Toàn bộ chỗ này rõ ràng rành mạch trong cảm giác của "Không Mông" và "Mặc Côi", tất cả chi tiết đều như xem vân tay trên bàn tay, không có bất kỳ bí mật gì.
Lá non đầu cành, trùng ngủ dưới lòng đất, cá bơi dưới nước, loại tảo trong bùn... Có thể thấy rõ tất cả mọi thứ trong thiên địa này.
Toàn bộ hòn đảo, dù là bộ phận trên nước hay đáy nước cùng hồ nước xung quanh, đều không bất cứ sự khác thường nào. "Không Mông" và "Mặc Côi" cẩn thận cảm ứng giây lát, cất bước đi vào lầu nhỏ trước mặt.
Lầu nhỏ vẫn bày biện như trước, trang nhã tinh tế.
Bọn họ đi lại xung quanh một lượt, thỉnh thoảng tìm kiếm đồ dùng một chút... Chẳng mấy chốc cả lầu các đều bị kiểm tra một lần, cũng không có bất kỳ phát hiện nào.
Tất cả nơi đây đều rất bình thường.
Lúc này, "Mặc Côi" đột nhiên nói: "Ta ở lại trong phòng, ngươi ra ngoài gõ cửa ba lần, sau đó niệm hai câu từ kia một lần"
Nghe vậy, "Không Mông" lập tức hiểu ý "Mặc Côi", nàng khẽ gật đầu, nhanh chóng nói: "Được!"
Nói xong, nàng lại nhắc nhở, "Ngươi phải cẩn thận, xuất hiện bất kỳ tình huống gì lập tức kêu gọi ta và Bùi Lăng, đừng do dự!"
"Mặc Côi" bình tĩnh nói: "Yên tâm!"
"Ta có [Đồng Pháp Thiên Ấn] của ngươi, thực lực tu vi không phải bình thường có thể so sánh"
"Dù là tiên nhân ra tay, ta cũng có thể ngăn cản trong thời gian ngắn.
"Lúc ngươi gõ cửa cũng phải cẩn thận!"
"Nếu thật sự là gõ cửa và hai câu từ kia có vấn đề, người trong cửa sẽ không có chuyện gì"
"Nhưng vị ngoài cửa kia.."
"Đến nay chúng ta chưa từng gặp!"
"Không Mông" nhẹ gật đầu, sau đó không cần phải nhiều lời nữa, lập tức quay người rời khỏi lầu nhỏ.
Ầm!
Cửa lớn nhanh chóng đóng lại, "Mặc Côi" đứng một mình trong lâu, vẻ mặt lạnh nhạt, chẳng mấy chốc...
Đông đông đông!
Tiếng gõ cửa trong trẻo vang lên, cùng lúc đó một tiếng nói trong veo êm tai truyền vào trong lâu: "Thanh ca xuy nguyệt Thanh Khâu.
Thần miếu.
minh, phi bội hoàn dao kinh Cây sắn dây rậm rì, rêu xanh mềm mại.
Trong cơn gió dài rền vang, trong đình ngọc thụ lượn quanh, cành lá óng ánh sáng long lanh phát ra tiếng vang êm tai như là một tiểu khúc nhẹ nhàng, lượn lờ trong điện đường rộng lớn nguy nga. Bỗng nhiên, hai bóng dáng xuất hiện ở cửa ra vào, chính là "Phục Cùng" và "Tử Tắc".
Thần niệm của hai người như điện, trong chớp mắt đảo qua quanh mình, lại không thấy chút điều khác thường nào.
Bọn họ không do dự chút nào, lập tức bước nhanh đến phía trước, trong tay liên tục kết động pháp quyết, bắt đầu kiểm tra tình huống cả tòa thần miếu từng tấc một.
Bộp, bộp, bộp...
Trong miếu thờ trống rỗng, bóng dáng nhân tộc bé nhỏ như kiến, tiếng bước chân nhỏ bé quanh quẩn trong đó, xen lẫn tiếng gió phần phật như tiếng trùng vụ xột xoạt.
