Bùi Lăng bình tĩnh nhìn đoàn khí tức hỗn độn kia, đây là một vết tích cuối cùng mà "Yếm Khư" tiên tôn để lại trên Kiến Mộc!
Trong lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, hắn bước nhanh đến phía trước, đã đi vào bên trong khí tức hỗn độn. Ngay sau đó, cảnh tượng quanh mình đột nhiên biến hóa...
Cung điện óng ánh sáng chói tỏa ra ánh sáng lung linh, như điêu khắc từ thủy tinh to lớn mà thành.
San hô bảy màu như cỏ cây sinh ra trong hành lang.
Xung quanh hơi nước tràn trề, có rất nhiều Long tộc, Thủy tộc cầm binh khí trong tay, phần lớn đều tỏ ra ngại ngùng như vô cùng xấu hổ, chỉ có mấy nữ tiên hơi cong khóe miệng hàm chứa vẻ vui mừng.
Phía trên thềm son, một bóng dáng đầu rồng thân người đang ngồi, hắn ta đội cổn miện, đầy rẫy ác ý. Trong lòng Bùi Lăng lập tức khẽ giật mình, sau đó lập tức phản ứng lại, đây là tình cảnh sau khi hắn một mình xông vào Thuỷ tinh cung Long tộc, phá giải rất nhiều vấn đề khó của Long Vương, lại trùng phùng với Long Hậu! Suy nghĩ này vừa xuất hiện, hắn lập tức cảm thấy tình huống không đúng.
Sao một câu chuyện do tiền bối nhân tộc bịa lung tung lại khiến hắn suýt thì tưởng thật?
Nhưng đúng lúc này Long Hậu búi Lăng Hư Kế, cắm nghiêng cây trâm vàng ròng khảm châu, mặc cung trang xanh nhạt nhàu kim, kích động vạn phần nhào vào trong ngực Bùi Lăng!
Ôn hương nhuyễn ngọc trong tay, xúc cảm quen thuộc đầy lồng ngực, ý tưởng niệm như thực chất, chăm chú vờn quanh hai người.
Trên bảo tọa, Long Vương thâm trầm nhìn tình cảnh này, lạnh giọng nói: "Quả nhân chỉ cho phép các ngươi gặp nhau, chưa từng cho phép các ngươi.."
Còn chưa nói hết câu, chỉ thấy Long Hậu đột nhiên ngẩng đầu như quá nhớ nhung nhân tộc trước mặt, nàng chủ động nghênh tiếp, hung hăng hôn lên Bùi Lăng...
Bùi Lăng chỉ cảm thấy trên môi mềm mại như chui vào một dòng nước xuân, gợn sóng đong đưa lơ lửng dục tiên.
Thấy thế, Long Vương giận tím mặt, vừa nói được một nửa lập tức không cách nào nói tiếp, lúc này vỗ bàn đứng dậy: "Nhân tộc to gan!"
"Đứng ngay trước mặt quả nhân còn dám khinh bạc Long Hậu, Long đâu, kéo hắn ra ngoài chém!"
Tiếng nói vừa dứt, hai tên thị vệ đầu rồng thân người dưới thềm son lập tức ra khỏi hàng, khí tức hắn ta bành trướng, quanh người quanh quẩn hơi nước đều là Tiên Quan chưởng đạo, cầm búa rìu trong tay, khí thế hung hãng đi về phía Bùi Lăng...
Thấy hai tên thị vệ Long tộc càng ngày càng gần, Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển vẫn đứng đấy không nhúc nhích.
Ngay lúc này, Long Hậu buồn bã không rời tách ra với Bùi Lăng, hấp tấp nói: "Đi mau!"
Nói xong, đôi tay trắng nõn của nàng đè lại lồng ngực Bùi Lăng, nhẹ nhàng đẩy.
Một luồng lực lượng cường đại lại khéo léo lập tức đưa hắn ra khỏi Long cung Trong hư không bên ngoài Long cung, Giao Long nữ tiên "Hi Ngao" đã chờ đợi ở đây, thấy Bùi Lăng đi ra lập tức tiến lên kéo cánh tay hắn, làn váy tung bay phần phật nhanh chóng chạy đi.
Trong chốc lát, vị ngon không có gì sánh kịp ầm vang nổ tung mỗi một chỗ trong cơ thể Bùi Lăng!
Như núi lửa phun trào, suối ngầm trào lên, khí tức của hắn mạnh mẽ tăng vọt!
Nhìn tình cảnh này, trong lòng Bùi Lăng dần hiểu ra...
Lúc thoát khỏi Long tộc Thuỷ tinh cung, đi theo Giao Long "Hi Ngao", đã thành công kết nối hiện thực... Bổ sung khiến câu chuyện kia thật sự xảy ra!
Không!
Đó đã không còn là một câu chuyện!
Mà là một đoạn năm tháng chân chính!
Mặc dù hiện tại phần cuối hơi khác biệt, nhưng đó là vì lúc ấy tiền bối nhân tộc bịa chuyện quá không hợp thói thường!
Long Vương là Tiên Vương!
Muốn tru diệt một vị Tiên Vương, chỉ thay đổi một đoạn năm tháng quá khứ vẫn còn thiếu rất nhiều.
Trong lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển lại thi triển (Quy Khứ Lai Hề 1. Hắn lấy lại tinh thần, lúc này hiểu rõ đây là một trận đạo kiếp cuối cùng!
Sau trận đạo kiếp này là thành tiên chân chính!
Ngay sau đó, khí tức của hắn đột nhiên tăng trưởng, lại tăng lên một kiếp trên nguyên bản cực hạn.
Từ một trăm lẻ bảy kiếp tăng đến một trăm lẻ tám trận đạo kiếp!
Cảnh tượng xung quanh biến ảo, tất cả thứ xung quanh đều nhạt lại Tiên khí đập vào mặt, đại đạo trên cự mộc lồng lộng uốn lượn mà lên, thẳng vào vòm trời.
Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển, tiếp tục thi triển [Vạn Trượng Hồng Trần, Úy Ngã Như Thiên .
1Trong lôi âm ầm vang, trận đạo kiếp thứ một trăm lẻ tám bắt đầu từ hư hóa thực.
Thiên kiếp cuồn cuộn đánh xuống, thời gian cũng chậm rãi trôi qua.
Sau khi một đạo kiếp lôi cuối cùng tản khắp trời cao, khí tức của Bùi Lăng đã vững chắc trên một trăm lẻ tám trận đạo kiếp!
Lúc này, trên Kiến Mộc trước mặt hắn hiện ra tám vòng mặt trời huy hoàng!
Mặt trời huy hoàng chói mắt, sóng nhiệt cuồn cuộn lập tức hơ khô một mảnh thiên tài địa bảo trên Kiến Mộc. Trong mỗi một vòng mặt trời đều nghỉ lại một đầu Đại Nhật Kim Ô khí tức cường thịnh!
Đây mới đúng là mặt trời, một vòng đủ để chiếu rọi một thế giới!
Tám vòng mặt trời vừa xuất hiện như cảm nhận được sự triệu hoán của Bùi Lăng, như chim mệt mỏi về rừng, nhao nhao lướt ngang hư không, bay về phía hắn.
Cùng lúc đó, Bùi Lăng chạy tới chỗ cao nhất của Kiến Mộc.
Cành lá như phỉ thúy uốn lượn như mây, vờn quanh ở bên, thấp thoáng núi mây biển sương.
1106 chữ