"Đúng vậy, ngươi thắng." Kim Tố Miên buồn bực vô cớ nhẹ gật đầu.
Có chơi có chịu, tối hôm qua luyện đan, đúng là đối phương đã giở thủ đoạn, nhưng nàng căn bản không thể luyện ra nhiều đan dược cực phẩm như vậy!
Nàng đã thua trận tỷ thí này.
Kim Tố Miên thở sâu: "Ngươi muốn ta làm gì?"
Nói xong câu đó, nàng đã chuẩn bị kỹ càng, nếu Bùi Lăng dám can đảm đưa ra yêu cầu quá đáng, vậy nàng sẽ kết thúc bản thân ngay tại chỗ!
"Ta muốn biết tất cả tình huống tuyển chọn Nam Vực." Bùi Lăng không chậm trễ nói.
Căn cứ vào hai ngày hắn bù đắp tin tức ở Đan phong, Nhược Tú phong mà Kim Tố Miên đang ở chính là chủ phong Nam Vực, đệ tử được phân chia đến chỗ này đều là những người muốn gia thế có gia thế, muốn thiên phú có thiên phú, thiếu một thứ cũng không được.
Kim Tố Miên cũng là một trong những đệ tử được coi trọng nhất ở Nhược Tú phong.
Lại thêm đường tỷ của nàng là Kim Tố Đài mạch chủ một mạch Thạch Kính – một trong trung ngũ mạch nội môn, năm đó cũng từng tham gia Thi Đấu Ngoại Môn. Nếu có lưu truyền tin tức gì về tuyển chọn Nam Vực, chắc chắn Kim Tố Miên sẽ biết.
Chỉ thế này?
Kim Tố Miên vô cùng ngạc nhiên, nàng còn tưởng Bùi Lăng sẽ không bỏ qua cơ hội để lợi dụng mình.
Không ngờ đối phương cũng chỉ nghe ngóng về tuyển chọn Nam Vực.
Nàng kìm nén đống suy nghĩ hỗn loạn trong lòng, nói: "Hiện tại tuyển chọn Nam Vực là chuyện quan trọng nhất toàn bộ Nam Vực!"
"Dù sao Thánh tông coi trọng thực lực, tổ chức Thi Đấu Ngoại Môn mỗi mười năm một lần là vì khích lệ đám đệ tử chúng ta anh dũng tinh tiến, cũng là phân chia tài nguyên cho các phong."
"Vốn hiếm khi nào Nam Vực đứng hạng chót trong bốn vực ở ngoại môn, nhưng cũng hiếm khi đoạt giải quán quân."
"Nhưng lần này lại có chút vấn đề."
"Bởi vì Nam Vực có một vị ngoại môn trưởng lão vẫn lạc, vì vậy đệ tử dưới gối hắn cũng bỏ mình. Đệ tử duy nhất may mắn còn sống sót lại bị Đông Vực trưởng lão nhận vào trong môn."
"Lúc vị trưởng lão kia còn tại thế, có địa vị vô cùng quan trọng ở Nam Vực, người được hắn nhận làm đệ tử đều đã tuyển chọn tỉ mỉ. Trong hàng đệ tử đời thứ nhất ở Nam Vực này, trong số đồng môn xếp hạng trong mười vị trí đầu, có gần nửa là người của bọn họ."
"Nói cách khác, còn chưa bắt đầu, Nam Vực chúng ta đã tổn thất ít nhất năm tên đồng môn đỉnh phong."
"Cho nên, tuy hiện nay Vực chủ và trưởng lão Nam Vực đều không tỏ vẻ gì, thật ra trong lòng đều rất sốt ruột."
"Một khi đệ tử do Nam Vực tuyển chọn thể hiện không tốt trong Thi Đấu Ngoại Môn, trong vòng mười năm tiếp theo, toàn bộ tài nguyên của Nam Vực đều bị cắt giảm hơn phân nửa, dùng để phân chia cho vực khác."
"Tài nguyên tổng thể giảm bớt, tất nhiên lúc chia đến từng ngọn núi lại càng ít hơn."
Nói đến chỗ này, trong mắt nàng lóe lên vẻ phức tạp, dừng một chút mới tiếp tục, "Lý Bình trưởng lão nhường nhịn ngươi như thế, ngoại trừ kiêng dè ngươi, chắc chắn cũng có liên quan đến lần tuyển chọn này. Dù sao Hòe m phong các ngươi nhiều lần đứng hạng chót trong toàn bộ Nam Vực, thậm chí trong mấy chục năm gần đây còn không có đệ tử nào thông qua vòng tuyển chọn."
"Ngươi có thực lực xuất chúng, nếu có thể bộc lộ tài năng trong lần tuyển chọn này, đến lúc đó Lý Bình trưởng lão cũng nhận được chỗ tốt khá lớn."
"Nói tóm lại, Thi Đấu Ngoại Môn không chỉ là thi đấu giữa đệ tử, còn là phân cao thấp giữa các phong... Cho nên dùng thủ đoạn gì cũng được, ngươi tự giải quyết cho tốt đi."
Bùi Lăng lại hỏi thăm chi tiết một chút, xác định Kim Tố Miên đã nói ra những việc liên quan tới tuyển chọn Nam Vực, khẽ gật đầu: "Đa tạ, ngươi có thể đi."
"Ngươi có bán Chủng Ngọc Đan cực phẩm do ngươi luyện chế không?" Kim Tố Miên nghe vậy, do dự một chút mới nhẹ nhàng hỏi, "Một viên cũng được, ngươi tự ra giá."
Bùi Lăng không thèm để ý ném một viên Chủng Ngọc Đan cực phẩm cho nàng: "Ngươi tự xem mà trả."
"Bây giờ trên người ta chỉ có ba ngàn linh thạch hạ phẩm." Kim Tố Miên nhanh tính toán, nói, "Sau đó..."
"Có thể." Bùi Lăng không chờ nàng nói xong đã gật đầu, dù sao loại Chủng Ngọc Đan cực phẩm này, chỉ cần hệ thống ủy thác vài phút là có, chi phí không cao như Kim Tố Miên đã tưởng tượng.
Nếu không phải Kim Tố Miên nói muốn mua, thật ra hắn cũng không thèm để ý việc trực tiếp tặng một viên.
Nhưng đối phương đã chủ động đưa lên ba ngàn linh thạch hạ phẩm, tại sao hắn phải từ chối?
Kim Tố Miên vội vàng lấy linh thạch ra, lại cẩn thận cất kỹ viên Chủng Ngọc Đan cực phẩm kia, lúc này mới vội vàng rời đi.
Vừa rời khỏi Lan Xuân biệt viện, đã thấy Lỗ Lục Tường đang buồn bực ngán ngẩm chờ mình ở dưới tàng cây cách đó không xa.
"Kim sư muội, ta chờ lâu lắm rồi!" Phát hiện cuối cùng Kim Tố Miên đã đi ra, Lỗ Lục Tường vội vàng chào đón, "Mặc dù tính tình Bùi sư đệ hơi thẳng thắn, nhưng vẫn là người rất tốt. Tối hôm qua ngươi và hắn thế nào?"
Nàng ranh mãnh nháy mắt mấy cái, dùng vẻ mặt và giọng điệu tranh công khi chia sẻ bí mật lớn với khuê mật, "Tối hôm qua ta cố ý không làm phiền các ngươi..."
Nghe vậy, vốn Kim Tố Miên đã tiêu tan lửa giận vì kỹ thuật luyện đan vô cùng tuyệt vời của Bùi Lăng, lúc này lại bộc phát!