Nghĩ tới đây, Bùi Lăng lập tức nói: "Như vậy, [Chế phù thuật] cùng tiên trận.."
Còn chưa nói hết câu, "Yếm Khư" đã nói: " Chúng sinh bể khổ độ thuyền] chính là tiên trận diệt thế thiên đạo"
"Về phần [Chế phù thuật], hiện tại bản tọa cũng có thể truyền thụ cho ngươi một môn"
Nói xong, "Yếm Khư" tiên tôn đưa tay chỉ một cái, một đạo ánh sáng trắng to lớn lướt ngang mà ra, chỉ một thoáng chui vào mi tâm Bùi Lăng.
Bùi Lăng chỉ cảm thấy mi tâm như bị một đoàn liệt hỏa hừng hực đánh vào, lúc nóng bỏng lại lạnh lẽo thấu xương, lạnh và nóng đồng thời tụ hợp vào cả người, vô số kiến thức đại đạo và tiên thuật như hồng thủy vỡ đê, cuồn cuộn tràn vào đầu óc hắn.
Hắn còn chưa kịp vui vẻ, chợt vẻ mặt cứng đờ.
Hệ thống không có bất kỳ tiếng nhắc nhở thu nhận sử dụng vào vang lên!
"Yếm Khư" tiên tôn truyền cho hắn [Chế phù thuật], là một môn hệ thống đã thu nhận sử dụng, nhưng hắn còn chưa bắt đầu học tập tiên thuật làm trái thiên cương Đúng vậy, lúc ấy hắn đi Vĩnh Dạ hoang mạc, yêu cầu tiên thuật từ ý chí "Yếm Khư" tiên tôn, lúc ấy đối phương cho hắn mấy môn tiên thuật làm trái thiên cương.
Hai môn tiên thuật [Lung Trung Vọng Nguyệt, Nhất Tuyến Tiên Phàm) và (Trọc Thế Vạn Tượng, Thừa Thiên Thịnh Yến] này đều được cho trong lần đó.
Chỉ là lúc hắn tu luyện (Trọc Thế Vạn Tượng, Thừa Thiên Thịnh Yến] cần ăn tiên nhân mới có thể tu luyện, hắn ý thức được những tiên thuật này rất có vấn đề, không tiếp tục tu luyện tiên thuật làm trái thiên cương khác...
Thấy làm nửa ngày cũng không mò được cái gì, Bùi Lăng cau mày.
Hắn nghiêm túc suy nghĩ, trong chốc lát lại không tìm thấy thứ nào để đòi hỏi.
Tiên thuật, công pháp, tiên đan, phù lục, tiên trận... Hiện tại còn thiếu [Chú Khí Thuật .
1Nhưng hắn có bản vẽ rèn đúc Tiên Khí!
Chỉ là có thời điểm không có vật liệu, có lúc không thiếu tài liệu lại không có thời gian...
Ngay lúc Bùi Lăng nghĩ như vậy, "Yếm Khư" đột nhiên nói: "Thời gian gần đến, ngươi đã nghĩ ra con đường mới chưa?"
Thời gian sắp đến?
Mới qua bao lâu?
Bùi Lăng khẽ giật mình, sau khi kịp phản ứng, lập tức nói: "Nửa canh giờ, mới trôi qua chưa đến một nửa!"
"Yếm Khư" lắc đầu, bình tĩnh nói: "Nơi này là nơi không có thứ tự"
"Nửa canh giờ, có thể một chớp mắt đã là mấy năm "Ngươi sắp hết giờ rồi"
"Chỉ cần thời gian vừa đến, chỉ chậm hơn một tức thôi, bản tọa cũng sẽ khoanh tay đứng nhìn. Nghe vậy, Bùi Lăng cau mày nhưng cũng không dám tiếp tục trì hoãn, lúc này nói: "Ta đã có con đường mới!"
