Hai người nhanh chóng kịp phản ứng, là tiên trận Hiện tại bọn họ bị vây ở trong phạm vi của tòa hòn đảo này!
Lúc này, bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng điếc tai nhức óc.
Oanh! !
Ánh tím cuồn cuộn thôn phệ thiên địa, lôi đình to lớn gào thét thẳng xuống, hung hăng đánh về phía Quánh.
Lông tóc cả người Quánh phần phật bay múa, Cửu Vĩ mở rộng như màn, trong mắt hồ hẹp dài có ánh sáng trong vắt, vô số vân triện, phù văn, sáng tắt quanh người hắn.
Cửu Vĩ Hồ nhất tộc có thiên phú thần thông cùng rất nhiều bí pháp, vào lúc này tất cả đều không giữ lại chút nào thi triển ra, hóa thành từng tầng phòng ngự, lít nha lít nhít ngăn ở trước mặt hắn ta.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng sấm sét liên tiếp chấn động thiên địa, đối mặt với thiên uy huy hoàng, tầng tầng lớp lớp thủ đoạn phòng ngự như mạng nhện không chịu nổi một kích, trong chớp mắt đã vỡ nát từng khúc.
Lôi đình như thác nước chảy ngược, trong chớp mắt bao phủ thể xác khổng lồ của Quách.
Khí tức bùn cát, cỏ cây, nhục thân... Bị nướng cháy xen lẫn mùi máu tanh nhanh chóng tiêu tán.
Trên da lông tuyết trắng của Quánh hiện ra màu sắc cháy đen ngổn ngang lộn xộn cùng vết máu loang lổ, chỉ có điều khí tức của hắn ta lại càng ngày càng mạnh!
Hắn ta quay đầu, nhìn về phía "Không Mông" và "Mặc Côi" ở giữa không trung, ánh mắt như điện, tràn ngập sát ý.
Nhưng chẳng mấy chốc Quánh đã dời mắt, nhìn về phía kiếp vẫn trên đỉnh đầu. Kiếp vân che vạn dặm, bóng đen nặng nề như nước thủy triều, che đậy mặt trời.
Điện quang trong mây chưa tắt, trong lúc đi khắp sinh ra uy áp lạnh thấu xương, lôi đình kinh khủng, chấn động càn khôn.
Sắc mặt "Không Mông" và "Mặc Côi" trầm xuống.
Nơi đây bị tiên trận phong tỏa, không cách nào rời đi, chỉ cần đầu Hồ tiên Cửu Vĩ trước mặt độ thiên kiếp xong, hai người bọn họ chắc chắn phải chết!
Nhưng ngay lúc bọn họ nhanh chóng suy nghĩ đối sách, ánh sáng trên đỉnh đầu đột nhiên sáng rõ.
Oanh! !
Trong tiếng vang kinh thiên động địa, dường như chư thiên vạn giới đều vỡ nát từng khúc, duy chỉ có lôi đình lấp lánh trời cao, đánh nát vạn vật!
Tạch tạch tạch...
Trong chớp mắt kiếp lôi rơi xuống, vô số tiếng vỡ vụn vang vọng xung quanh đảo.
Ngàn vạn vẫn triện hiện ra trong hư không, cùng nhau phát ra một tiếng rên rỉ.
Ngay sau đó, giam cầm vô hình lập tức đổ sụp.
Tiên trận bị lôi đình phá vỡ!
Nhìn tình cảnh không thể tưởng tượng nổi, trùng hợp như thế, đầu tiên "Không Mông" và "Mặc Côi" khẽ giật mình, sau đó lập tức kịp phản ứng, đều thi triển độn pháp chạy ra ngoài hòn đảo.
Nhưng ngay lúc này, trong rừng rậm xung quanh hồ lớn, từng bóng dáng thuần trắng bắn mạnh ra.
Vèo vèo vèo...
Trong chớp mắt, hư không trên mặt hồ xuất hiện lít nha lít nhít bóng dáng Cửu Vĩ Hồ.
