Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 2903: Tranh đấu sinh tử (6)




Thấy ba vị đồng bạn đã chuẩn bị kỹ càng, nhân tộc đang nằm không do dự, ánh mắt đảo qua thi cốt cả điện, một hàng thanh lệ lập tức chảy qua vết máu trên mặt, cuồn cuộn rơi xuống...

Hiệt thành.

Cự mộc không có trụ cột hiện ra trong hư vô.

Cành cây mọc lan tràn liểng xiểng, khuôn mặt tươi cười quái đản to lớn đã sớm không còn sót lại chút gì.

Còn sót lại vài đoạn cành cây, lẻ loi trơ trọi lơ lửng trong hư không.

Mỗi một đoạn cành cây đều cắm lít nha lít nhít lưỡi đao, mũi tên, lại có vô số thủ đoạn nguyền rủa giam cầm nó.

Phía dưới cự mộc, mặt đất vốn đen nhánh cùng di cốt trắng đục đều đã biến mất không thấy gì nữa, chỉ có huyết hải cuồn cuộn.

Vô số thi thể nhân tộc bồng bềnh, từng đôi mắt mở to, vẫn lạnh lùng nhìn qua "Tiếu Quyệt" đang thoi thóp.

Dòng máu rung chuyển, hai bóng dáng nhân tộc cầm kích mà đứng.

Trên dưới cả người bọn họ vết thương trùng điệp, khí tức lại như mũi nhọn rèn luyện tới cực điểm, rét lạnh đáng sợ.

Nhìn qua "Tiếu Quyệt" đã sắp chết, một tên nhân tộc trong đó hỏi: "Ngươi trước hay ta trước?"

"Khụ khụ khụ.." Một tên nhân tộc khác vừa muốn mở miệng, lại há mồm phun ra bọt máu liên tiếp, hắn ta hứ một ngụm, lúc này mới lạnh lùng nói: "Ta đến!"

"Nếu ta thất bại, ngươi trực tiếp giết, không cần thử lại!"

sau, tộc ta vui vẻ, chính là vui vẻ!"

"Từ nay về "Con cháu tử tôn muốn khóc thì khóc, muốn cười thì cười... Vĩnh thế không còn vì khóc, cười, đáp lời mà gặp nan! !!"

Người nói chuyện trước nhẹ gật đầu, chợt khí tức bộc phát, khóa chặt đồng bạn bên cạnh.

Tên nhân tộc kia không do dự, khóe miệng lập tức cong lên, ngửa đầu nhìn qua cành cây còn sót lại trong hư vô, phát ra một trận cười to vô cùng thoải mái cũng vô cùng đắc ý: "Ha ha ha ha ha ha ha...

Hiệt thành.

Thần điện nguy nga sớm đã thủng trăm ngàn lỗ.

Đài cao đổ sụp, điện thờ đổ ngược, ám ảnh loại dê to lớn sắp bị xé thành ngàn vạn, lít nha lít nhít lưỡi dài đã bị chặt thành miếng thịt, như thảm nỉ bày ra đầy đất.

Vô số thi thể nhân tộc và chân cụt tay đứt đan xen với từng miếng thịt.

Giữa hài cốt "Thuyết Mộng Quyệt", chỉ có khí tức một nhân tộc vẫn còn tồn tại.

Hắn ta quỳ hai đầu gối xuống đất, không cách nào đứng lên, trên dưới cả người hiện ra lít nha lít nhít mặt người có to có nhỏ...

Khí tức âm hàn ầm vang bốc lên, nhanh chóng ăn mòn nhục thân thần hồn của hắn ta.

Tên nhân tộc này khí tức cực mạnh như lưỡi đao hoành không, như muốn chém giết tất cả âm tà.

Nhưng lặp đi lặp lại bộc phát, lại không cách nào ngăn cản nguyền rủa trên người lan tràn.

Thấy mình sắp bị nguyền rủa nuốt hết, hắn ta không do dự nữa, tiên lực phồng lên, ầm vang bộc phát.

Oanh! !!

Một tiếng vang thật lớn, huyết vũ vẩy xuống đầy trời, tụ hợp vào huyết nhục cả điện, hòa làm một thể cùng rất nhiều nhân tộc, dòng máu đung đưa, mùi tanh ngút trời, chiến ý thảm liệt ngưng đọng như thực chất, thật lâu không thể tán đi.

Tạch tạch tạch...

Trong giây lát, một tràng tiếng vang kịch liệt truyền ra, bụi mù nổi lên bốn phía, huyết nhục bắn tung toé.

Thần điện tàn tạ ầm vang sụp đổ!

Hiệt thành.

Sào huyệt to lớn như cô phong thẳng tắp.

Sâu trong hang động vốn ám ảnh khổng lồ, đã bị xé nát thành ngàn vạn mảnh tàn ảnh, lít nha lít nhít tay chân, răng nhọn, mắt dọc đều bị từng đạo mũi tên, kiếm khí, đao ý, nguyền rủa, gai độc... Đính chặt vào từng vị trí. Vốn có rất nhiều cánh tay cùng nhau mở rộng như hoa hủy, liểng xiểng.

Huyễn ảnh có to có nhỏ lơ lửng giữa không trung như bọt biển màu sắc ảm đạm.

Theo một đạo lại một đạo trận pháp công phạt bộc phát, bản thể "Phệ Tâm Quyệt" nhanh chóng nhạt lại.

Tay chân, răng nhọn, mắt dọc nhanh chóng biến mất, khí tức của hắn ta như ngọn nến trước gió, rung động mãnh liệt.

Bọt biển ảm đạm trong hư không như chịu một kích nặng nề, ầm vang vỡ nát! Những đoạn ngắn ký ức này tán loạn, toàn bộ sào huyệt một mảnh kỳ quái.

Trong giây lát, năm tên nhân tộc rơi xuống mặt đất, hiện ra thân hình.

Nhân tộc khác đều biến mất không thấy gì nữa, toàn bộ đều chôn vùi cùng một đoạn ký ức, không để lại chút dấu vết nào như xưa nay chưa từng tồn tại ở thế gian.

Trong năm tên nhân tộc còn sống, người ở giữa kim giáp trong vắt, chân hỏa hừng hực, dấu vết ngổn ngang lộn xộn trải rộng giáp trụ, vô số di cốt, vết máu, óc, hắt vẫy cả người hắn ta, mùi máu tanh xông lên trời không, cánh tay cầm binh khí của hắn ta đã run lên nhè nhẹ vì mỏi mệt cực độ, hai mắt vẫn sáng rực như đuốc, lúc nhìn quanh ánh sáng lạnh bắn ra bốn phía như lưỡi đao moi tim. Khí tức sát phạt vô cùng khốc liệt quanh quẩn quanh người, không vung đi được như thực chất. Phía dưới kim giáp, mơ hồ thấy khuôn mặt hắn ta vô cùng già yếu, mái tóc bạc trắng, đó là vị thủ lĩnh trước đó thi triển thủ đoạn, lấy già yếu vạn năm làm cái giá phải trả, đánh thức chân hỏa trên người rất nhiều nhân tộc trong một khoảng thời gian ngắn ngủi. Ở cách thủ lĩnh không xa, Tôn ngồi trên mặt đất thở dốc từng ngụm, lúc này hắn ta cũng mình đầy thương tích, nhiều chỗ lộ ra xương trắng, sâm nhiên đáng sợ.

1086 chữ