Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 3155: Chiến Tiên Vương! (2)




Trong nháy mắt, hắn đã siêu thoát khỏi quảng điện, siêu thoát hư vô, siêu thoát toàn bộ U Minh... Xuất hiện ở chỗ cao xa không thể nói, không thể biết, không cảm nhận được, quan sát chúng sinh vạn vật.

Hắn như thiên đạo, như kiếp nạn, như chúng sinh sợ hãi, vạn vật hủy diệt, lại như phía trên vạn giới, vòm trời mênh mông!

Nhưng khí tức của Bùi Lăng biến hóa, khí tức của U Minh chi chủ cũng biến hóa theo, hắn ta cao xa, mờ mịt như trong nháy mắt vượt qua toà cung điện này, vượt qua U Minh... Hóa thành ngọn nguồn khiến chúng sinh vạn vật sợ hãi!

Lúc này, U Minh chi chủ như là một Bùi Lăng khác!

Trong nháy mắt, toàn bộ trên không U Minh vốn ảm đạm hư vô, đột nhiên chìm vào một mảnh bóng tối dày đặc. Kiếp vân ầm vang hiện lên từ trong hư vô, trong nháy mắt hội tụ thành một mảnh trùng trùng điệp điệp, trong mây lôi thiểm điện minh, thiên uy huy hoàng.

Khí tức thiên kiếp bành trướng tản khắp, nhét đầy toàn bộ U Minh!

Lúc tím xanh lập lòe, thiên lôi cuồn cuộn lập tức đánh xuống toàn bộ quảng điện.

Điện quang lạnh thấu xương xuyên qua toàn bộ mái vòm, như kiếm kích to lớn chấp chưởng từ thương khung, đâm xuống mặt đất.

Trong phong lôi gào thét, tử khí tràn ngập U Đô vô số năm tháng cũng chấn động, tử khí u ám sôi trào như nấu, trong lúc khuấy động gào thét xoay tròn như ngàn vạn yêu quỷ, duỗi ra móng vuốt tiều tụy quái đản chụp vào trên không!

Lôi đình nhẹ nhàng gột rửa sạch sẽ tử khí mênh mông, dư thế không giảm, tiếp tục bổ về phía quảng điện.

Chỉ trong một tích tắc, kiếp lôi trực tiếp xuyên qua đỉnh điện hóa thành ánh sáng trong vắt đầy trời, rắn chắc bổ vào trên người Bùi Lăng và U Minh chi chủ.

Oanh! !

Trong tiếng vang kinh thiên động địa, thiên uy kinh khủng quét ngang vô cực, tử khí dày đặc như thực chất trong quảng điện lập tức băng tiêu vẫn tán.

Sau khi lôi quang to lớn chầm chậm kiềm chế, cảnh tượng trong điện lại hiện ra, Bùi Lăng không nhúc nhích tí nào đứng tại chỗ, quanh người tím xanh sáng tắt, ngàn vạn điện xà nhỏ bé bôn tẩu như trời hạn gặp mưa xuân, lặng yên không tiếng động chui vào thể xác, bị hắn hấp thu hoàn toàn nhưng không tạo thành bất cứ thương tổn gì cho hắn.

Trên 99999 bậc thềm son, U Minh chi chủ ngồi vững vàng trên bảo tọa cũng không có bất kỳ động tác gì. Nhưng tất cả kiếp lôi rơi vào trên người hắn ta đều bị một tầng tử khí màu mực ngăn lại, không chạm đến hắn ta chút nào.

Trong chốc lát, tất cả mệnh cách, khí số, tiên lực, pháp tắc... Thuộc về Bùi Lăng đang bị đều im bặt mà dừng lại! Khí tức của hắn lập tức khôi phục đến đỉnh phong trước đó.

Tất cả sinh cơ, đao ý... Trên người U Minh chi chủ đều tan thành mây khói, không còn sót lại chút gì. Ngoại trừ khuôn mặt vẫn giống Bùi Lăng như đúc, U Minh chi chủ không có nửa vết tích nào trên người Bùi Lăng.

Thành công ngăn lại tranh đạo, Bùi Lăng không do dự chút nào, Cửu Phách Đạo trong tay gào thét ra, mang theo khí thế cuồn cuộn lập tức chém về phía U Minh chi chủ!

[Thực Nhật bí lục] không có tác dụng, nhưng hắn lại quá rõ ràng bản chất tranh đạo mệnh cách.

Muốn chiếm cứ mệnh cách của mục tiêu, trước hết phải trở nên giống với mục tiêu, sau đó mới có thể trở thành mục tiêu!

Lúc này hắn dẫn tới thiên kiếp, chính là lấy thiên kiếp để phân chia hai bên! Trong trạng thái [Vạn Trượng Hồng Trần, Úy Ngã Như Thiên], U Minh chi chủ muốn cướp đi mệnh cách của hắn, nhất định phải không có bất kỳ phòng ngự gì, hoàn mỹ hấp thu tất cả thiên kiếp giống hắn! Nếu không, chút sự khác biệt nhỏ xíu này chính là mấu chốt để thiên đạo phân chia hai người!

Không lừa được trật tự thiên địa, dù đối phương tương tự với hắn cũng không thể trở thành hắn!

Xoat...

Đao khí huyết sắc như trường hà rơi gấp, lại như nộ long gào thét chiếu rọi cả điện ửng đỏ, gào lên chém về phía U Minh chi chủ.

Đạo khí vô cùng sắc bén, nơi đi qua hư không vỡ nát, tử khí chôn vùi, khí thế như hồng!

Trên trời cao, lôi đình xanh nhạt cuồn cuộn rơi xuống, còn đang đồng thời bổ về phía Bùi Lăng và U Minh chi chů.

Kiếp lôi ầm vang, thiên uy hùng tráng, toàn bộ U Minh đều đang không ngừng chấn động, Hoàng Tuyền loạn lưu, gợn sóng bắn tung toé, cái bóng mười ba tòa thành trì mặt sông đều phủ phục chiến căng trước khí tức chí dương chí cương.

Trên thềm son, vẻ mặt U Minh chi chủ bình tĩnh, thân hình lặng yên biến ảo, trong nháy mắt hóa thành một bóng dáng cổn miện, mười hai lưu châu rủ xuống che đậy khuôn mặt, có uy áp, khí tức u lãnh, tĩnh mịch, tối tăm, hùng vĩ... Nhét đầy cả điện.

Oanh! !

Một tiếng vang thật lớn, toàn bộ quảng điện ầm vang chấn động.

Tử khí đậm đặc như nước suối dâng trào, xuất hiện quanh người U Minh chi chủ.

Đạo khí huyết sắc trùng điệp trảm vào trong tử khí, lại như trảm vào một miếng sắt vô cùng kiên cố, không có cách nào tiến thêm.

Lôi đình nhao nhao, lúc đánh xuống tầng tử khí này cũng lặng yên tán loạn.

U Minh chi chủ hơi nâng một ngón tay lên, điểm vào mũi đao trong đao khí.

Tạch tạch tạch ken két...

Tiếng vỡ vụn liên tiếp vang lên, tử khí màu mực bắt đầu từ mũi đao ăn mòn toàn bộ đao khí gần như không còn.

Một kích thanh thế thật lớn lập tức vỡ nát thành cặn bã, hóa thành sương mù u ám biến mất không thấy gì nữa.

1102 chữ