Ngay sau đó, Bùi Lăng bị hệ thống điều khiển, đánh ra một pháp quyết huyền diệu.
Khối huyết nhục vừa bị hắn nuốt vào bụng lập tức bộc phát ra một sợi tiên lực cực kỳ tỉnh thuần, trong chớp mắt bị hắn hấp thu vào thân thể.
Tiên lực hòa vào thân thể, khí tức của Bùi Lăng đột nhiên xảy ra biến hóa.
Toàn bộ thân hình của hắn lập tức khôi phục như lúc ban đầu, khí tức hoàn mỹ không một tì vết ầm vang tiêu tán, tiên ý mờ mịt cao xa lộ ra quanh người hắn, dường như hoàn toàn không thuộc về phương thế giới này.
Dường như phương thế giới này căn bản không thể uẩn dưỡng sự tồn tại như vậy.
Trong chớp mắt này, trên dưới cả người Bùi Lăng vốn thương thế từng đống đều khôi phục, trên đỉnh đầu như mặt trời mọc, từ từ bay lên một đạo thanh khí trong vắt, xông thẳng lên trời!
Trong thanh khí có đao ý cao ngất như ẩn chứa vô tận đạo uẩn, bốc hơi liệt không, ầm vang trong mây.
Ngu Uyên.
Trụ đồ đằng to lớn yên tĩnh đứng sừng sững.
Bùi Lăng vốn trụ đao mà đứng đã biến mất không thấy gì nữa.
Trong di tích trống trơn chỉ còn lại đồ đằng của đối phương lấp lánh trên đỉnh Tảm Mộc.
Tất cả xung quanh vẫn vô cùng chậm chạp, dù là huyết nguyệt, kiếp lôi hay con ngươi đều đã vây quanh Tầm Mộc từng vòng, phong tỏa tất cả sinh lộ của nó, lúc này tất cả những chiêu một kích trí mạng này đều như đứng im.
Chỉ cách một chút lại như muôn sông nghìn núi, như tiền thế kiếp này, như dùng hết tất cả sức lực, cuối cùng cũng phải thất bại trong gang tấc, không thể đến được!
Khí tức của Tầm Mộc nhanh chóng lụi bại, vốn sinh cơ vô cùng yếu ớt lại nhanh chóng tán loạn.
Giọng hắn ta đột nhiên ầm vang như sấm nói: "Tiểu bối, ngươi nội tình vững vàng, đã đủ để đặt song song với những nhân tộc đã từng đỉnh phong."
"Ta đã cho ngươi hai cơ hội."
"Hiện tại, ta đã thu hồi vị trí Yêu Đế!"
Lúc này, tâm trạng Tầm Mộc vô cùng bình tĩnh.
Giống như cách thời gian cuồn cuộn về tới thời đại thượng cổ quen thuộc, trong năm tháng vô cùng dài, một thời gian bình thản không gợn sóng.
An nhàn, không thú vị, bình thản, lười biếng.
Sau khi hoàn toàn thôn phệ tiểu bối nhân tộc kia, thật ra hắn ta có thể mượn dùng lực lượng, tiếp tục trì hoãn ba môn tiên thuật trên đỉnh đầu giáng lâm.
Nhưng đã không có ý nghĩa!
Dù cho là thần mộc sinh ra đồng thọ cùng trời đất, phương thiên địa này hồng hoang đi xa, Thái Cổ không còn, sau khi chống đỡ năm tháng khó mà tính toán, cũng nghênh đón thọ nguyên suy kiệt.
Một trận chiến này khiến mệnh số còn sót lại của hắn ta, thật sự đi tới cuối cùng!
Sau đó mặc kệ làm gì, hắn ta đều không sống quá tối nay.
Cũng may, hắn ta thắng!
Tên tiểu bối nhân tộc khí số hùng hậu kia, sẽ vĩnh viễn ở lại Thanh Yếu sơn!
Đang nghĩ ngợi, đạo đồ đằng Bùi Lăng trên đỉnh Tầm Mộc đột nhiên xuất hiện một đạo thanh khí tinh thuần, mờ mịt!
Thanh khí trong vắt như ánh sáng, đao ý cao ngất âm vang mà lên, trong nháy mắt xông phá đồ đằng, bỏ qua thời gian bị chậm lại, chỉ thẳng trời cao!
Trên trời cao, kiếp vân màu mực, ánh sáng ửng đỏ lập tức bị bài xích không còn, đao ý vô cùng kinh khủng như hung thú bá đạo vô song chiếm cứ trời cao, khu trục tất cả, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Bàn Nhai giới!
Nhìn thấy tình cảnh này, Tâm Mộc đang hưởng thụ thời gian cuối cùng, đột nhiên nhận ra không đúng!
Là đại đạo "Bản nguyên"!
Tu sĩ chỉ có thể nắm giữ pháp tắc "Bản nguyên", tiên nhân mới có khả năng nắm giữ đại đạo "Bản nguyên"!
Tên tiểu bối nhân tộc kia còn nắm giữ bốn môn tiên thuật làm trái thiên cương!
Ngay sau đó, sinh cơ còn sót lại của Tâm Mộc nhanh chóng tiêu hao, khí tức của hắn ta lại liên tục tăng lên rất khác thường, trong chốc lát tất cả lực lượng kéo theo Ngu Uyên mà nó cắm rễ, dưới đáy thật sâu không thể thấy đột nhiên bốc lên bụi bặm như khói đen, cưỡng ép ngưng tụ ra một vòng bóng xám nhạt gần như không, lại dùng ra tất cả nội tình, toàn bộ đều hội tụ về phía đồ đằng Bùi Lăng, như muốn cưỡng ép trấn áp nó!
Nhưng vào lúc này...
Xoạt!
Một đạo đao khí bình đạm, không có chút sức tưởng tượng nào đột nhiên chém ra từ trong đồ đằng của Bùi Lăng!
Đao khí tinh khiết, cô đọng như rửa sạch duyên hoa, tất cả lực lượng đều kiềm chế, không tràn ra ngoài chút nào, ẩn chưa ý mờ mịt cao xa, trong nháy mắt xông mở trói buộc thời gian, trảm phá cấm chế Ngu Uyên, kỳ thế cuồn cuộn không giảm chút nào, ầm vang đi xa!
Đao ý cuồn cuộn tiến quân thần tốc, trong chớp mắt chém ra vòm trời, để lại một đạo vết đao vắt ngang bầu trời đêm, chém vào vực ngoại hư không...
"Leng keng! Kiểm tra ra huyết nhục tiên nhân không đủ, hệ thống tiếp tục đưa tặng tiên nhân cho ngài..."
"Leng keng! Kiểm tra ra một vị tiên nhân bị phong ấn..."
"Leng keng! Kiểm tra ra tiên nhân kia không phù hợp điều kiện dùng ăn..."
"Leng keng! Hệ thống tiếp tục tìm kiếm cho ngài..."
"Leng keng! Không tìm được tiên nhân, hệ thống đang tìm tài nguyên tu luyện thay thế...
"Leng keng! Không kiểm tra ra tài nguyên tu luyện thay thế, tu luyện kết thúc..."
"Leng keng! Đã hoàn thành lần tu luyện này, cảm ơn ký chủ đã sử dụng hệ thống tu chân trí năng, một lần ủy thác, không lo phi thăng! Rất mong ngài chia sẻ đánh giá việc tu luyện, nếu hài lòng xin cho khen ngợi năm sao..."