Tự Hàn Ung bình tĩnh đạp không mà đi, đi về phía tên nhân tộc kia.
Trong hư không, lấy nàng làm trung tâm như tản ra từng tầng gợn sóng vô hình. Nơi gợn sóng đi qua, trật tự rành mạch, quy tắc ổn định lại, nước chảy, linh tuyền, mây trắng bị tiếng đàn lay động nhao nhao bình tĩnh trở lại, không bị tiên khúc chỉ huy.
Rất nhiều sinh linh sa vào trong tiên nhạc đều bừng tỉnh, sau đó không do dự chút nào chạy tứ tán.
Cung trang màu chàm như sóng biển phất qua trời cao, Tự Hàn Ung chạy tới bên cạnh nhân tộc huyền bào, nhưng tên nhân tộc kia vẫn đang chuyên tâm đàn tấu như vô cùng si mê âm luật chi đạo, hoàn toàn không phát hiện sự xuất hiện của nàng.
Tự Hàn Ung dừng bước, nhìn chằm chằm nhân tộc huyền bào.
Khuyết tiên khúc này thật sự rất dễ nghe!
Xem giai điệu cũng sắp kết thúc.
Đã tới hồi cuối, nghe xong lại ra tay.
Nghĩ tới đây, nàng lập tức cách không truyền âm cho Giao Nhân thị nữ của mình: "Gặp được việc khá thú vị, các ngươi lại chờ thêm một khắc"
Hồng hoang.
Thanh Khâu.
Đảo hoang trong hồ.
Lầu nhỏ.
Hương cổ bách lạnh lẽo lặng yên tiêu tán, bóng người lay động trong lâu.
"Không Mông", "Mặc Côi", "Hồn Nghi", "Phục Cùng", "Tử Tắc" đều khuôn mặt nghiêm nghị.
Trên chủ vị, bóng dáng tràn ngập mâu thuẫn nhưng vô cùng hoàn mỹ tùy ý ngồi đó.
"Hậu bối các ngươi gọi bản tọa... Vô Thủy!"
Vô Thủy? !
Năm người "Hồn Nghi" đều khẽ giật mình, sau khi kịp phản ứng vẻ mặt lập tức trở nên vô cùng cung kính.
Vô Thủy...
Là tổ sư khai phái Vô Thủy sơn trang, một trong chín vị tiên tổ giúp nhân tộc bình định trận chiến hồng hoang Cho dù là "Hồn Nghi", trong vẻ mặt cũng không che giấu sự khâm phục.
Quân vương trong phương ảo cảnh này, một trong chín vị Tiên Đế, đối mặt với sự tồn tại này, dù nàng cũng là Tiên Đế nhưng nên có kính ý với đối phương.
Chỉ có điều, ngay lúc trên mặt năm người lộ ra vẻ cung kính, trong lòng cũng hơi nghi ngờ.
Vì sao tổ sư khai phái Vô Thủy sơn trang không tự xưng "Tiên Đế"?
Lúc này, "Phục Cùng" đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, rất cung kính hỏi: "Tiền bối, đầu Cửu Vĩ Hồ tiên tài kia từng nói, có vị nhân tộc luận đạo với nó, là nói đến tiền bối sao?"
"Vô Thủy" khẽ gật đầu, ngân nga nói: "Tiên khanh trích thế gian, bất đạo tính dữ danh...
"Tằng phàn thương thiên căn, phù túy lãm tinh hà.."
"Khuyết tiên khúc này là bản tọa để lại Thanh Khâu"
Nghe vậy, "Hồn Nghi" nhẹ gật đầu, lập tức nói: "Ta biết việc này"
"Ngay vừa rồi ta và Bùi Lăng ở trong huyễn cảnh quá khứ, tên tộc trưởng Cửu Vĩ Hồ tộc kia từng nói hắn và Vô Thủy tiên đế có ước định ba trận luận đạo"
"Vô Thủy tiên đế thắng trận đầu.