Tiếng nói vừa dứt, sau lưng hắn lập tức ánh sáng rực rỡ, mười vòng mặt trời huy hoàng, lập lòe dâng lên!
Trong một vòng mặt trời sáng chói nhất giữa mười vòng mặt trời này, trong đó có một con Kim Ô khép cánh nằm như đang ngủ say, Đại Nhật chân hỏa cháy hừng hực, ánh sáng vàng ròng lưu chuyển ngàn vạn, chiếu rọi toàn bộ quảng điện, vàng rực mênh mông như một vòng mặt trời chân chính, ngạo nghễ giữa trời! Cùng lúc đó, khí tức quanh người Bùi Lăng nhanh chóng cất cao, cao xa, mờ mịt, rộng lớn, to lớn như tiên lại không phải tiên.
Ánh mắt của hắn bình tĩnh nhìn "Yếm Khư" trên thềm son, không tiếp tục mở miệng nhiều lời một chữ.
Đây là một trong số chi nhánh thăng tiên sau khi hệ thống thăng cấp, [Mười mặt trời giữa bầu trời Y!
Hiện tại hắn đã hoàn thành một phần mười.
Mặc dù hắn căn bản không hiểu mạch suy nghĩ của đầu chi nhánh thăng tiên này, cùng tình huống cụ thể sau đó nhưng điều này không quan trọng.
Chỉ cần "Yếm Khư" tiên tôn hiểu là được!
Quả nhiên!
Nhìn mười vòng mặt trời huy hoàng rực rỡ này, trên vẻ mặt lạnh nhạt của "Yếm Khư" tiên tôn đột nhiên lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Nhưng chẳng mấy chốc "Yếm Khư" tiên tôn khôi phục bình tĩnh, lạnh nhạt nói: "Trước đoạt thiên, sau chiếm địa, không gian chi chủ, vũ đạo thành Tôn...
"Con đường này, trên lý luận có thể thực hiện.
"Trên thực tế, căn bản không có khả năng thành công"
"Nhưng đây đúng là một con đường."
Còn chưa nói hết câu, lập tức cảm thấy Bùi Lăng cửa điện có khí tức u lãnh, hỗn loạn, tà ác, sa đọa... Lập tức xảy ra sự thay đổi long trời lở đất.
Vô số trùng vụ quái đản ngưng tụ thành đỉnh điện, lương trụ, viên gạch lập tức hóa thành một mảnh hạo nhiên thánh khiết.
Vô tận ác ý, hỗn loạn, quỷ dị, tà ác tản khắp trong tòa đại điện, bắt đầu chuyển hóa thành tiên cung rộng lớn, ưu nhã, không chút tỳ vết nào.
Cùng lúc đó, không gian kỳ quái quanh mình nhanh chóng biến ảo, đủ loại quy tắc và trật tự bắt đầu hiện ra, nhanh chóng đóng khung trong phương thiên địa này.
Bùi Lăng đột nhiên cảm thấy rất buồn ngủ, cơn buồn ngủ như nước thủy triều mãnh liệt trào tới.
Cặp mắt của hắn lập tức không bị khống chế khép kín.
Ngay sau đó, Bùi Lăng trực tiếp ngủ thiếp đi...
Hồng hoang.
Mười mặt trời giữa trời, chân hỏa tùy ý vung vẩy, nơi ánh lửa vàng ròng đi qua, vạn vật khô héo, cát vàng mênh mông.
"Nhân tộc! Nhân tộc.."
"Mau tỉnh lại.."
Trong lúc mơ màng, Bùi Lăng nghe được bên tai truyền tới một giọng nói cảm thấy quen tai, đồng thời cảm thấy hai gò má hơi nhói đau.
Ba ba ba...
Lại là một tràng tiếng bạt tai gọn gàng mà linh hoạt, Bùi Lăng đột nhiên giật mình, lập tức ngồi dậy từ dưới đất.
1100 chữ