Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 3144: Bùi Lăng ở đâu? (3)




Điều này cũng không kỳ quái!

Cho đến bây giờ, ngoại trừ "Họa" tiền bối biết nhân tộc muốn trảm Kiến Mộc, cũng không biết cái gì!

Đang nghĩ ngợi, một đạo khí tức Kim Tiên lạ lẫm đột nhiên xuất hiện cách đó không xa.

Thể xác béo tốt như núi, đồn thủ, răng nanh tướng ôm, toàn thân xanh nhạt, khắp nơi mọc lông đen, trông dữ tợn đáng sợ, vô cùng xấu xí...

Đại tộc hồng hoang, Đương Khang Vẻ mặt Đương Khang ngang ngược nhìn qua Bùi Lăng, lưỡi dài đỏ tươi nhô ra liếm láp răng nanh trắng đục, trong tiếng nói đầy tham lam: "Nhân tộc!"

"Làm trái thiên cương là đường đến chỗ chết!"

"Thế nhưng, nể tình ngươi còn có mấy phần tư sắc, ta sẽ bắt ngươi về tộc lai giống!"

"Reo hò đi!"

"Cảm ân đi!"

"Đây là vinh hạnh vô thượng của huyết thực các ngươi!"

Hồng hoang.

Kiến Mộc lồng lộng, hư không loạn lưu.

Trong Huyết Phù Đồ treo lủng lẳng, vô số nhân tộc tranh nhau chen lấn tuôn ra như dòng lũ cuồn cuộn, vung đủ loại binh khí lao về phía quần tiên.

Tiên thuật ngang trời, thần thông rít gào, lưỡi đao lui tới nhao nhao... Đôi bên lập tức bộc phát đại chiến! Gió tanh mưa máu tản khắp bát phương, có tứ chi, dây leo, cành lá, bạch cốt lộn xộn rơi xuống, lại có tiên khí Linh Vũ bốc lên, vòm trời nứt nẻ, mặt đất chấn động, trong biến cố long trời lở đất, vô số công phạt xuyên qua lui tới, không gian vặn vẹo biến ảo, kỳ quái.

Đám người "Không Mông" vừa xông ra từ bên trong Huyết Phù Đồ, đang muốn đuổi theo Bùi Lăng đã thấy xung quanh chém giết liên miên, lại không biết Bùi Lăng đã đi nơi nào.

Bọn họ đưa mắt nhìn quanh, chỉ thấy toàn bộ phương thiên địa này không có bóng dáng Bùi Lăng!

Mười người lập tức khẽ giật mình, xảy ra chuyện gì?

Bùi Lăng dặn bọn họ đi theo hắn, không thể rời khỏi hắn quá mười dặm, sao mới đi ra từ trong Huyết Phù Đồ, Bùi Lăng đã chạy đi không thấy?

Ngay lúc trong lòng mười người đầy nghi ngờ, đã thấy một bóng dáng u ám lướt ngang hư không, độn về phía bọn họ.

Khí tức của hắn ta lạnh lẽo u ám, tràn đầy tai hoạ, chính là "Họa"!

"Họa" vội vàng hỏi: "Chư vị...

Câu nói kế tiếp còn chưa kịp nói ra miệng, một nhân tộc khoảng cách khá gần đám người "Không Mông" vẻ hung dữ trong mắt tăng vọt, đưa tay một chưởng, trực tiếp vỗ xuống Tiên lực quanh người nhân tộc này phồng lên, trong hư không lập tức hiện ra một bàn tay vàng ròng to lớn, trong lúc gào thét bao phủ trên dưới cả người "Họa" như muốn làm hắn ta hội phi yên diệt trong nháy mắt.

Khí tức hủy diệt, vĩnh tịch lập tức giáng lâm như dãy núi vô hình đập ầm ầm về phía "Họa".

Vẻ mặt "Họa" thay đổi nhưng tu vi chênh lệch to lớn, nó căn bản không kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào.

