Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 302: Lư Huyền (2)




"Hơn nữa ngươi cũng tận mắt thấy tốc độ học tập thuật pháp của Bùi Lăng."

"Đến lúc đó lại truyền cho hắn mấy môn bí thuật, cho dù học tập cấp tốc tổn thương thân thể cũng không sao."

"Nói tóm lại, người đứng đầu lần Thi Đấu Ngoại Môn này, nhất định phải là Bùi Lăng!"

Nếu không, chẳng phải sẽ khiến người khác chê cười tầm mắt của chủ nhân sao!

...

Ngoại môn Trọng Minh tông.

Đông Vực yên lặng một lúc lâu, đột nhiên phát ra một tràng reo hò!

Xu thế cực lớn, chèn ép tất cả ba vực nam tây bắc.

Một lúc trước, đệ tử tinh thần suy sụp trực tiếp đập vỡ hơn phân nửa vò rượu còn lại, đôi mắt trong vắt, tràn đầy sự ngạc nhiên và vui sướng: "Địa Đạo Trúc Cơ! Họ Lư lại là Địa Đạo Trúc Cơ... Chẳng trách không có ai là đối thủ của hắn ở trong vòng tuyển chọn!"

"Ha ha, lúc ấy ta cùng đánh một trận, mặc dù thất bại, lại cũng chỉ kém một chiêu." Đồng bạn của hắn ta mỉm cười tự giễu, thở dài, "Vì vậy hai ngày nay ta vẫn canh cánh trong lòng, cảm thấy nếu làm lại, nhất định có thể thay thế hắn tham gia Thi Đấu Ngoại Môn. Bây giờ xem ra, cái gọi là khó khăn chiến thắng, chỉ là hắn chủ tâm làm thế mà thôi."

"Mặc kệ thế nào, hiện tại hắn càng mạnh càng tốt!"

"Không sai, chỉ cần hắn có thể đoạt được hạng nhất lần này cho Đông Vực ta, ta cam tâm tình nguyện gọi 'Lư sư huynh'."

Lúc đệ tử Đông Vực vui vẻ ra mặt, ba vực nam tây bắc đều đắm chìm trong sự hoảng sợ lặng im như chết.

Một lúc lâu sau, mới có người bên Nam Vực không thể tin nổi nói: "Địa Đạo Trúc Cơ... Tại sao có thể có Địa Đạo Trúc Cơ?! Hơn nữa, lúc hắn vừa xuất hiện, không phải chỉ là Nhân Đạo Trúc Cơ sao?"

"Hắn là phản đồ của Nam Vực ta, lại đại diện Đông Vực xuất trận, sao Vực Chủ Đông Vực lại không che giấu khí tức cho hắn chứ?" Có người yếu ớt nói.

Cùng lúc đó, Tây Vực và Bắc Vực cũng cảm thấy không thể nào hiểu được: "Địa Đạo Trúc Cơ cần Trúc Cơ Đan thượng phẩm trở lên, tông môn vẫn luôn kiểm soát chặt chẽ ở phương diện này, chỉ có thể mua Trúc Cơ Đan trung phẩm ở Bách Bảo lâu. Chỉ có Thi Đấu Ngoại Môn, hoặc là lập được đại công cho tông môn, mới cho Trúc Cơ Đan thượng phẩm và Trúc Cơ Đan cực phẩm."

"Vực Chủ Đông Vực dám chống lại môn quy?"

"Dù bọn họ dựa vào Lư Huyền này đoạt được giải nhất, thu hoạch tài nguyên, sau khi nộp xong tiền phạt, liệu còn được bao nhiêu?"

"Tông môn đề phòng sơ hở ở phương diện này, đã đặt ra số tiền cực kỳ cao... Đông Vực làm như thế, chẳng phải được không bù nổi mất?!"

"Chưa chắc là thu hoạch từ tông môn." Có người khẽ nói, "Nghe nói mấy tháng gần đây ở bên Vạn Hủy hải xuất hiện rất nhiều Trúc Cơ Đan cực phẩm, rất có thể cướp được từ phường thị Vạn Hủy hải..."

