Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 2627: Lễ vật cho ý chí Chân Tiên...




Lúc này, sau cơn mưa trời lại sáng, mặt trời mới mọc dần bay lên từ phía chân trời, màu vàng rực ôn nhu vẩy xuống mặt đất, sương chiết xạ ngàn vạn màu sắc, óng ánh khắp núi sông.

U Tố nộ.

Vương tọa đen nhánh nhẹ nhàng trôi nổi giữa hư không, ngàn vạn nguyền rủa lấp lánh trên đó.

Bỗng nhiên, một bộ huyền bào xuất hiện phía trên vương tọa, vẻ mặt hắn nội liễm, trông như phàm nhân không có chút tu vi nào, chính là Bùi Lăng.

Hắn hơi đưa tay, bây trùng, xiềng xích, cái bóng... Ba sự tồn tại nhỏ bé như hư không phải hư, như thật không phải thật, bay múa xoay quanh giữa ngón tay hắn.

Đây là ba đầu pháp tắc của tiên nhân kia.

Pháp tắc ba vị Tô Ly Kinh: "Tù": "Úc" kia, đều đã rơi vào Ngu Uyên, hắn không đi lấy...

Hiện tại hắn đã độ tám mươi mốt trận đạo kiếp, pháp tắc bình thường đã vô dụng với hắn.

Thậm chí là những "Bản nguyên" Thanh Yếu sơn kia, cũng không đủ nhiều đạo kiếp rèn luyện, cần bắt đầu từ số không, không có ý nghĩa quá lớn với hắn.

Bởi vậy, lần này sư tôn Dược Thanh Anh kế thừa truyền thừa Tầm Mộc, hắn cũng không yêu cầu bất kỳ "Bản nguyên" gì từ sư tôn...

Hiện tại thu lấy ba đầu pháp tắc của tiên nhân này, là vì đề phòng vị tiên nhân kia còn sống, nếu mặc cho ba đầu pháp tắc này ở lại Ngu Uyên, chắc chắn tiên nhân sẽ tìm tới sư tôn Dược Thanh Anh!

Bây giờ thì sao... Hắn dự định dùng ba đầu pháp tắc này làm lễ vật, đưa cho ý chí Chân Tiên.

Nếu vị tiên nhân hạ giới kia vẫn sống tiếp được, muốn thu hồi ba đầu pháp tắc này, vậy để đối phương đi tìm ý chí Chân Tiên đòi.

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng lật bàn tay thu hồi ba đầu pháp tắc.

" [Đại Nhật Bạc Uyên, Chiếu Ngô Bản Chân]..."

" [Tuế Tuế Niên Niên, Vạn Hỏa Trầm Uyên 1...

"Mặc dù hệ thống đã thu nhận sử dụng hai môn tiên thuật Tâm Mộc này, nhưng bây giờ không thể tu luyện."

"Sư tôn còn đang ở Ngu Uyên lĩnh hội truyền thừa Tâm Mộc, nhưng sư tôn không phải Tâm Mộc"

"Hai môn tiên thuật có thể làm ta bị trọng thương, tương tự cũng sẽ làm sư tôn bị thương..."

"Tiên thuật khác đều cần pháp tắc đặc biệt, hơn nữa uy năng cũng chỉ như thế"

"Căn bản so ra kém tiên thuật mà ý chí Chân Tiên cho lần trước, không cần thiết lãng phí thời gian tu luyện"

Lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Bùi Lăng nhìn lại một tòa trà lâu thấp thoáng trong U Tố mộ sương trắng mênh mông.

Trong trà lâu, âm u lạnh lẽo ẩm ướt, vô số linh thực quái đản cái bóng đặc hữu đang tùy ý sinh trưởng.

Trong phòng tu luyện nào đó trên lâu, Tư Hồng Khuynh Yến hồng y như máu như mạn châu sa hoa nở rộ trong U Minh, nàng hơi khép hai mắt, khí tức dao động như thủy triều lên xuống, đang chuyên tâm tu luyện.

Phát hiện khí cơ của nàng bình thường, Bùi Lăng khẽ gật đầu, sau đó lại nhìn về phía Trọng Minh tông.

Chẳng mấy chốc, ánh mắt hắn xuyên qua muôn sông nghìn núi, nhìn thấy trong tông môn tất cả như thường.

Trong động phủ Thúy Lỗi sơn, Tư Hồng Diệu Ly, Thi Nam Tử, Dư Tử Cơ... Đều tự tu luyện; trong Triêu Na hành cung, Lệ sư tỷ cũng đang chuyên tâm tăng cao tu vi, rèn luyện pháp lực.

Đạo lữ, lô đỉnh, hồng nhan... Toàn bộ ngay ngắn trật tự, chưa từng xuất hiện vấn đề gì.

Ngoài ra: "Phục Cùng" tổ sư: "Anh Nanh" tổ sư: "Hoài Phố" tổ sư đều đã trở về...

Chờ chút!

"Tinh Hận" tiền bối đâu?

Bùi Lăng lập tức mở rộng phạm vi cảm giác, chẳng mấy chốc đã phát hiện hai luồng khí tức cường đại cuồn cuộn đang kịch đấu ở chỗ sâu Vạn Hủy hải.

Hắn ngẩn ngơ, chợt đứng dậy, bóng dáng lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Vạn Hủy hải.

Biển xanh lan tràn, cuồng phong gào thét, sóng lớn cuồn cuộn che ngợp bầu trời như muốn chôn cất phương càn khôn này.

Trên trời cao, sương mù đây trời.

Âm khí mênh mông tùy ý tỏ khắp, nhét đầy thiên địa, bông tuyết màu xám đen xen lẫn mưa to, bay lả tả.

Lại có hỏa diễm vàng ròng chiếu giữa trời, ánh sáng rực rỡ, tươi đẹp ngàn vạn, nơi đi qua thiêu tẫn vạn vật như mặt trời giữa trời, tẩy rửa vạn dặm.

Oanh! Oanh! Oanh!

Tiếng vang nặng nề quanh quẩn giữa trời biển, cả người Long Bá Chiến Vương liệt diễm hừng hực, chiếu rọi đại dương mênh mông như kim thủy, gợn sóng phồng lên, biển sôi như nấu, từng cục cơ bắp của hắn ta nâng lên cao cao, vân da tạo ra lực lượng mạnh vạn quân, nắm đấm như ngọn núi vung vẩy giữa trời cao, mang theo tiếng gió như sấm rền, đánh từng quyền về phía khô lâu to lớn liên tục không ngừng vọt tới trước mặt.

Quyền phong to lớn kích thích vô số dòng nước, còn không kịp hóa thành hơi nước bốc hơi đã lặng yên biến mất.

Quyền phong cuồn cuộn, nước mưa, âm khí, bạch cốt... Đều hóa thành bột mịn, tan thành mây khói dưới một quyền.

Quanh người Long Bá Chiến Vương có ngọn lửa vàng ròng cuồn cuộn trong mây, khí thế lạnh thấu xương xông lên trời không, đôi mắt sáng rực, chiến ý hừng hực như thực chất.

Khô lâu to lớn khó mà tính toán đều giáp trụ tươi sáng, khí tức cường đại, ánh sáng pháp bảo chiếu sáng di cốt trắng bệch của bọn chúng, đang đi ra từ hư không như vô cùng vô tận, trong chớp mắt đã hiện đầy toàn bộ phương hải vực này.

Âm khí cuồn cuộn như thủy triều tràn ngập lên, khô lâu quanh quẩn quanh người, bông tuyết màu xám đen càng lúc càng lớn như muốn che đậy ánh mắt.