"Công Trị sư đệ, lần này vi huynh tìm ngươi, là muốn nhờ ngươi giúp đỡ giải quyết một người." Bưng chén trà trước mặt lên uống một hơi cạn sạch, Cố Hoằng nói.
"Là người tham gia Thi Đấu Ngoại Môn lần này?" Công Trị Ngôn hỏi, hắn ta cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, lần trước cũng có tình huống này, nội môn đệ tử muốn giải quyết người nào lại không tiện tự mình ra tay, hoặc không muốn bỏ ra khoản tiền phạt cực lớn, liền chờ đến lúc Thi Đấu Ngoại Môn nhờ loại đệ tử mạnh nhất một vực là hắn ta ra tay.
"Không sai! Mấy ngày nay ngươi có nghe nói đến cái tên Bùi Lăng này chứ?" Cố Hoằng lạnh giọng nói, "Lần này hắn tự tiện làm chủ, tiến vào vòng thứ hai, hại ta thua sạch một khoản lớn..."
Bùi Lăng đã dám ngăn cản đường tiền tài của hắn ta, vậy hắn ta sẽ cắt đứt con đường của đối phương!
Chỉ là không đợi Cố Hoằng nói xong, Công Trị Ngôn trực tiếp ngắt lời: "Ta không hứng thú với ân oán giữa các ngươi, ta chỉ muốn biết, ngươi chịu tiêu bao nhiêu linh thạch, chỗ dựa của hắn là ai? Đối phó hắn sẽ không mang đến cho ta sự tổn thất vượt xa cái giá ngươi đưa ra chứ?"
Công Trị Ngôn không hỏi Bùi Lăng có thực lực như thế nào, hắn ta thấy mình là người mạnh nhất trong tuyển chọn Nam Vực.
Chỉ cần ở Nam Vực, dù là đệ tử nào cũng không phải đối thủ của hắn ta!
"Mười vạn linh thạch, chỗ dựa của hắn là Trịnh Kinh Sơn." Cố Hoằng gật đầu nói.
Vì lý do an toàn, vừa rồi hắn ta cố ý phái người chạy về nội môn, tìm Miêu Thành Dương mạch chủ Chiêu Xuyên nghe ngóng nội tình của Bùi Lăng này.
Dù sao Miêu Thành Dương và Trịnh Kinh Sơn đối địch nhiều năm, hiểu rõ tình huống của Trịnh Kinh Sơn nhất.
Bùi Lăng và Trịnh Kinh Sơn có quan hệ mật thiết, tuyệt đối sẽ không trốn thoát tai mắt của Miêu Thành Dương.
Miêu Thành Dương nói chắc như đinh đóng cột với người của hắn ta, Bùi Lăng này là thuộc hạ của Trịnh Kinh Sơn, chỉ là cũng giống Trịnh Kinh Sơn, quen lợi dụng quan hệ họ hàng xa của Trịnh Kinh Sơn và Lệ chân truyền, thậm chí hù dọa Kim Tố Đài mạch chủ Thạch Kính, biết rõ hắn kéo danh tiếng của muội muội để chiếm lợi, cũng nghi thần nghi quỷ không dám ra tay.
Sau khi nghe được kết quả này, Cố Hoằng hoàn toàn yên lòng.
Lần này hắn ta muốn đối phó Bùi Lăng, thật ra ngoại trừ trả thù, cũng muốn nhân cơ hội kiếm một món hời, thắng lại toàn bộ số linh thạch thua trong trận trước.
Hai ngày nay, thực lực của Bùi Lăng đã lan truyền toàn bộ Nam Vực, hiện tại từng bàn cá cược ở trong Nam Vực này, tỉ lệ đặt cược Bùi Lăng thông qua tuyển chọn đã đến tình trạng vô cùng khoa trương. Nếu Bùi Lăng bị loại, hắn lại đặt Bùi Lăng không thể thông qua tuyển chọn... Bây giờ tốn mười vạn linh thạch này, ít nhất có thể kiếm lại gấp mười mấy lần.
Công Trị Ngôn khẽ gật đầu, mười vạn linh thạch không nhiều cũng không ít, tuy mấy ngày nay hắn ta thường xuyên nghe nói đến nhân vật Bùi Lăng này, nhưng hắn ta cũng không để ở trong lòng, dù sao hữu xạ tự nhiên hương, phải nhìn người đứng đến cuối, nếu thật sự là cường giả lợi hại gì, sao vắng vẻ vô danh đến bây giờ?
Về phần Trịnh Kinh Sơn, mạch chủ yếu nhất trong mười ba mạch, ngoại môn đệ tử bình thường sợ đối phương, hắn ta cũng không sợ.
Nghĩ đến đây, Công Trị Ngôn nói: "Tốt! Ngươi muốn ta làm thế nào?"
"Ngày mai sẽ là ngày thứ ba thủ lôi đài, ta muốn ngươi đi khiêu chiến lôi đài của hắn vào thời khắc cuối cùng, ta không muốn thấy hắn vào vòng thứ ba!" Cố Hoằng nói.
Mặc dù thực lực của Bùi Lăng này có vẻ rất mạnh, nhưng Công Trị Ngôn là đại sư huynh Nhược Tú phong, là đệ tử trẻ tuổi được toàn bộ Nam Vực coi trọng nhất sau khi sư đồ La Tiều vẫn lạc, Lư Huyền làm phản.
Thậm chí ngay cả Vực Chủ của Nam Vực, cũng đặc biệt bớt chút thì giờ chỉ điểm.
Nghe nói Bùi Lăng kia mới nhập tông chưa được một năm, trước đó cũng chỉ là tông tử nhánh bên ở một thành nhỏ nơi biên thuỳ, trong tộc còn không có cả một người Trúc Cơ, lợi hại hơn nữa còn có thể lợi hại hơn Công Trị Ngôn sao?
Bởi vậy hắn ta đặc biệt bỏ ra mười vạn linh thạch, mua chuộc Công Trị Ngôn ra tay, tiện đền bù tổn thất của mình.
Công Trị Ngôn nhíu mày: "Hiện tại ta là lôi chủ của lôi đài thứ nhất, muốn đi lôi đài khác, trước hết phải cố ý thua người khác... Hơn nữa, rất khó nắm chắc thời cơ, một khi hắn bị ta đánh bại, lại đi khiêu chiến lôi đài khác, thì ta cũng không thể ngăn cản hắn."
"Ta đã hỏi trưởng lão về quy tắc, có thể trực tiếp nhận thua trên lôi đài, sau khi xuống đài sẽ không chịu bất kỳ trừng phạt nào, về phần nắm chắc thời cơ... Ta lại cho ngươi thêm năm vạn linh thạch!"
"Tốt! Thành giao!"
...
Ngày thứ ba.
Bùi Lăng lên lôi đài như thường lệ, vẫn giống hệt một ngày trước, không ai dám đến khiêu chiến lôi đài của hắn.
Mãi đến lúc còn một nén hương nữa là kết thúc lôi đài, Bùi Lăng tưởng ngày hôm này sẽ yên ổn trôi qua như thế, đột nhiên có một bóng người xuất hiện trên lôi đài của hắn.
Bởi vì đã rất lâu không thấy đối thủ, Bùi Lăng phản ứng chậm nửa nhịp, không kịp ra tay trước tiên, ngược lại người tới rất dứt khoát, còn chưa chào hỏi một câu nào đã trực tiếp vỗ một chưởng!
Bùi Lăng không cần nghĩ ngợi, rút đao chém tới.