Đã có nhân tộc đứng ngoài quan sát, thành chủ không do dự nữa, bóng dáng hoa phục hơi mờ lập tức tiêu tán trên bảo tọa.
Thấy thành chủ bắt đầu tự hành hình, "Ly Thiến" lập tức nói: "Từ giờ trở đi, cả đám đều xếp thành hàng"
"Đợi chút nữa dùng hình với tên nhân tộc kia, đừng một lần hút khô hắn "Nhất định phải giữ lại tính mệnh cho nhân tộc này, để hắn vĩnh viễn hối hận vì đã mạo phạm tộc ta!"
U Hồn nữ tiên khác đều gật đầu: "Đã rõ!"
"Chúng ta sẽ nắm giữ chừng mực, chắc chắn phải khiến tên sâu kiến kia đau khổ vạn phần, hối hận không kịp!"
"Hì hì ha ha... Ta đã không kịp chờ đợi muốn thấy dáng vẻ cực kỳ bi thương của tên nhân tộc kia.."
"Dám can đảm vô lễ với tộc ta, đây là kết cục mà tên nhân tộc kia đáng phải nhận...
[Vô Sinh giới vực .
1Trong thế giới xám trắng, lờ mờ có thể thấy được vẻ hoành tráng năm đó.
Tường thành, cung điện, lâm viên... Đều hoang phế, di tích còn lại thể hiện ra vẻ hoang vu sau khi phồn hoa kết thúc.
Ao héo úa, cỏ cây hoang vu, trong tĩnh mịch im ắng vòm trời hoàn toàn trắng bệch, như có áp lực vô hình tràn trề bao phủ toàn bộ phương thiên địa này.
Trong một tòa đình viện rộng lớn hoang phế, Bùi Lăng và "Mạc Lễ Lan" đứng sóng vai, đưa mắt nhìn quanh. Vừa tiến vào nơi đây, hắn lập tức phân ra cỗ hóa thân tiên nhân này.
Lúc này, hai người dựa lưng vào nhau, chậm rãi tiến về phía trước, trên vẻ mặt đều có vẻ cảnh giác.
Bộp, bộp, bộp... Dường như trong bóng tối bị toàn bộ thế giới lãng quên, mọi tiếng động yên ắng, chỉ có tiếng bước chân của bọn họ lạnh như băng vừa đi vừa về, bụi mù xung quanh bắn lên.
Dây leo loang lổ như nước bùn tản mát, từng đống leo lên các ngõ ngách.
Vô biên vô tận lạnh lẽo và yên tĩnh mãnh liệt như muốn nuốt hết người sống.
Đột nhiên, Bùi Lăng hoảng hốt, ngẩng đầu nhìn lên đã thấy cảnh tượng quanh mình thay đổi, ánh sáng rực rỡ ầm vang chiếu xuống, u ám, bối rối, âm u lạnh lẽo, tĩnh mịch... Đều tan thành mây khói như chỉ là một trận huyễn ảnh.
Lại không biết từ lúc nào, hắn đã rời khỏi U Minh, đang đứng trước một gốc cự mộc nguy nga! Gốc cự mộc này, nói nó là thân gỗ, chi bằng nói là dây leo tráng kiện đến khó có thể tưởng tượng. Chín sợi dây leo vô cùng hùng vĩ, dây dưa quấn lấy nhau thành một cục to, uốn lượn chui vào vòm trời, đỉnh của nó vô cùng xa xôi không thể thấy được, chỉ có núi mây biển sương cuồn cuộn như nấu, thấp thoáng vạn dặm.
Không biết dây leo sinh trưởng bao nhiêu năm tháng, cành lá um tùm đông đúc như sông núi uốn lượn, đỏ hồng, thu hương, xanh biếc, vàng nhạt... Bốn màu chiếu rọi như là một bức tranh liên miên vô tận.
Một gốc cự mộc bao gồm bốn mùa.
Cỏ rêu trùng điệp, dày đặc như thảm, vỏ cây nếp uốn chập trùng như thung lũng cao ngất, hoa ngọc cỏ lạ khó mà tính toán rêu rao trong đó.
Linh cơ dồi dào như thực chất mang theo hương thơm vạn hoa đập vào mặt, giữa khe hở vỏ cây có vô số thác nước, ngân luyện nhao nhao.
Hơi nước mông lung, mờ mịt như tiên cảnh, cầu vồng nâng đỡ san sát, huy hoàng chói mắt.
Lúc này khắp nơi yên ắng, cơn gió tiêu điều vắng vẻ lao tới từ đằng xa, trùng điệp, gợi lên cỏ cây lao xao, cự mộc lượn quanh.
Ngàn vạn linh thực rực rỡ như vẽ, mơ hồ có thể thấy được dây leo uốn lượn dọc theo đại đạo mà lên, đâm thẳng vào vòm trời.
Tiên cung lơ lửng như ẩn như hiện trong mây, hào quang thụy khí lướt ngang vạn dặm.
Nhìn tình cảnh vô cùng lạ lẫm lại hùng vĩ ở trước mắt, Bùi Lăng lập tức khẽ giật mình, sau đó nhanh chóng nhớ lúc đầu...
tới trên Vạn tiên hội, "Ly La" tiên tôn đồng ý ba ngày sau sẽ dẫn hắn đến Kiến Mộc thành tiên, trở về năm tháng Gốc cự mộc to lớn chưa từng thấy ở trước mắt chính là Kiến Mộc!
Đúng vậy, hắn chìm vào tuyệt cảnh trong U Minh, đau khổ chống đỡ ba ngày, sau khi thời gian ước định tới, "Ly La" tiên tôn sẽ trực tiếp chuyển hắn tới.
Chỉ có điều, sao chỉ có một mình hắn?
"Mặc Côi" tiền bối, "Không Mông" tiền bối, "Hồn Nghi" tiền bối còn chưa biết sống chết...
Hắn có tiên thuật do ý chí Đọa Tiên truyền thụ cho, chỉ cần hắn thành tiên, có thể trực tiếp triệu hoán tu sĩ hạ giới đến bên cạnh mình...
Không sai!
Hắn không cần chờ đợi những người khác, chỉ cần một mình thành tiên là được!
Đến lúc đó không chỉ "Mặc Côi" tiền bối, "Không Mông" tiền bối, "Hồn Nghi" tiền bối...
Còn có Lệ sư tỷ, Tư Hồng Khuynh Yến, Yến Minh Họa, Văn Nhân Linh Sắt, Kiều Từ Quang, Tư Hồng Diệu Ly, Tô Tích Nhu, Mạnh Hồng Huyến, Hoàn Uẩn Chân...
Cùng "Tinh Hận" tiền bối, chư vị tiền bối tổ sư Tố Chân Thiên bên ngoài ván cờ...
Có thể cùng đưa toàn bộ đến thượng giới!
Nghĩ như vậy, Bùi Lăng đột nhiên cảm giác được ký ức hơi mơ hồ.
Làm thế nào cũng không nghĩ ra một vài chi tiết cụ thể trong ba ngày ở U Minh.
Nhưng một mặt khác hắn lại cảm thấy tất cả đều cực kỳ tự nhiên, không có bất kỳ chỗ không thích hợp nào.
Trong lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Bùi Lăng phát hiện mình đã vô thức leo lên đỉnh chóp Kiến Mộc, bước qua núi mây biển sương, trời trong xanh xa ngút ngàn dặm, cả người thoát thai hoán cốt, bước vào cấp độ hoàn toàn mới, thành tiên chân chính Ngay sau đó, cảnh tượng trước mắt lại biến hóa.
1114 chữ