi Lăng sẽ liên tục gặp "vận rủi"...

Hơn nữa, "Họa" có một loại dự cảm rất mãnh liệt, chỉ cần leo lên Kiến Mộc, đoạn nhân quả này sẽ triệt để hoàn thành!

Sau đó con đường thăng tiên thành hay bại, đều không liên quan đến Bùi Lăng!

Trong lúc đang suy nghĩ, cả vùng ầm vang chấn động như bị nấu sôi.

Dường như có khí tức cực kỳ cường đại mênh mông giáng lâm phương thế giới này!

Chỉ có điều, không phát hiện khí tức Bùi Lăng, "Họa" không hề có dự định thoát ra mặt đất, ngược lại tiếp tục chạy tới chỗ sâu hơn trong lòng đất...

Hồng hoang.

Nhân tộc và vạn tộc vẫn còn tiếp tục chém giết.

Tiên thuật xuyên qua, ánh sáng bảy màu chiếu rọi thiên địa, lưỡi đao như mưa, mũi tên như mây, lực lượng cường đại gào thét trong mỗi một tấc thiên địa, xé rách hư không, mặt đất chân động, nhao nhao chôn vùi...

Bóng núi trùng điệp, trời cao sáng tắt.

Bốn người "Thanh Nhung"

"Phiếm Khoát", "Ly Đình" và "Tình La" đều toàn thân đẫm máu, pháp bảo bản mệnh chìm chìm nổi nổi quanh người, chống ra một phương yên ổn trong uy năng loạn lưu.

1094 chữ