Tất cả Cửu Vĩ Hồ đều xinh đẹp, ưu nhã, mạnh mẽ, lạnh lùng... Từng đôi mắt hồ hẹp dài mang theo lạnh lùng sát ý, đồng loạt khóa chặt "Không Mông" và "Mặc Côi".
Không nói lời nào, ánh sáng thuật pháp và thần thông chiếu khắp trời cao.
Đại chiến bộc phát!
Thanh Khâu.
Khu vực cấm chế Hồ tộc.
Trong thung lũng rộng lớn, rất nhiều Cửu Vĩ Hồ hoặc nằm sấp hoặc nằm ngửa, ngã trái ngã phải, buồn ngủ nặng nề.
Gió núi thổi tới từ bốn phương tám hướng, da lông tuyết trắng như suối tuyết phun trào.
Giữa không trung trên đài cao, Bùi Lăng đứng chắp tay, "Hồn Nghi" và hóa thân Mạc Lễ Lan bên cạnh đều vẻ mặt lạnh nhạt, ba người cùng nhìn về phía vách núi đổ nát đằng xa, nhìn về phía cha con Cửu Vĩ Hồ một ngồi một cười.
"Lúc ngươi muốn ra tay, vừa hay có thiên kiếp hạ xuống!"
Tiếng nói đột ngột của "Hồn Nghi" lập tức cắt ngang lời muốn nói sau đó của Quánh.
Nhưng nàng vừa nói xong, tiên lực trong cơ thể lập tức tiêu hao một mảng lớn!
Cát bụi lộn xộn bay lên, Quánh hơi dừng lại, chợt nhân tiện nói: "Thiên kiếp hạ xuống, đánh gãy tay ta"
"Nhưng ta là sự tồn tại sinh ra làm tiên, là tộc trưởng Cửu Vĩ Hồ tộc, tu vi cao thâm, nội tình thâm hậu.
"Nhục thân cũng cực kỳ cường đại!"
"Ta thành công chống được kiếp lôi!"
"Ngay cả thương thế trên người cũng nhanh chóng khỏi hẳn dưới kiếp lực trả lại"
"Ta vượt qua một vòng kiếp lôi này, thực lực của ta trở nên mạnh hơn trước kia!"
Tiếng nói vừa ra, da lông quanh người Quánh không gió mà bay, lúc phần phật khí tức rõ ràng có một tia tăng truong.
Lúc này, giọng "Hồn Nghi" lạnh nhạt: "Đây chỉ là một đạo kiếp lôi ban đầu"
"Ngươi muốn độ thiên kiếp, còn lâu mới có thể kết thúc!"
"Hơn nữa, thủ đoạn huyễn thuật mà ngươi thi triển cũng bị thiên kiếp cắt ngang.."
"Hồn Nghi" nói đến đây, lúc còn muốn nói tiếp, tiên lực tiêu hao trong cơ thể đột nhiên tăng lên gấp đôi.
Dường như chỉ cần nói thêm một chữ nữa, sẽ hao tổn toàn bộ tiên lực của mình!
Nàng khẽ cau hàng lông mày kẻ đen, vừa khựng lại, Quánh lập tức nói tiếp: "Hai tên nhân tộc kia thoát khỏi huyễn cảnh của ta, bắt đầu chạy trốn"
"Nhưng từ lúc ta bắt đầu ra tay đã mở ra đại trận!"
"Hai tên nhân tộc kia xông vào trong trận địa, như rơi vào thiên la địa võng, mặc cho bọn họ giãy giụa mọi cách cũng không làm nên chuyện gì.."
"Hồn Nghi" hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng nói: "Lại một đạo kiếp lôi hạ xuống, vừa hay phá vỡ đại trận.." Thấy "Hồn Nghi" tiền bối lấy pháp tắc "Từ không sinh có" đối chọi với Quánh, sắc mặt Bùi Lăng nghiêm nghị.
1112 chữ