Thời khắc mấu chốt, "Không Mông" vội vàng đánh ra một pháp quyết huyền diệu.

[Đồng Pháp Thiên Ấn 1!

Khí tức của "Họa" tăng vọt, trong chớp mắt đã tiến vào cảnh giới tiên nhân Đột nhiên xuất hiện cảnh giới tăng lên, cuối cùng để nó có một cơ hội giãy giụa, không kịp suy nghĩ nhiều, trong chớp mắt hắn ta vội vàng nghiêng người một cái.

Oanh! !

Bàn tay vàng ròng sượt qua nửa bên thể xác của "Họa", trùng điệp đập xuống mặt đất.

Mặt đất nổi lên bụi mù, ngay tại chỗ hiện ra một vực sâu khổng lồ, đáy vực có dung nham rò rỉ, bụi mù bay lên, tạch tạch tạch... Theo tiếng đất nứt liên tiếp, vết rách như mạng nhện dọc theo miệng vực sâu nhanh chóng kéo dài ra.

Mạo hiểm né tránh một kích trí mạng, "Họa" còn chưa kịp thở ra một hơi, tiếng nói vội vàng của "Không Mông"

đã truyền vào trong tai hắn ta: "Bùi Lăng ở đâu?"

"Họa" nhướn mày, nó cũng đang muốn hỏi đám người "Không Mông" vấn đề này!

Thấy "Họa" không trả lời, "Không Mông" đang muốn tiếp tục vặn hỏi, nhưng không đợi nàng mở miệng lần nữa, trong lòng sinh ra một báo động vô cùng mãnh liệt!

Oanh! !

Ngay sau đó, trong tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, một cây gậy gỗ như ngọn núi mang theo tiếng rít gào cuồn cuộn, ầm vang rơi đập xuống đám người "Không Mông" ở giữa hư không!

Gậy gỗ rộng rãi, thô ráp đơn sơ như một cây gậy gỗ phổ thông bị phóng đại vô số lần, lại có rất nhiều pháp tắc trùng điệp quấn quanh, nơi đi qua hư không chôn vùi từng khúc, tàn tạ không chịu nổi.

Bàn tay cầm gậy gỗ vô cùng to lớn, hắn ta cao lớn nguy nga, hói đầu, cởi trần, bên hông quấn quanh da thú chắp vá, khí tức hung bạo dã man, vẻ mặt dữ tợn, chính là tiên nhân Long Bá tộc! "Cô Miểu", "Hồn Nghi", "Không Mông", "Mặc Côi", "Phục Cùng"

"Tử Tắc", "Thế Vị", "Phi Vinh", "Kiệm Thứ" và "Trường Tụy" đều tay áo bay múa gấp rút, trong lúc phần phật đã xuất hiện ở hư không xung quanh, trên dưới cả người bọn họ lông tóc không tổn hao gì nhưng vội vàng né tránh, mười người chia ra độn về phía bốn phương tám hướng.

"Cô Miểu", "Phục Cùng" và "Kiệm Thứ" chiếm cứ một phương; "Hồn Nghi" một mình một phương; "Không Mông"

và "Mặc Côi" quen thuộc cùng tiến cùng lùi, lúc này cũng ở một phương; bốn người "Tử Tắc", "Thế Vị", "Phi Vinh"

và "Trường Tụy" thì ở chung một phương.

Đây chỉ là bắt đầu!

Trong chớp mắt, gậy gỗ lại rơi xuống, trong tiếng rít gào vô cùng bén nhọn, tiên thuật, thần thông, lưỡi đao, nguyền rủa... Đủ loại công phạt như cuồng phong mưa rào gào thét rơi xuống, che ngợp bầu trời đánh úp về phía tất cả nhân tộc xung quanh!

Đêm dài vỡ nát, ánh sáng liên tiếp, hư không loạn lưu tung hoành cuồn cuộn, chảy xiết như tiễn. 1099 chữ