Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 2832: U Minh chi chủ!




Thân thuyền nhẹ nhàng rung chuyển ở trên mặt nước, chập chờn ra từng vòng gợn sóng.

Mặt sông gợn sóng lăn tăn, tốc độ chảy mau lẹ nhưng thuyền nhỏ vẫn dừng lại chỗ cũ, không hề có ý di chuyển.

Đôi bên giằng co khoảng một nén nhang, tất cả bình yên vô sự, không có bất kỳ chuyện bất ngờ gì xảy ra.

Lúc này, "Họa" đột nhiên truyền âm nói: "Thuyền vẫn không nhúc nhích"

"Chức trách của vị trước mắt chắc là điều khiển chiếc thuyền nhỏ này "Cứ không trả lời, chúng ta không có việc gì nhưng sẽ bị nhốt ở trong Hoàng tuyền mãi"

"Bây giờ muốn rời khỏi nơi này, nhất định phải đưa ra một phương hướng"

"Tiếp tục đi về sau, là chỗ sâu trong U Minh"

"Hướng phía trước là rời khỏi U Minh"

Vẻ mặt Bùi Lăng bình tĩnh, lần này hắn tiến vào U Minh là vì tìm kiếm "Không Mông" tiền bối.

Hiện tại vị trí của "Không Mông" tiền bối vẫn ở nơi xa đằng sau.

Loại này tình huống, tất nhiên là phải đi vào chỗ sâu trong U Minh...

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng nhìn qua người chèo thuyền, nhanh chóng nói: "Đi chỗ sâu trong U Minh"

Người chèo thuyền kia lập tức âm u lạnh lẽo đáp: "Được"

Nói xong, khẽ khom người xuống, bắt đầu vung mái chèo thuyền màu trắng bệch.

Rầm rầm...

Nước sông màu vàng đục bị kích thích, trút xuống từ trên mái chèo thuyền, bắn tung toé ra một đám giọt nước trên mặt sông.

Chỉ một thoáng, hàn ý càng sâu, sương mù mờ mịt.

Thuyền nhỏ chậm rãi di chuyển về phía sau.

Trên mặt sông phản chiếu cái bóng mơ hồ không rõ.

Con thuyền như lá, Bùi Lăng, Kế Sương Nhi, "Mặc Côi" và "Họa" đều đứng đưa lưng về phía chỗ sâu trong U Minh.

Đầu thuyền trống rỗng, cái gì cũng không có.

Cảm giác lạnh lẽo như nước thủy triều sôi trào mãnh liệt.

Tử khí dày đặc gào thét cuốn tới, cảnh tượng quanh mình ảm đạm.

Hoàng tuyền to lớn, cuồn cuộn chảy xuôi.

Ngón núi lớn cao ngất dần treo lủng lẳng, cứ như thạch nhũ liên miên, uy áp vô hình như lưỡi dao to lớn, phong mang như đao, như muốn cắt toàn bộ mặt sông thành vài khúc.

Sát khí lạnh thấu xương đập vào mặt, thuyền nhỏ như một con cá bơi lội, tới lui giữa lưỡi đao.

Soạt... Soạt...

Theo con thuyền tiến lên, bóng tối của ngọn núi lớn dần nhạt lại.

Chẳng mấy chốc, phía trước xuất hiện một mảnh rừng rậm trên nước.

Sau khi tới gần mới phát hiện, đó là vô số sợi tóc treo lủng lẳng xuống.

Không biết đến từ chỗ nào, đen nhánh như mực, rậm rạp như hải tảo, từng tia từng sợi trải rộng toàn bộ mặt sông này.

Giữa sợi tóc có bóng dáng đỏ trắng lay động hiện ra.

Từng đôi mắt sáng tối chập chờn nhìn về phía thuyền nhỏ.

Người chèo thuyền tiếp tục điều khiển thuyền nhỏ, chui thẳng vào trong đó.

