"Lúc nào lại bắt một ít Giao Nhân trở về là được... Bẩm sinh bọn chúng đã có thể dệt giao tiêu...
"Không sai! Giao tiêu mới là áo lót tốt nhất.."
"Con mắt của bọn chúng còn có thể dùng để khảm nạm binh khí...
Phát hiện "Thái Đồ", Bùi Lăng và "Mặc Côi" đi ngang qua, các thiếu nữ nhìn bọn họ, thiếu nữ cầm đầu cười hỏi:
"Thái Đồ đại nhân, xin hỏi khi nào chúng ta có thể lại đi bắt một ít Giao Nhân?"
Trên khuôn mặt nghiêm nghị của "Thái Đồ" cũng lộ ra nụ cười: "Chờ thời gian phù hợp, sẽ thông báo cho các ngươi."
Đợi khu nhà nhỏ này cũng rơi lại phía sau, "Mặc Côi" không nhịn được mở miệng hỏi: "Tiền bối, rốt cuộc hiện tại nhân tộc ta mạnh hay yếu?"
Hiển nhiên nàng đã không thể tin ghi chép liên quan tới trận chiến hồng hoang của chín tông.
Hiện tại, nói nhân tộc mạnh, tám mươi mốt kiếp bỏ mình trong nháy mắt như cỏ rác; nói yếu, đồ tộc thí tiên cũng là việc mọi người đều biết.
Mặc dù đây đều là năm tháng quá khứ, kết cục đã được quyết định từ lâu, nhưng cân nhắc đến tiếp theo bọn họ còn phải tiến về Kiến Mộc, tất nhiên phải cố hết sức nắm bắt thế cục hôm nay.
Nghe vậy, Bùi Lăng cũng quay sang nhìn về phía "Thái Đồ".
Vẻ mặt "Thái Đồ" bình tĩnh: "Hiện tại tộc ta còn không tính cực kỳ mạnh "Nhưng tương lai, phương thiên địa này chắc chắn là của tộc ta!"
Đang nói, bên đường xuất hiện một tòa kiến trúc giống với học đường, chỉ có điều so với trường tư trong hậu thế, tòa kiến trúc này rất đơn sơ.
Từ trên đường phố có thể xuyên qua khe hở hàng rào, trông thấy phu tử và học sinh trong học đường.
Lúc này, một lão phu tử râu tóc bạc trắng đang tiếng nói hòa ái giảng bài cho học sinh cả sảnh đường: "... Lý Nhất ngại Nê Hồ kia quá nhỏ gầy, mang về nhà cũng ăn vào không có vị, liền ném nó vào dòng sông, suy nghĩ ngày sau đợi nó béo tốt, lại câu về cho vào nồi"
"Bất ngờ Nê Hồ kia là Chân Long chi nữ, công chúa Long tộc!"
"Trải qua chuyện này, vừa thấy đã yêu Lý Nhất, từ đó cơm nước không muốn ăn...
"... Về sau, vị công chúa Long tộc kia nhân lúc Long Vương bế quan, trộm lấy tiên ấn, hạ phàm tìm Lý Nhất, lấy tiên ấn làm quà tặng, khiến Lý Nhất vốn là một kẻ phàm nhân lập tức thành tiên, từ đây song túc song phi, thành một nhân duyên mỹ mãn "Còn có Trương thị nữ kia, nàng ra ngoài đi săn gặp dấu chân do Long Bá tộc lưu lại, vì tò mò chạm tay vào nên mang thai. Trải qua ba mươi năm sinh con, kẻ này sinh ra là tiên, linh tú cả tộc Long Bá tập trung vào một người..."
"Sau này Trương thị nữ cũng được tôn là Long Bá thánh mẫu...
"Có trưởng nữ Triệu thị, tuổi nhỏ xinh đẹp, nhưng sinh ra người yếu nhiều bệnh. Một ngày Cửu Vĩ Hồ đi ngang qua vừa gặp nàng đã yêu, tự trảm ba đuôi, kéo dài tính mạng cho nàng, lại vì nhân yêu không cùng đường, thiêu sạch sáu đuôi bảo vệ cả tộc Triệu thị... Sau đó trưởng nữ Triệu thị lấy thân thể mà Cửu Vĩ Hồ dùng máu đầu quả tim rèn luyện đi vào đạo đồ, cuối cùng không quên ơn của Cửu Vĩ...
"Bộ tộc Kim Ô chưởng quản mặt trời, cực kỳ cường đại! Chỉ có điều, bộ tộc này tham ăn tham uống, có nhân tộc am hiểu nhà bếp, từng vì đun nấu món ngon khiến mặt trời Kim Ô rơi xuống đất, lấy tiên chức trao đổi một vò hải sản, cách làm món ăn này, món ăn tên là Tiên nhảy tường.."
Giọng lão phu tử trầm thấp, êm tai kể lại tin đồn tiên phàm, liên quan đến rất nhiều tộc quần, rất nhiều học sinh nghe đến nhập tâm, bên ngoài học đường lặng ngắt như tờ, chỉ có từng cố sự làm người ta say mê. Nhưng trong lòng Bùi Lăng và "Mặc Côi" rất ngạc nhiên.
Từ lúc bọn họ tiến vào hoàng đô, tiên dân gặp được dù là hài đồng hay thiếu nữ đều là võ đức dồi dào, vậy theo lý học đường gánh chịu trách nhiệm giáo hóa phải sát phạt càng nặng mới đúng.
Nhưng vì sao phu tử này nói tới nói lui, không phải một ít câu chuyện tình yêu không có chút logic nào, cũng là một ít tin đồn về mỹ thực khó hiểu?
Trong lúc suy nghĩ, phía trước đã xuất hiện mảnh đất trống lớn, lại là một tòa quảng trường cực kỳ rộng lớn. Phía cuối quảng trường có dòng sông như thắt lưng ngọc ghé qua, bao quanh cả tòa cung điện.
Phía trên dòng sông sắp đặt năm tòa cầu nối vàng ròng như cầu vồng bay lên không, kết nối quảng trường và cung thành.
Từng giáp sĩ cầm kích mà đứng, khuôn mặt ẩn trong giáp trụ, chỉ có một đôi tròng mắt sáng như sao, nghiêm nghị đề phòng.
"Thái Đồ" dẫn theo Bùi Lăng và "Mặc Côi" đến cây cầu nối thứ hai bên trái, sau khi sửa sang lại áo bào liền mở miệng bẩm báo: "Khách quý đã tới, xin vương mệnh chỉ thị!" Giọng hắn ta không cao, xa xa truyền vào trong cung thành.
Trong giây lát, cửa cung mở rộng, một giáp sĩ bước nhanh ra, đến bên cầu nối, sau khi đơn giản hành lễ với "Thái Đồ", chợt chuyển sang Bùi Lăng, trầm giọng nói: "Phụng vương mệnh, mời khách quý vào chính điện nghị sự"
Lại nhìn về phía "Mặc Côi", "Tôn giá ở lại thiền điện chờ đồng bạn"
"Mặc Côi" lập tức hiểu vì tu vi của mình quá thấp, không có tư cách tham gia chính điện nghị sự.
Suy nghĩ của nàng xoay chuyển, nhanh chóng nói: "Đa tạ các hạ, nhưng ta mới tới hoàng đô, muốn đi thăm quan trong thành, không biết có thuận tiện không?"
Nghe vậy, tên giáp sĩ kia khẽ gật đầu: "Tôn giá tự nhiên"
1115 chữ