Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 3013: Tiên khúc (2)




Năm người "Hồn Nghi" cùng thiếu nữ Cửu Vĩ áo trắng kia nhắm mắt theo đuôi ở phía sau tiếng bước chân rất nhỏ nhanh chóng xuyên qua từng tòa rừng rậm.

Đột nhiên, Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển trực tiếp thay đổi phương hướng, bước đến một phương hướng nào đó.

Năm người "Hồn Nghi" và thiếu nữ Cửu Vĩ áo trắng không do dự, lập tức đuổi theo.

Trong lòng Bùi Lăng lại hơi ngạc nhiên, dọc theo con đường này cũng không có bất kỳ trận pháp và cấm chế gì, cũng không có trở ngại gì khác, lại không biết vì sao hệ thống thay đổi phương hướng...

Chẳng mấy chốc, hắn dẫn theo năm người "Hồn Nghi" và thiếu nữ Cửu Vĩ áo trắng đi tới một tòa thác nước.

Thác nước treo cao trên vách đá, tiếng nước ù ù, châu ngọc tung tóe vỡ nát, hơi nước tràn trề.

Dưới đầm nước ung dung như sâu không lường được.

Bên bờ đầm lá rụng chồng chất thành bùn đất xốp mềm, cỏ xanh và thảm rêu đan xen sinh ra.

Một tòa rào ngắn quây xung quanh nhà tranh, yên tĩnh đứng sừng sững.

Nhìn thấy toà nhà tranh này, "Hồn Nghi", "Không Mông" còn có "Mặc Côi" đều khẽ giật mình.

Bọn họ nhớ rất rõ, trước đây không lâu đi cứu "Tử Tắc" và "Phục Cùng" trên đường đã từng đi qua nơi đây. Lúc ấy nơi này trống rỗng, ngoại trừ một chút hoa dại cỏ dại, căn bản không có toà nhà tranh này, cũng không có một vòng rào ngắn cùng hoa loại khiên ngưu quấn quanh bên trên rào ngắn, sao hiện tại... Thế nhưng, suy nghĩ vừa động, "Hồn Nghi", "Không Mông", "Mặc Côi" chợt nhớ tới, lúc ấy bọn họ theo Bùi Lăng đi ngang qua nơi đây, bên trái là đầm nước, bên phải là đất trống bên đầm bờ, đi dọc theo đất trống chưa được mấy bước, chính là một tòa rào ngắn quây xung quanh nhà tranh...

Đúng vậy, nơi này vẫn có toà nhà tranh này!

Vừa rồi đi ngang qua quá vội vàng nên suýt nữa nhớ nhầm!

Lúc này, Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển trực tiếp vượt qua rào ngắn, một phát đẩy cửa lớn nhà tranh, đi vào trong đó.

Trong nhà tranh trống rỗng, không có bất kỳ dụng cụ gì, cũng không có bất kỳ ngăn cách gì, liếc qua thấy ngay. Trên mặt đất đối diện cửa lớn đặt một đoạn sừng rồng linh cơ dạt dào, một đoạn xương rồng oánh nhuận như ngọc cùng một bó gân rồng hong khô đã lâu, vẫn có khí tức cường đại như trước.

Ba loại linh tài đến từ Long tộc đều tản ra long uy cường đại, trong mơ hồ có sương mù bốc lên, cỏ tranh trên xà nhà huyễn hóa thành một đầu kim long nhỏ bé giương nanh múa vuốt, tức giận gào thét, lộ rõ huyết mạch thuần túy của chủ nhân khi còn sống.

Ngoại trừ cái đó ra, không còn gì khác.

Trong lòng Bùi Lăng khẽ giật mình, sau khi kịp phản ứng lập tức cảm thấy không đúng.

Nơi này căn bản cũng không có toà nhà tranh này!

Bây giờ có thêm một tòa nhà tranh và rào ngắn vòng ngoài không nói, trong nhà tranh lại trưng bày sừng rồng, xương rồng, gân rồng... Dường như cố ý chuẩn bị vật liệu đúc khí cho hắn!

Là "Cựu" ra tay!

Hệ thống uỷ thác [Chú Khí Thuật], vốn có thể để hắn trở về năm tháng trận chiến hồng hoang, nhưng hiện tại "Cựu" trực tiếp đưa vật liệu mà hệ thống sắp đưa tặng đến năm tháng này cho hắn!

"Cựu" biết hắn có hệ thống? !

Không! Không đúng!

"Cựu" có thể thay đổi quá khứ!

Thay đổi tất cả năm tháng đã xảy ra!

Chưởng khống tất cả "Bản nguyên" đại đạo trong năm tháng quá khứ.

Nếu "Cựu" thật sự biết hắn có hệ thống, căn bản không cần rắc rối như này.

Đối phương chỉ cần dùng "Bản nguyên" đại đạo "Quên" để hắn quên mất hệ thống là được!

Trong tình huống này, hẳn là "Cựu" thấy được mục đích tiếp theo của hắn trong năm tháng quá khứ!

Đối phương thông qua thôi diễn, hoặc là thủ đoạn khác tính ra cách ngăn cản hắn, sau đó trực tiếp sửa đổi năm tháng quá khứ, đưa vật liệu đúc khí cho hắn!

Đang nghĩ ngợi, Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển đã thu hồi sừng rồng, xương rồng, gân rồng...

"Leng keng! Đưa tặng thành công"

"Leng keng! Hệ thống tiếp tục tu luyện cho ngài.."

Ngay sau đó, Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển, xua tay đánh ra pháp quyết liên tiếp, trong hư không có linh hỏa bay vút lên, sừng rồng, xương rồng và gân rồng lập tức bị từng đám lửa nâng lên, bắt đầu luyện hóa... Theo Bùi Lăng điều khiển, sừng rồng và xương rồng lấy một loại phương thức quái đản lại hài hòa dung hợp vào một chỗ, gân rồng thì bị thiêu đốt càng lộ ra vẻ óng ánh bền bỉ.

Rong! !!

Sương mù trên xà nhà đột nhiên bùng lên, sau đó nữa bị một luồng lực lượng vô hình dẫn dắt, kéo nó vào sừng rồng.

Kim long nhỏ bé trong sương mù cũng bị cưỡng ép đánh vào xương rồng.

Theo một tiếng gầm thét oán giận tràn ngập không cam lòng, sừng rồng, xương rồng cùng nhau sáng rõ, sáng rực lập lòe, óng ánh sáng long lanh, hình dạng biến hóa thành cây đàn...

Gân rồng chìm nổi trong linh hỏa cũng bắt đầu nhanh chóng mảnh đi, hóa thành từng sợi dây đàn...

Nhìn tình cảnh này, năm người "Hồn Nghi", "Không Mông"

"Mặc Côi", "Tử Tắc" và "Phục Cùng" lập tức nhướng mày.

Bùi Lăng vừa nói, dù hắn làm cái gì thì bọn họ cũng phải đi theo. Nhưng bây giờ... Không hiểu sao Bùi Lăng đột nhiên bắt đầu đúc khí, đây là làm cái gì?

Năm người không rõ ràng cho lắm, nhưng thấy Bùi Lăng không quan tâm gì hết, thủ pháp trôi chảy rèn đúc bắt đầu vật liệu Long tộc, lại ăn ý giữ yên lặng, không làm phiền hắn.

Lúc này, "Mặc Côi" quay đầu, nhìn về phía thiếu nữ Cửu Vĩ áo trắng, đột nhiên truyền âm nói: "Thanh ca xuy nguyệt minh, phi bội hoàn dao kinh 1087 chữ