Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 2941: "Yếm Khư" tiên tôn (2)




"Loại người ham ăn biếng làm này, tất nhiên cũng chỉ có thể bị bản tọa từ bỏ"

"Sau đó nữa, bản tọa cẩn thận suy nghĩ, mặc dù Cửu Vĩ Hồ không tính là tộc yếu, nhưng bản tính yên tĩnh, nhiều năm co đầu rút cổ ở Thanh Khâu, không thích ngoại xâm, không đủ kiên quyết cũng là trong tình lý"

"Cho nên bản tọa lựa chọn Tranh tộc"

"Chủng tộc này địa vị tương đương với Cửu Vĩ Hồ, trời sinh tính tình hiếu chiến thị sát.

"Nhưng sau khi bọn họ tiếp nhận cái giá phải trả nhỏ bé hơn một trăm vạn con cháu thuần huyết vẫn lạc, vừa xin Long tộc và Kim Ô tộc giúp đỡ, thử bẩm báo Ly La; một mặt dùng việc này làm lý do, điều động đại quân cướp giật xung quanh, tiêu diệt rất nhiều tộc quần quanh mình, xâm chiếm sân bãi của bọn họ.."

"Ánh mắt Tranh tộc thiển cận, động tĩnh quá lớn, bản tọa cũng chỉ có thể từ bỏ bọn họ"

"Lại sau đó nữa, bản tọa còn lựa chọn cả tộc Đại Bằng"

"Phản ứng của bộ tộc này còn lớn hơn Tranh tộc"

"Đầu tiên bọn họ nghi ngờ là âm mưu của Kim Ô tộc, sau đó nghi ngờ Long tộc dụng ý khó dò... Tập trung tinh thần vào âm mưu quỷ kế, chỉ chết năm trăm vạn con cháu thuần huyết, đã khiến chư thiên vạn giới ồn ào đến không được an bình...

"Thụ tử không đủ cùng mưu!"

"Về sau, bản tọa đổi thành Nham tộc."

"Còn có Long Bá tộc... "Cỏ cây tinh yêu.."

"Người chết.."

"Tàm tuóc..."

"Cuối cùng, bản tọa chọn trúng nhân tộc"

Nói đến chỗ này, trong mắt "Yếm Khư" tiên tôn lộ ra vẻ hài lòng không chút che giấu, "Mặc dù nhân tộc yếu đuối không chịu nổi, mấy đời nối tiếp nhau là huyết thực nhưng hơi dễ dạy:

"Bọn họ chết mười vạn tên đồng tộc, chỉ có một nhân tộc may mắn sống sót, từ phàm nhân tấn thăng làm tu sĩ, đã vô cùng mừng rỡ"

"Không những toàn bộ tộc quần, tiếng hoan hô động địa, hơn nữa cảm động đến rơi nước mắt với loại thí nghiệm này, còn chủ động mang đến càng nhiều đồng tộc cho bản tọa"

"Từ khi bản tọa lựa chọn lấy nhân tộc làm thực nghiệm, đã không còn lựa chọn những chủng tộc lung tung rắc rối kia nữa"

"Về sau, theo thời gian trôi qua, thành quả thí nghiệm bản tọa cũng nhanh chóng tăng trưởng."

"Đến hiện tại, ngay cả mạch suy nghĩ bắt đầu căn bản của tiên thuật này, đã bị bản tọa đổi đi"

"Lúc ban sơ, tiên thuật này là người thi thuật ngụy trang thiên đạo, điều khiển thiên kiếp"

"Bây giờ hoàn toàn ngược lại.."

"Yếm Khư" tiên tôn khẽ cười nói, "Lúc này Ly La đã nhanh sắp tính toán ra vị trí cụ thể của thiên kiếp"

"Nhưng hắn không biết thiên kiếp, đã sớm đem mình trở thành bản tọa!"

Chốn hỗn độn.

Dưới chín cột trụ che trời, một đoàn nhân tộc hoặc đứng hoặc ngồi, nắm bắt thời gian khôi phục trạng thái.