Chẳng mấy chốc, bọn họ kiểm tra xong chỗ khác của thần miếu, đi vào toà đình viện mà Bùi Lăng dẫn theo bọn họ bước vào trước đó.
Đình viện vẫn rộng lớn, ngọc thụ chập chờn, lá rụng oánh nhuận sáng ngời nhao nhao rơi xuống.
Giếng cổ yên tĩnh đứng sừng sững dưới cây.
"Phục Cùng" đi vòng quanh toàn bộ đình viện một vòng, thu hồi pháp quyết, khẽ nhíu mày: "Ngọc thụ, giếng cổ, bốn vách tường, mặt đất, lòng đất... Đều không có vấn đề"
Cách đó không xa, "Tử Tắc" cũng trầm ngâm: "Đúng vậy.."
Hắn ta đột nhiên trầm giọng hỏi, "Lúc đó ngươi rơi vào tay Cửu Vĩ Hồ tộc, là trúng chiêu như thế nào?"
"Phục Cùng" bình tĩnh nói: "Ta đi vào hồng hoang lúc ban ngày, vừa rời khỏi chỗ kia đã xuất hiện ở bên cạnh Bùi Lăng"
"Nhưng lúc ấy Bùi Lăng không biết chuyện gì xảy ra, vẫn không nhúc nhích đứng ở nơi đó, không có bất kỳ phản ứng gì với lời hỏi thăm của ta và tình hình ngoại giới"
"Ban ngày hồng hoang có mười mặt trời nhô cao, Đại Nhật Chân Hỏa nhét đầy muôn phương, ta không thể rời khỏi bên cạnh hắn "Đêm xuống, ta định dò xét xung quanh một chút nhưng tiên nhân Cửu Vĩ Hồ tộc đột nhiên xuất hiện"
"Chỉ vừa đối mặt, ta đã bị mê hoặc"
"Sau đó chủ động đi theo tên tiên nhân Hồ tộc kia tới Thanh Khâu...
Nói đến chỗ này, hắn ta nhìn qua "Tử Tắc", hỏi, "Ngươi rơi vào tay Cửu Vĩ Hồ tộc như thế nào?"
"Tử Tắc" nói: "Không khác ngươi lắm"
"Lúc ấy ta cũng ở bên cạnh Bùi Lăng"
"Nhưng về sau Bùi Lăng đột nhiên không nhúc nhích, ta chỉ có thể chờ đợi ở bên cạnh"
"Đêm xuống, Cửu Vĩ Hồ không mời mà tới, tiên phàm cách biệt như lạch trời, ta cũng bị nàng mê hoặc.."
Sau khi dừng lại một chút, "Tử Tắc" tiếp tục nói, "Chúng ta chỉ đối mặt với một tiên nhân Cửu Vĩ Hồ tộc, đã không có bất kỳ sức phản kháng gì "Nơi đây lại là chỗ tế tự chỉ khi đại điển thì Cửu Vĩ Hồ tộc mới có thể sử dụng"
"Chắc chắn nơi này cực kỳ quan trọng với Cửu Vĩ Hồ tộc!"
"Chỉ dùng thủ đoạn bình thường, dù nơi đây thật sự có vấn đề gì thì chúng ta cũng không thể phát hiện "Phải thay đổi mạch suy nghĩ!"
"Đã không cách nào phát hiện nơi này có vấn đề gì, vậy trước tiên loại bỏ tất cả đồ vật không có vấn đề gì!"
Nghe vậy, "Phục Cùng" lập tức hiểu ý "Tử Tắc", lúc này gật đầu: "Điều này đơn giản!"
Còn chưa nói hết câu, hắn ta đưa tay đánh ra một chưởng, chưởng phong cuồn cuộn đột nhiên sinh ra, càn quét ra bốn phương tám hướng.
Oanh! !!
Trong tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, toàn bộ thần miếu hơi chấn động một chút.
1088 chữ