Ngay sau đó, mặt đất quanh vực sâu hỏa diễm lập tức nứt ra, vô số liệt diễm ầm vang bốc lên từ trong kẽ nứt, như lập tức hiện ra một cái mạng nhện to lớn.
Vèo!
Tiếng xé gió đột nhiên vang lên, một tia ô quang bão tố tràn ra từ đáy vực, lông vũ đen nhánh thay thế màu sắc vàng ròng bao trùm toàn bộ thể xác.
Mắt vàng sáng rực hóa thành một mảnh u lam rét lạnh.
Ánh lửa màu u lam bốc hơi như đuốc, trong ánh lửa có u ảnh lay động như vô cùng vô tận tử linh hiện ra, từng cái quỷ thủ tái nhợt lạnh băng truyền ra tiếng gào thét cuồng loạn, chộp tới từ bốn phương tám hướng...
Vô tận sa đọa, tà ác, lạnh lẽo, hỗn loạn tản khắp, như muốn kéo chúng sinh vạn vật vào u hỏa, vĩnh viễn chìm đắm trong vô vọng...
U ảnh như mộng, Kim Ô mở ra hai cánh, bóng đen to lớn bao phủ xuống mặt đất.
Nàng bay nhanh như điện, trong chớp mắt phóng tới nữ tử áo vải, trong đôi mắt u lam cuồn cuộn tức giận như thực chất.
Nữ tử áo vải đạp không mà đứng, tĩnh mịch như núi non chen chúc đầm sâu, không có bất kỳ dao động tâm trạng gì, nhẹ nhàng nâng tay, đánh ra một pháp quyết đơn giản.
Phương thiên địa này lập tức thay đổi trật tự.
Tốc độ của Kim Ô đột nhiên giảm xuống, tốc độ của nhân tộc xung quanh lại nhanh chóng tăng vọt. Trong chớp mắt, tốc độ của Đan Hi và tốc độ của tất cả nhân tộc xung quanh trở nên không khác nhau chút nào.
Tốc độ của nàng bị cưỡng ép phân chia bình đẳng!
Nàng còn chưa kịp tới gần nữ tử áo vải, trên trời cao lấp lánh ánh sáng, lít nha lít nhít công kích trộn lẫn vô số nguyền rủa, độc vật, kiếm khí... Xen lẫn như lưới, đã lần nữa chụp xuống đầu nàng.
Ầm ầm ầm...
Tiếng nổ lớn kinh thiên động địa liên tiếp vang lên, đại chiến càng ngày càng kịch liệt.
Bóng dáng u lam như sao băng lúc ở phía đông lúc ở phía tây, trong lúc hai cánh vung lên, gió mạnh gào thét, hư không chôn vùi từng khúc.
Một trảo một mổ đều uy năng vô tận.
Ngàn vạn tử linh cuồn cuộn như dòng lũ, trong tiếng chúng sinh kêu rên, vô số quỷ thủ mò về dương thế.
Sinh linh sinh ra là tiên có thực lực cực kỳ cường đại!
Chỉ có điều, liên tục chiến đấu kịch liệt, khiến thương thế vốn rất nghiêm trọng trên người Đan Hi lại tăng lên một bước.
Cơn giận trong mắt nàng vẫn dày đặc, hỏa diễm u lam quanh người vẫn hừng hực, chỉ có điều khí tức lại càng ngày càng suy yếu.
Mấy lần nàng không để ý đến an nguy công kích, muốn cưỡng ép chém giết tên thủ lĩnh nhân tộc kia, lại bị những nhân tộc khác quanh mình liên thủ liều chết ngăn lại, trên thể xác thêm mấy vết thương, lại không chạm được cả góc áo của tên nhân tộc kia!
Kim Ô vô cùng tức giận, chỉ có điều trên dưới cả người vết thương từng đống, lúc này lại bị hãm trong vòng vây, khó mà thoát khỏi khốn cảnh, khiến một người sinh ra đã cường đại, là chủ nhân mặt trời cao quý như nàng cũng dần ngửi được mùi vị tử vong!
Ầm! !!
Lại là một chưởng kình nhanh đến mức ngay cả tiên cũng không cách nào thấy rõ, như đao nhọn cắt vào đại dương mênh mông, trong nháy mắt phá vỡ chân hỏa đã rất ít ỏi quanh người Kim Ô, đâm thẳng vào vết thương sau lung.
Trong hư không, đường vòng cung màu u lam chợt hiện chợt tàn, Đan Hi như là một ngôi sao băng chân chính, lại đập ầm ầm xuống mặt đất.
Toàn bộ phương mặt đất này ầm vang lay động, bụi đất tung bay bốc lên như một trận sóng biển màu xám, trong lúc gào thét có sương tuyết màu xám đen bay lả tả.
Khí tức âm hàn tản khắp, núi đá rung động, đất cát bắn tung toé, ánh lửa u lam bay múa như rắn.
Nữ tử áo vải đang muốn tiếp tục ra tay cho Kim Ô một kích cuối cùng, đột nhiên đã nhận ra cái gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía màn đêm huyết sắc trút xuống trên đỉnh đầu.
Mây đen như nước thủy triều lặng yên hội tụ thành một mảnh lục địa trùng điệp, lơ lửng trên trời cao, che đậy huyết nguyệt và ánh sáng.
Ngay sau đó, mười vòng mặt trời huy hoàng đang vững vàng dâng lên từ bóng tối phía đông!
Đại Nhật chân hỏa không khác gì quanh người Đan Hi thắp sáng phương thiên địa này, ngàn vạn ánh sáng chiếu rọi trời cao như mặt trời mọc phương đông, ban ngày đã tới.
Trời đã sáng? !
Ngoại trừ tên nữ tử áo vải đạp không mà đứng, tất cả nhân tộc ở đây đều sợ hãi hoảng hốt.
Đầu Kim Ô kia có tiên chức một trong mười mặt trời, đứng trong ban ngày và đứng trong đêm tối sẽ khiến thực lực khác biệt ngày đêm! Hơn nữa, sau khi mặt trời mọc, bọn họ phải đối phó cũng không chỉ một đầu Kim Ô!
Cùng lúc đó, nữ tử áo vải nhanh chóng lấy lại tinh thần, bàn tay vừa nâng lên đột nhiên đánh về phía Kim Ô!
Trăm tỉ tỉ phồn hoa ầm vang nở rộ trời cao!
Dường như là ngày xuân có vô số nụ hoa nhô lên, lít nha lít nhít khoe màu đua sắc, thoáng cái đã bao bọc cái hố to vừa xuất hiện và cả Đan Hi.
Hoa nở như nước thủy triều sôi trào mãnh liệt, hương thơm ngào ngạt như chướng khí lại như thực chất, khóa chặt Đan Hi trong nơi tối tăm.
Huyền Ảnh như mũi tên ngút trời, Đan Hi lập tức xông ra từ lòng đất bụi đất tung bay, như chịu ảnh hưởng từ mười mặt trời, khí tức vốn vô cùng suy vi của nàng bắt đầu khôi phục.
1095 chữ