Trong chín cột trụ, vô số xiềng xích quấn giao như kén, quan tài huyết sắc chìm nổi, xiềng xích khẽ động, va chạm ầm ầm.

Rầm rầm... Rầm rầm...

Tiếng động như lũ lụt bốc lên, vang vọng phương thiên địa này. Thời gian chậm rãi trôi qua, tất cả nhân tộc đều khôi phục được lúc đỉnh phong.

Bỗng nhiên, trong hư không phía trên chín cột trụ sáng lên một đạo thiểm điện màu tím, chớp mắt chiếu sáng cả hoang mạc này.

Oanh! !

Sấm sét uy nghiêm trầm thấp như chiến xa cuồn cuộn, trong nháy mắt nghiền ép bốn phương tám hướng Bên cạnh chín cột trụ, trái tim tất cả nhân tộc cũng không bị khống chế co vào.

Trong tối tăm, một khí tức cực kỳ cường đại, uy nghiêm, mênh mông đột nhiên thức tỉnh! Ầm ầm...

Ngay sau đó, vừa nãy phía trên bầu trời còn là một đoàn đen kịt, vạn đạo điện quang tím xanh đan xen, tiếng sấm nổ trùng điệp như thiên hà treo lủng lẳng, cuồn cuộn rơi xuống.

Lôi đình khó mà tính toán đánh xuống từ trời cao, trong chớp mắt chạm đến chín cột trụ đều hóa thành vô số lỗi long điện xà, thuận theo lít nha lít nhít xiềng xích nhanh chóng lan tràn xuống, cuồn cuộn như nước thủy triều, chui vào quan tài huyết sắc.

Quan tài chìm nổi càng kịch liệt hơn, xiềng xích khẽ động, tiếng lũ lụt ầm vang bốc lên như biển giận sóng to. Lỗi âm điện quang, sáng tắt trong thiên địa.

Huyết quan như kén, rải rác u lãnh.

Tình cảnh này giống hệt Vĩnh Dạ hoang mạc ở Bàn Nhai giới hậu thế.

Đám nhân tộc Đại Thừa "Lâm Thì" cùng nhau mở hai mắt ra.

Thiên kiếp tỉnh!

Tất cả nhân tộc nhanh chóng đứng dậy, "Lâm Thì" cầm đầu ra khỏi hàng nhanh chóng sửa sang lại áo bào vốn đã chỉnh tề, sau đó rất cung kính thi lễ với quan tài huyết sắc, giọng điệu khiêm tốn nói: "Tiền bối, đã đưa người đến"

Trong bóng tối, mọi tiếng động yên ắng, chỉ có lôi âm đung đưa, chấn động bốn phía.

Nhưng chẳng mấy chốc trong huyết quan truyền ra một giọng nói trầm thấp, lạnh băng: "Bắt đầu"

Nghe vậy, "Hồn Nghi" ngẩn ngơ, tiếng thiên kiếp này giống hệt với tiểu tiên huyễn cảnh bị phong ấn trong Vĩnh Dạ hoang mạc ở Bàn Nhai giới.

Vẻ mặt "Lâm Thì" cung kính, nhanh chóng đáp: "Cẩn tuân tiền bối chi mệnh!"

Chợt quay đầu, trầm giọng phân phó phàm nhân trong đội ngũ sau lưng, "Nhắm mắt"

Tất cả phàm nhân không do dự chút nào, lập tức nhắm hai mắt lại.

Ánh mắt "Lâm Thì" như điện, chớp mắt đảo qua toàn bộ đội ngũ, sau khi xác nhận mỗi một tên phàm nhân đều y mệnh làm việc, lúc này mới nói với mấy Đại Thừa "Thân", "Súc Kiệt" nói: "Lấy thịt"

Lập tức, có một bộ phận Đại Thừa đưa tay vào ngực, tự lấy ra từng thể xác khổng lồ trong dụng cụ trữ vật của mình.

1096 chữ