Nội tình như vậy, đợi sau khi Bùi Lăng Đại Thừa, chỉ sợ Yêu Đế dùng tới bản thể Tâm Mộc cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn!
Bởi vậy, ván cờ lần này, dù chỉ là tiểu cát cũng không quan trọng.
Nghĩ tới đây, Thái Thượng Hoàng Chung Quy thị tâm niệm vừa động, một cơn gió nhẹ bỗng nhiên sinh ra, vây quanh hắn ta một vòng, chỉnh lý y quan một lần nữa.
Chợt, hắn ta hơi ngẩng đầu, mang theo năm cốc năm rượu cất bước lên bậc thềm, chuẩn bị giao tiếp với thượng giới...
Ba ngày sau.
Mặt trời chậm rãi lên không.
Thanh Yếu sơn.
Ngu Uyên vẫn hoang vu, Tâm Mộc cao ngất lên trời, tính cả rất nhiều quan tài trên đó là phong cảnh duy nhất nơi đây.
Cho dù hiện tại ngàn vạn yêu tộc hội tụ một đường, khí tức sinh linh như ngọn đuốc lấm ta lấm tấm lại vẫn không thể tách ra khỏi sự tĩnh mịch và bi thương lưu giữ ở nơi này từ hồng hoang.
Tất cả yêu tộc đến sau không cần phân phó, không nói bất kỳ điều gì, đều lấy tộc trưởng cầm đầu, dẫn dắt tất cả đồng tộc đến đây, tới trước Ngu Uyên nhìn phía trên Tầm Mộc xa xa, bối phận tộc trưởng trịnh trọng quỳ lạy tế tự.
Toàn bộ quá trình không người dẫn dắt, không người nhắc nhở, lại trật tự rành mạch.
Bái tế yêu tộc tiền bối xong mới lui cách bên cạnh Ngu Uyên, dựa theo thực lực bản tộc lựa chọn một mảnh đất nghi lại trên vùng đồng bằng bao la, kiên nhẫn chờ đợi.
Cỏ cây tỉnh yêu, hổ báo sài lang chỉ yêu, rắn hủy chỉ yêu... Những chủng loại bình thường này đều không dám tới gần, khi tiến vào gần Ngu Uyên sợ hãi dừng lại. Vị trí trung tâm là một vài yêu tộc huyết mạch khá đặc thù, ví dụ như Kỳ Tước, đây là một loại chim yêu như gà nhà, đầu bạc chân chuột hổ trảo, ở thời thượng cổ coi thịt người là thức ăn.
Lại có Kỳ Chủng như kiêu, độc trảo, đuôi heo, có thể tản ra ôn dịch.
Còn có Thạch Cúc, loại yêu tộc này tương tự khỉ nhưng dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, chỉ cao khoảng thước nhưng thiên phú thần thông lại có thể hiệu lệnh đàn khỉ, mê hoặc nhân tộc, lấy não làm thức ăn.
Rất nhiều chủng tộc có thực lực địa vị tương tự chúng nó, như Thắng Ngộ, Thỉ Ma, Thục Hồ, Thử Thú, Sổ Tư, Thủy Hổ, Thương Hủy, Tủng Tư, Toan Dữ, Toái Xà, Thái Xã... Lúc này cả tộc có mặt, vùng đất trống vốn rộng lớn trong chốc lát yêu thủ nhốn nháo, chen vai thích cánh, có xu thế người đông như kiến.
Chỉ có điều, dù giữa đôi bên chen chúc như thế nào, tất cả yêu tộc đều cùng đứng ở phía trước nhất, yêu tộc gần Ngu Uyên nhất duy trì một khoảng cách tương đương, lúc nhìn về phía những yêu tộc này, toàn bộ cúi đầu cụp mắt, vô cùng cung kính.
Vạn yêu triều bái, có tư cách đứng ở phía trước nhất tộc đàn lại có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Tranh, Phỉ, Tu Xà, Cổ Điêu, Ngọc Tuyết Thiên Hồ, Cửu Mệnh Miêu... Trong tất cả yêu tộc đứng trước đó, chỉ có ba vị đối mặt với Tảm Mộc.
Tranh, Phỉ, Tu Xà.
Lúc này, bầy yêu đều hiện nguyên hình, Tranh như báo đỏ, năm đuôi độc giác, khuôn mặt hung lệ; Phỉ tương tự trâu, đầu bạc, một mắt, đuôi rắn, quanh người có dịch khí lượn lờ; Tu Xà khổng lồ như một dãy núi nguy nga, đầu mọc bảy sừng, thể xác lộng lẫy, có sương độc như núi lam bao phủ toàn bộ thân thể.
Ba loài này hữu ý hay vô tình phát ra uy áp cuồn cuộn, đều khiến chúng yêu tim đập nhanh.
Trong chốc lát, trên vùng quê vắng lặng im ắng.
Tất cả yêu tộc cũng hơi cúi đầu, không dám nhìn Thanh Loan phía trên Tầm Mộc.
Trong cảm giác của bọn nó, hình thể Thanh Loan có vẻ không lớn nhưng trong thân thể có lực lượng vô cùng cường đại, kinh khủng mênh mông.
Khí tức Đế Tôn tiêu tán ra từ bộ thể xác này, tràn ngập toàn bộ phương thiên địa này.
Loại cổ xưa đến từ năm tháng xa xưa làm toàn bộ yêu tộc đều vô thức cảm thấy an tâm.
"Bái kiến Đế Tôn!" Mặt trời lên cao giữa trời, tất cả yêu tộc cùng nhau quỳ xuống, trịnh trọng cúi đầu với Thanh Loan phía trên Tầm Mộc.
Tiếng nói rộng lớn như dấy lên một luồng thủy triều vô hình trong phương thế giới cũ tĩnh mịch hoang vu này.
Đầu cành Tầm Mộc có vô số quan tài nhẹ nhàng lay động, va đập vào nhau phát ra tiếng động nặng nề như cổ nhạc.
Thanh Loan quan sát bầy yêu, ánh mắt sắc bén không vui không buồn, chỉ có sự bình tĩnh lắng đọng sau năm tháng lâu đời, hắn ta không hề nói nhảm mở miệng: "Từ hồng hoang cho tới nay, bản đế đã chèo chống yêu tộc vô số năm tháng,"
"Hiện tại thọ nguyên không lâu, thiên mệnh khó tiếp tục"
Phía dưới Tầm Mộc, tất cả yêu tộc vốn yên tĩnh có thể nghe tiếng kim rơi, đều cung kính lắng nghe khẩu dụ của Yêu Đế.
Nghe vậy, tất cả đều lộ ra vẻ hoảng sợ.
Dù cho là ba vị yêu tôn đứng ở phía trước nhất, trong mắt Tranh, Phỉ, Tu Xà cũng lộ ra vẻ hoảng hốt.
Tranh lập tức trầm giọng nói: "Đế Tôn, ngài không có khả năng chết!"
Thanh Loan không nhìn nó, giọng điệu cũng không thay đổi chút nào, tiếp tục nói: "Bản đế có thể vẫn, nhưng yêu tộc không thể không đế"
"Hiện có tiên thực Dược Thanh Anh tài đức nhiều mặt, nội tình thâm hậu, khí vận hưng thịnh, có thể bảo vệ tổ địa yêu tộc ta vạn thế"
"Từ nay về sau, vị trí Đế Tôn thuộc về Dược Thanh Anh!"