"Mẹ nó đây là tên điên nào đi cướp hang ổ đại sư luyện đan, lại cầm Trúc Cơ Đan cực phẩm ra phường thị bán, điên rồi sao? Mời chào tu sĩ Luyện Khí đỉnh phong, lệnh hắn giao ra một sợi hồn phách, lập lời thề tâm ma đời đời kiếp kiếp hầu hạ mình không tốt hơn sao?"

"Ai biết... Phế vật Nam Vực, trưởng lão bị đệ tử nhập thất lừa chết thì cũng thôi, còn để Lư Huyền này chạy tới Đông Vực đại diện Đông Vực xuất chiến! Bây giờ làm hại Tây Vực và Bắc Vực chúng ta cũng gặp nguy hiểm. Ôi!"

Ngay lúc đám người đang bàn tán ầm ĩ, trong Kính Trung Thiên.

Khuôn mặt thiếu niên hoa phục Lư Huyền bị đường vân Mạn Đồ La che kín, vốn khuôn mặt trắng nõn tuấn tú, thoạt nhìn lại lạnh lùng quỷ dị.

Hắn ta lơ lửng giữa không trung, mở bàn tay như bạch ngọc ra, năm ngón tay lại chia ra hiện lên năm màu xanh, vàng, đỏ, trắng, đen, điểm vào mi tâm Bùi Lăng từ xa xa, lông tóc quanh người Bùi Lăng dựng đứng, cảm giác nguy cơ tăng lên!

Bùi Lăng không chút nghĩ ngợi chém ngang ra một đạo đao khí, bản thân lại vận khởi Huyết Quỷ độn pháp, nhanh chóng lui lại.

Lư Huyền thấy thế nhe răng cười một tiếng, đưa tay vồ một cái, mạnh mẽ bẻ vụn đạo đao khí này.

Cả người hắn ta biến mất tại chỗ, trong nháy mắt xuất hiện cách Bùi Lăng không xa!

"Đao pháp không tệ! Đao ý không tệ!" Lư Huyền lạnh lùng nói, "Đáng tiếc, ngươi sinh nhầm chỗ!"

Chưa nói xong, hắn ta đột nhiên lao về phía Bùi Lăng, độc chưởng vỗ xuống!

Một chưởng này im hơi lặng tiếng, thoạt nhìn như nhẹ nhàng rơi xuống, nhưng Bùi Lăng lại cảm thấy một cảm giác đáng sợ đang bao phủ trong lòng, cùng lúc đó mùi thơm ngát nhàn nhạt xông vào mũi, dù ngừng thở cũng không có tác dụng gì!

Sắc mặt hắn nghiêm túc, hai tay nắm chặt chuôi đao, vận chuyển Huyết Sát đao pháp đến cực hạn, cả người và đao như bị quấn trong một mảnh huyết vụ nồng đậm đến thực chất, dùng hết sức đón đầu chém tới!

Một đạo đao khí huyết sắc to lớn bao bọc ý chí kiên cường chém về phía chưởng kình do Lư Huyền đánh tới.

Oanh!

Chưởng kình bị chém thành hai khúc, kình khí như thực chất chia ra một trái một phải gần như lướt sát thân thể Bùi Lăng, rừng trúc hai bên đều truyền đến tiếng "két" rợn người, không biết bao nhiêu mặc trúc bị bẻ gãy, ngã xuống, thân trúc loang lổ dấu vết bị nọc độc ăn mòn, chỉ tiếp xúc sơ sơ với chưởng kình đã bắt đầu không ngừng tan rã.

Cùng lúc đó, đao khí cũng bị chấn động đến vỡ nát, cả người Lư Huyền lại biến mất ngay tại chỗ, lúc xuất hiện đã chạy đến nơi gần Bùi Lăng trong gang tấc, một chỉ điểm vào mi tâm Bùi Lăng!