"Hai trận sau lợi dụng hai câu cuối cùng trong khuyết tiên khúc này, 'Thanh ca xuy nguyệt minh, phi bội hoàn dao kinh làm ký hiệu "Chỉ cần có nhân tộc hát ra hai câu từ này trong Thanh Khâu, chính là một vòng luận đạo mới bắt đầu"
"Không Mông" và "Mặc Côi" nghe vậy đều giật mình. "Không Mông" lập tức nói: "Hóa ra khuyết tiên khúc này do tiền bối lưu lại"
"Chẳng trách làn điệu xinh đẹp, trong tiêu dao không bị trói buộc tràn đầy ý sung sướng của Tiên gia, làm chúng sinh say mê"
"Dù là Hồ tiên Cửu Vĩ Hồ tộc hát lên cũng làm bọn vãn bối quên hết tất cả, suýt nữa sa vào trong đó" Ánh mắt"Mặc Côi" chớp động, cung kính nói: "Khuyết (Thanh Khâu khúc] này vô cùng mỹ diệu, chuyến này sáu người vãn bối chỉ có Bùi Lăng có thể chống cự lại uy năng khúc này, xin hỏi tiền bối khuyết tiên khúc này có công hiệu cụ thể gì?"
Nàng còn chưa nói hết câu, "Phục Cùng" càng thêm cung kính nói: "Tiền bối, trong hồng hoang vạn tộc hung tàn, nhân tộc như kiến"
"Không biết tiền bối có thể truyền thụ khuyết tiên khúc này cho chúng ta hay không, như thế lúc đối phó ngoại địch cũng có thể thêm ra một phần lực cho nhân tộc ta!"
Sắc mặt "Vô Thủy" bình tĩnh lắng nghe, thấy năm người đã nói xong, lúc này mới bình thản tiếp tục nói: "Ngoại trừ khuyết tiên khúc kia, hiện tại tộc trưởng Thanh Khâu cũng phụ thuộc vào nhân tộc ta "Từ trước tới nay giếng Quan Thiên chí bảo trấn tộc Thanh Khâu đều do Thanh Khâu Cửu Vĩ Hồ tộc trưởng trông coi"
"Tộc trưởng Cửu Vĩ Hồ tộc phụ thuộc nhân tộc ta; giếng Quan Thiên của Cửu Vĩ Hồ tộc là đồ của nhân tộc ta t hiện tại tiên chức Cửu Vĩ Hồ tộc cũng là tiên chức của nhân tộc ta; khí số Cửu Vĩ Hồ tộc cũng là khí số nhân tộc ta!"
Nghe đến đó, "Không Mông", "Mặc Côi", "Tử Tắc" và "Phục Cùng" lập tức kịp phản ứng, luận đạo thắng, tiên tổ "Vô Thủy" đã nhân cơ hội lấy "Từ không sinh có" chiếm cứ quyền hành Thanh Khâu!
Nghĩ đến đây, "Tử Tắc" nhanh chóng nói: "Tiền bối nói cực phải, tất cả đồ trong Thanh Khâu đều thuộc về nhân tộc ta!"
"Không Mông" và "Mặc Côi" cùng nhau gật đầu nói: "Tất cả đồ của Cửu Vĩ Hồ tộc đều thuộc về nhân tộc ta!"
"Phục Cùng" nghiêm mặt nói: "Cửu Vĩ Hồ tộc là vật liệu thường dùng của nhân tộc ta, tất nhiên đồ của vật liệu cũng thuộc về nhân tộc ta..."
"Hồn Nghi" cũng khẽ gật đầu, chậm rãi nói: "Tiểu tộc huyễn cảnh có thể được Tiên Đế chúng ta để ý, là vinh quang vô thượng của toàn bộ tộc quần bọn họ!"
Xác định đã giải quyết việc lớn của nhân tộc, "Vô Thủy" nhẹ gật đầu, lúc này mới nhìn qua năm người nói: "Năm người các ngươi có biết vừa rồi trở về đoạn năm tháng này như thế nào không?"
1078 chữ