"Đương nhiên, bây giờ Tiên Tôn còn không biết việc này, lại có thể lớn có thể nhỏ"
"Vãn bối và tiền bối cũng coi như có gặp mặt một lần "Chỉ cần tiền bối lập tức cởi ra Quả trên người vãn bối, lại giao ra hai người mà vãn bối muốn tìm, vãn bối có thể coi như xưa nay chưa từng xảy ra chuyện này.."
Còn chưa dứt lời, tên người chết bào phục ám lục kia trực tiếp vỗ xuống một chưởng!
Tử khí vạn dặm cuồn cuộn dao động như huyền thiên sụp đổ, mang theo tử ý vô tận, âm hàn cuồn cuộn, ép về phía Bùi Lăng!
Trong nơi tối tăm có ngàn vạn quỷ khóc, ầm ầm vang vọng.
Hoàng tuyền cuồn cuộn như sôi, lúc hơi nước bốc lên, từng u ảnh đỏ trắng, gió lạnh hiện ra.
Lít nha lít nhít đôi mắt xanh tối mở ra trong nước, đồng loạt nhìn về phía Bùi Lăng.
Dòng nước đục vàng khuấy động, dấy lên cơn sóng gió động trời.
Thấy một chưởng này sắp trực tiếp đẩy đám người tính cả thuyền nhỏ vào dưới đáy Hoàng tuyền, Kế Sương Nhi lập tức thao túng thân thể "Mạc Lễ Lan", đánh ra một pháp quyết khí tức mờ mịt.
Ngay sau đó, một cái miệng to như chậu máu vô hình mở ra giữa hư vô, một ngụm nuốt một chưởng của người chết bào phục ám lục này vào!
Chỉ một thoáng tử khí dừng lại, quỷ khóc tiêu tán, Hoàng tuyền khôi phục vẻ róc rách chảy xuôi, u ảnh đỏ trắng im bặt mà dừng, con mắt xanh tối nhao nhao khép kín, tất cả như chưa từng xuất hiện.
Người chết bào phục ám lục ngẩn ngơ.
Trong chốc lát hắn ta không nhớ nổi mình thi triển chiêu vừa rồi như thế nào!
Lúc này, Bùi Lăng tiếng nói trầm thấp, lạnh lùng quát: "U Minh lớn mật"
"Công khai làm trái thiên cương không nói, dám không cho Ly La tiên tôn mặt mũi, không phải các ngươi muốn tạo phản sao!"
"Làm điều ngang ngược như thế, Ly La tiên tôn công chính nghiêm minh, chắc chắn hỏi tội toàn bộ U Minh"
"Hiện tại, ta thay Ly La tiên tôn dạy dỗ Đọa Tiên làm trái thiên cương nhà ngươi thật tốt!"
Tiếng nói vừa dứt, coong! Tiếng kim thiết va chạm nhau vang vọng toàn bộ mặt sông, sương mù vạch phá bầu trời, Cửu Phách Đao ngang nhiên ra khỏi vỏ!
Một vòng huyết nguyệt mượt mà im hơi lặng tiếng từ từ bay lên trên đỉnh đầu Bùi Lăng, ửng đỏ nhạt nhẽo hắt vẫy tứ phương. Bùi Lăng chém ngang trường đao ra, huyết sắc cuồn cuộn trào lên như sóng, sát ý sắc bén, cao ngất gào thét như dòng lũ thực chất cọ rửa hư không, càn quét về phía người chết bào phục ám lục!
Kế Sương Nhi thao túng thân thể "Mạc Lễ Lan" khẽ ngẩng đầu, ánh mắt trong vắt nhìn về phía người chết bào phục ám lục, tên người chết kia vẫn đứng yên trong hư vô, thân thể bắt đầu hóa đá từng khúc.
Váy cẩm tú không gió mà bay, "Mặc Côi" đánh ra một pháp quyết phức tạp, mi tâm có bông hoa cánh trắng nhị vàng đột nhiên nở rộ, chiếu rọi da trắng như tuyết dung mạo như hoa, như hà minh ngọc chiếu, trong nơi tối tăm trật tự quanh mình chớp mắt biến ảo. Trong hư vô, tên người chết bào phục ám lục kia nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Tên nhân tộc từng xuất hiện trên Vạn tiên hội cùng tên nữ tử nhân tộc ngọc biếc quấn quanh, váy hoa lệ kia đều được tiên vị gia trì, mới có cảnh giới tiên nhân, không hề quan trọng với hắn ta! Ngược lại tên nữ tử nhân tộc huyền bào tóc xõa kia vốn là tiên nhân. Hiện tại cũng có tiên vị gia trì, đã có cảnh giới Tiên Quan chưởng đạo!
Thế nhưng, đừng nói đây là dựa vào ngoại lực mới tăng lên Tiên Quan chưởng đạo, dù là một vị Tiên Quan chưởng đạo chân chính đối mặt với hắn ta, cũng chỉ có một con đường vĩnh viễn đọa lạc vào Hoàng tuyền! Huống chi, nơi này vẫn là U Minh Lúc suy nghĩ xoay chuyển, người chết bào phục ám lục lập tức bộc phát ra khí tức vô cùng kinh khủng, tạch tạch tạch... Tiếng đá vụn liên tiếp vang lên, trên thể xác hóa đá lập tức như tuyết đọng gặp mặt trời, thoáng cái tiêu tán.
Một đôi quỷ trảo to lớn xanh đen ầm vang xuất hiện! Khép lại trước người tên người chết bào phục ám lục, kẹp lấy đao khí chém vụt xuống.
Cùng lúc đó, vô số dấu tay nhỏ bé như thuộc về anh hài trải rộng hư vô, giữ lấy từng sợi xiềng xích cánh trắng nhị vàng, hung hăng cắt đứt.
Sắc mặt "Mặc Côi" tái đi, thủ đoạn vừa thi triển ra lập tức bị phá!
Ngay sau đó, người chết bào phục ám lục đánh ra một cái pháp quyết.
Hoàng tuyền cuồn cuộn lập tức như là đun sôi, không ngừng bốc lên bong bóng có to có nhỏ.
U ám to lớn hiện ra từ đáy nước, nhanh chóng dâng lên!
Từng đoàn lớn sợi tóc nhô ra mặt nước như rong rêu dày đặc, thuận theo thuyền nhỏ nhanh chóng leo trèo, trong chớp mắt như xiềng xích trói gô cả thuyền nhỏ, sau đó kéo xuống đáy sông. Thuyền nhỏ lập tức lay động mãnh liệt, tản ra từng vòng gợn sóng, chậm rãi trầm xuống muốn lật úp.
Nhưng ngay sau đó đao khí huyết sắc bay lượn mà qua.
Lưỡi dao lướt qua tiếng giòn vang như dây đàn căng đứt liên miên không dứt, rất nhiều sợi tóc cuốn lấy thuyền nhỏ nhao nhao bị chém đứt.
Hoàng tuyền bốc lên, càng nhiều sợi tóc tranh nhau chen lấn tuôn ra, một lần nữa quán về phía thuyền nhỏ.
Sợi tóc đứt gãy tản vào dòng nước đục vàng, trong chốc lát như là rắn nước đột nhiên cuốn lấy cái bóng của Bùi Lăng, Kế Sương Nhi và "Mặc Côi".
Ba người lập tức cảm thấy quanh người trầm xuống, hành động bị gò bó, trong chốc lát thể xác khó mà động đậy.
Thấy thế cục không đúng, "Họa" vội vàng tăng nhanh tốc độ chèo thuyền.
1106 chữ