Bùi Lăng lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía thành chủ Uyển thành "Phiên Na".
Đạo linh đang ở chỗ thành chủ!
Nghĩ đến đây, hắn lập tức nhẹ nhàng hành lễ nói: "Hậu bối Bùi Lăng, gặp qua thành chủ Uyển thành Phiên Na tiền bối!"
Trên mặt "Phiên Na" không có chút rung động nào, nhìn Bùi Lăng gọn gàng dứt khoát nói: "Giải trừ pháp tắc ngủ say trên người những chính tiên tộc ta, bản tọa có thể thả ngươi an toàn rời khỏi Uyển thành "Thậm chí rời khỏi U Minh!"
Giải trừ pháp tắc ngủ say?
Vị Kim Tiên U Hồn tộc này không giải được "Ngủ" mà hệ thống dùng với mấy U Hồn nữ tiên này?
Không!
Không phải vì hệ thống Mà là lúc ấy hệ thống dùng lực lượng Địa Tiên!
Nhưng bây giờ ý chí Đọa Tiên đã rời khỏi hóa thân của hắn.
Mặc dù sử dụng pháp tắc của hắn, nhưng hiện tại hắn muốn phá giải pháp tắc trên người những U Hồn nữ tiên này... Chỉ sợ cũng hơi khó khăn!
Lúc nhanh chóng suy nghĩ, Bùi Lăng lập tức lộ vẻ khó xử mở miệng: "Tiền bối, cực hình U Hồn tộc thật sự quá đáng sợ...
"Vãn bối vốn tu vi thấp, vừa rồi lại bị thủ hạ của tiền bối hút quá nhiều dương khí...
Trong lòng hắn thầm nghĩ, mặc dù từ một loại ý nghĩa nào đó, bây giờ hắn đã là chủ nhân của vị Kim Tiên U Hồn tộc này.
Nhưng dù sao đối phương cũng là thành chủ Uyển thành, sự tồn tại chấp chưởng một tộc U Hồn, dù cho đòi hỏi đao linh cũng phải cho đối phương một chút mặt mũi...
Trước tiên hắn phải lấy cớ lực lượng của mình tổn thất quá nhiều, không giải được pháp tắc trên người những U Hồn nữ tiên này.
Sau đó nhân cơ hội để đối phương trả lại đao linh, chỉ có đạt được đao linh bản mệnh, lực lượng của hắn mới có thể khôi phục, mới có thể làm những đồng tộc này của đối phương khôi phục như thường Lấy tình hình trước đó vị Kim Tiên này cố ý bỏ mặc hắn tiếp nhận cực hình U Hồn tộc, chắc hẳn sẽ rất thuận lợi...
Nhưng không đợi Bùi Lăng nói ra lời còn lại, "Phiên Na" lập tức sắc mặt lạnh lẽo, lúc này nói: "Xem ra ngươi từ chối!"
"Đã vậy.."
"Bản tọa sẽ dùng cực hình tàn khốc đau khổ nhất U Hồn tộc, tra tấn đến khi ngươi đồng ý mới thôi!"
Nói xong, "Phiên Na" dưa tay, một phát chộp tới Bùi Lăng...
U Minh.
Kiếp vẫn như biển, đại dương mênh mông tuỳ tiện bày ra toàn bộ hư vô.
U Đô mười ba thành, Hoàng Tuyền, "Bất Quy" lộ... Toàn bộ U Minh đều bị bao phủ trong kiếp vẫn!
Vô số điện xà lăn lộn trong mây, trào lên gào thét, thôn phệ lẫn nhau hóa thành lôi đình to lớn, âm vang đánh xuống.
U Đô thành.
Đứng đầu U Đô mười ba thành, chỗ ở của U Minh chi chủ, thiên uy huy hoàng chiếu sáng toà thành trì hùng vĩ như từ xưa đến nay đã tồn tại ở trong u ám bối rối.
Giữa lầu các lồng lộng, vô số bóng dáng quỷ mị không kịp giãy giụa, đã hôi phi yên diệt dưới thiên kiếp!
Càng nhiều quỷ vật U Minh trốn vào căn phòng trong lòng đất, ẩn núp không ra, run lẩy bẩy.
Chỗ cao nhất U Đô thành, cung điện cheo leo yên tĩnh đứng sừng sững.
Đỉnh điện đen nhánh đã bị lôi đình bổ ra một nửa, lộ ra một chút tình hình bên trong.
Cành lá màu mực đan xen như trướng màn, khí tức đốt cháy khét chầm chậm tản khắp.
Hoa cỏ hai màu đỏ trắng nở rộ bên cạnh điện, theo mỗi một lần kiếp lôi trầm đục chập chờn, nhao nhao tàn lụi.
Đỏ hồng như máu, tái nhợt như tuyết, đan xen lộn xộn hất lên như mưa như tản.
Trên thềm son cao cao, U Minh chi chủ ngồi ngay ngắn bất động.
Ánh sáng tím xanh lấp lóe phun ra nuốt vào, thỉnh thoảng chiếu rõ ràng rành mạch trong điện, mười hai xoáy châu rủ xuống lại vững vàng che trước mặt, che khuất dung mạo của hắn.
Thân thể nguy nga như là ngọn núi sừng sững vô số năm tháng, không có chút dao động nào.
Oanh!
Lại là một tiếng vang chấn trời động đất, lôi đình tráng kiện như thiên hà treo ngược, trực tiếp kết nối với quảng điện từ trong hư vô.
Ánh sáng trắng lập lòe rộng lớn, nhét đầy toàn bộ trong điện, gột rửa tất cả âm tà.
Quanh người U Minh chi chủ đột nhiên bộc phát ra khí tức lạnh lẽo bạo ngược vô cùng kinh khủng, như một thanh nhận quang chỉ thẳng vào hư vô, mơ hồ chống lại thiên uy huy hoàng.
Rầm rầm rầm...
Tiếng vang nặng nề liên miên không dứt, vạn lôi rơi xuống, chiếu sáng U Đô mười ba thành, khí tức chí dương chí cương, bá đạo vô song quét ngang vạn dặm U Minh.
Hiệt thành.
Cung điện xây từ di cốt lơ lửng giữa không trung, trông như hải thị thận lâu, nhìn kỹ lại như tổ ong, vọng lâu lầu các, hành lang lương trụ đều hiện ra vô số lỗ thủng tinh mịn, âm u lạnh lẽo tà dị.
Một đoàn ám ảnh to lớn như bùn nhão không có tay chân, cũng không có đầu, lại mọc lít nha lít nhít miệng và lỗ tai.
Lúc này, từng điểm hòa tan, vết bẩn đen nhánh chảy xuôi ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt ăn mòn vết máu đầy đất, khiến dòng máu trong điện càng trướng càng cao, từ đỏ thắm hóa thành xám tro.
Rất nhiều miệng và lỗ tai như tuyết đọng gặp mặt trời, đang lấy tốc độ cực nhanh biến mất. Trong những cái miệng và lỗ tai này, lít nha lít nhít kiếm khí, đao khí, tảng băng, hỏa tiễn, dây leo, nguyền rủa, độc chướng... Chồng chất, xen lẫn như lưới, vẫn đóng đinh nó ở trên mặt đất, không có cách nào trốn thoát. Đủ loại thủ đoạn chiếu rọi lẫn nhau như một đoàn mây khói ngũ sắc, lại như lao tù bao phủ toàn bộ bản thể "Ứng Thanh Quyệt".
1089 chữ