Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 3168: Không biết sợ hãi (2)




Con đường kia uốn lượn dưới khu rừng bốn mùa, đi qua bên linh tuyền, ở giữa sông núi nhấp nhô, lúc ghé qua như đi trong từng bức tranh ầm ầm sóng dậy lại xinh đẹp kỳ vĩ.

Nó cũng tràn đầy đạo lý thâm thúy huyền ảo, chỉ nhìn từ xa đã khiến trong lòng chúng sinh lập tức có cảm giác... Kia là con đường thành tiên!

Đi hết con đường này có thể từ phàm nhập tiên!

Gốc cây này là Kiến Mộc!

Lúc này, Kiến Mộc thẳng tắp càn khôn, khí tức tiên linh quanh quẩn, chầm chậm lượn quanh.

Trên bầu trời có ánh sáng vô số tiên thuật, thần thông, pháp tắc, đại đạo giăng khắp nơi, xuyên qua hư không, rít gào như nước thủy triều, vô số nhân tộc, dị tộc tiên nhân lần lượt vẫn lạc.

Trong gió bão hỗn độn cuồn cuộn, chân cụt tay đứt, huyết nhục vụn xương như mưa rào không ngừng vẩy xuống.

Chiến trường to như vậy giống một đại dương mênh mông vô ngần, "Tiên" siêu thoát phàm tục như một chiếc thuyền lá nhỏ, gào thét, giãy giụa, chiến đấu trong biển giận sóng to!

Huyết sắc bày ra trong thiên địa, không gian lạnh run.

Mùi tanh nồng nặc theo cơn gió mạnh đập vào mặt, uy áp rộng lớn!

Nhìn tình cảnh chém giết thảm liệt trước mặt, dù bốn người đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng trong lòng vẫn chấn động!

Hồng hoang... Kiến Mộc... Tiên nhân ngoại tộc... Cộng thêm trận đại chiến đã hừng hực trước mắt.

Đại chiến hồng hoang thật sự đã bắt đầu!

Ngay lúc trong lòng bốn người đầy ngạc nhiên, một cái cự trảo da lông lộng lẫy đột nhiên mở ra hư không, rơi xuống bọn họ!

Khí tức của cự trảo bạo ngược lăng lệ, da lông đón gió phần phật, khói chướng khó mà tính toán quanh quẩn tản khắp, trong hư không như có ngàn vạn mắt dọc sáng long lanh mở ra, lạnh lùng quan sát, gió tanh cuồn cuộn lập tức bao phủ phương thiên địa này.

Bốn người lập tức kịp phản ứng, vội vàng chạy sang bên cạnh...

Oanh! !

Lợi trảo xé rách hư không, gió bão hỗn độn đen nhánh khuấy động một hồi lâu, vết rách nguy nga như mạng nhện kéo dài, không gian như lưu ly vỡ nát, theo tiếng "tạch tạch tạch" là loạn lưu mãnh liệt. Ống tay áo phần phật bay múa ở nơi xa, bốn người khó khăn tránh thoát một kích này, vừa ổn định thân hình đã có một tiên nhân ngoại tộc đầu chó, thân người, cầm trong tay một cây quyền trượng cành lá rậm rạp, mạ vàng khảm bảo đột nhiên đập về phía bọn họ.

Quyền trượng vừa ra đã không ngừng biến lớn, trong nháy mắt như một tòa lục địa bạo ngược đổ sụp xuống!

Bốn người vừa vặn tránh thoát một kích, còn chưa kịp thở dốc, lúc này thân hình bất ổn lại không có sức né tránh nữa.

Trong lúc vội vã, bốn người phối hợp ăn ý không cần nhắc nhở, cùng nhau vỗ ra một chưởng. Chưởng phong mạnh mẽ hội tụ khuấy động, trong chớp mắt hóa thành dãy núi trùng điệp ở trong hư không, bóng núi trùng điệp, khí thế rộng rãi, ý nặng nề như đá ngầm giữa dòng, mặc cho hư không rung chuyển chập trùng, nơi đi qua đều trấn áp tất cả.

Oanh! !

Bóng núi uốn lượn và quyền trượng to lớn không giữ lại chút nào đụng thẳng vào nhau.

Trong hư không có ánh sáng trắng to lớn bắn ra, tiếng vang đinh tai nhức óc xen lẫn với không gian vỡ nát, cuồn cuộn lan ra bốn phương tám hướng.

Lực trùng kích cuồn cuộn càn quét trên dưới bốn phương.

Dưới lực phản chấn mạnh mẽ, bốn người cùng nhau bay ngược ra.

Không đợi bọn họ bình tĩnh lại, trong hư không sau lưng lại xuất hiện lít nha lít nhít xúc tu như thủy triều mãnh liệt, vây lại bốn người.

Cùng lúc đó, có màu mực tràn ngập giữa không trung, nhanh chóng nhuộm dần phương thiên địa này. Trong màu mực như vô số vật sống nhúc nhích lại là một tiên nhân ngoại tộc dáng vẻ bạch tuộc, lúc phun ra màu mực đã duỗi ra ngàn vạn xúc tu che kín vòm trời.

Chỉ với thời gian trong nháy mắt, thế công dời núi lấp biển một vòng tiếp một vòng, bành trướng mà tới!

Cho dù bốn người được Nhân Vương ban thưởng quan, thoát phàm nhập tiên, lúc này cũng trái chống phải đỡ, đáp ứng không xuể, căn bản không có chút cơ hội thở dốc nào!

Vèo vèo vèo...

Ngay sau đó, xúc tu khó mà tính toán tăng vọt như lưỡi đao xuyên qua hư không trong chớp mắt, giăng khắp nơi như vô số tấm lưới bao phủ càn khôn, phong tỏa phương thiên địa này.

Bốn người như cá bơi bị bao vây, bị nhốt trong đó, xung quanh trên dưới đều là xúc tu!

Ở giữa trùng điệp kín không kẽ hở.

Trên tất cả xúc tu lập tức sinh ra từng cái giác hút có to có nhỏ, lúc mở ra để lộ răng nhọn tinh mịn, cắn xé về phía bốn người.

Bốn người vội vàng muốn giãy giụa, nhưng trong phút chốc trên dưới cả người lại bị vô số xúc tu quấn lấy không thể động đậy!

Khí tức tử vong ầm vang giáng lâm, bao phủ bọn họ.

Nguy cơ vẫn lạc như lưỡi đao treo cao trên đỉnh đầu, dường như ngay sau đó bọn họ sẽ hoàn toàn biến thành huyết thực!

Nhưng ngay lúc này...

Xoạt!

Tất cả xúc tu xung quanh xuất hiện một vết tích mảnh khảnh như sợi tóc.

Trong vết tích có từng vệt máu chảy ra.

Chẳng mấy chốc, vết máu hóa thành máu tươi ào ạt chảy xuôi, xen lẫn đao ý lăng lệ bắn tung toé như mưa, tràn ngập bốn phương.

Phốc!

Huyết vũ nhao nhao, rơi xuống như trút nước.

Toàn bộ xúc tu đều bị một trảm chém đứt, lộn xộn vẩy xuống theo huyết vũ đầy trời.

Màu mực cũng bị xé ra, bản thể của tiên nhân ngoại tộc như bạch tuộc to lớn cũng hiện ra một vết máu đang không ngừng biến lớn, ý hoàn mỹ lặng yên tán đi, sinh cơ hoàn toàn không còn!

1105 chữ