Dường như tiến vào một đỉnh màn.

Sợi tóc cực kỳ ngoan ngoãn chia ra hai bên, nhường ra một con đường cho thuyền nhỏ.

Cảm giác lạnh lẽo lập tức trở nên mạnh mẽ.

Sương tuyết màu xám đen lập tức xuất hiện trên thuyền nhỏ, men theo thân thuyền không ngừng leo trèo, chẳng mấy chốc cả chiếc thuyền nhỏ đều bị sương tuyết xám đen dày đặc bao bọc từng tầng.

Trên mui đen rủ xuống nhũ băng có dài có ngắn.

Cả chiếc thuyền như có thêm một cái xác băng to lớn, chìm vào trong nước không còn mấy phần, có vẻ đặc biệt cồng kềnh.

Ngay lúc trong lòng ba người một quỷ còn đang cảnh giác, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào, phía trước hơi sáng lên, lại đã thông qua khoảng sợi tóc như rừng rậm này.

Từng bóng dáng hồng y, áo trắng dừng bước trong sợi tóc, vô số đôi mắt trợn lên, yên tĩnh đưa mắt nhìn thuyền đi xa.

Lại như cũng không làm gì.

Soạt... Soạt...

Khắp nơi yên ắng, chỉ có tiếng nước thỉnh thoảng vang lên, làm người ta sợ hãi.

Trong giây lát, có hài cốt to lớn hiện ra từ trong sương mù.

Những hài cốt này quy mô to lớn, không biết nó nhô ra từ dưới đáy Hoàng tuyền sâu bao nhiêu.

Dường như là từng dãy núi hoặc hòn đảo, chi chít khắp nơi trên mặt sông bát ngát.

Hình dạng hài cốt quái đản, khó mà nhìn ra tộc quần khi còn sống.

Sương mù ảm đạm quanh quẩn, càng có vẻ trắng đục đáng sợ.

Thuyền nhỏ đi qua bên trong, trong lúc im hơi lặng tiếng trên tất cả hài cốt lộ ra mặt nước có từng con quạ đen đứng ở đó.

Chúng nó lạnh ngắt, toàn thân như mực, đôi mắt lại trắng bệch tử ý nặng nề, như hài cốt biến thành.

Bọn chúng yên tĩnh đứng trên di cốt đã tồn tại vô số năm tháng, lít nha lít nhít con mắt đều nhìn qua thuyền nhỏ.

Theo thuyền thông qua, con chim đều nhịp di chuyển đầu.

Giống như những bóng dáng đỏ trắng vừa rồi, bọn chúng cũng không làm gì.

Chỉ là vỏ bọc băng sương màu xám đen trên thuyền nhỏ như lại dày đặc hơn mấy phần.

Nước sông màu vàng đục đã làm boong thuyền ướt sũng, nếu không phải có tầng băng ngăn cách, gần như đã thấm đến bàn chân của ba người một quỷ.

Soạt... Soạt... Người chèo thuyền vung mái chèo thuyền, rời đi khoảng hài cốt này, tiếp tục xuất phát đến nơi xa. Hàng ngàn hàng vạn con quạ màu mực lạnh ngắt yên tĩnh đưa mắt nhìn, hồi lâu sau mới hoàn toàn chui vào sương mù.

Sương mù khôi phục như thường, dừng như từng cảnh vừa rồi đều là huyễn ảnh.

Bóng đen to lớn lan tràn ra từ chỗ sâu, như là hung thú mở to cái miệng thú, muốn một ngụm nuốt thuyền nhỏ vào.

Thuyền nhỏ như mũi tên nhanh chóng tiến lên, lao về phía nó...

U Minh.

Hoàng tuyền cuồn cuộn, sương mù tràn ngập.

Từng chiếc thuyền nhỏ mui đen xuất hiện trong sương mù, gợn sóng trùng điệp phá mở mặt sông bình tĩnh như là bầy cá hội tụ.

1103 chữ