Trong nháy mắt, trong thất khiếu của Kiều Từ Quang có máu tươi chảy dài, ngay cả da tuyết băng cơ cũng vỡ ra từng vết máu, máu tươi chảy xuôi nóng bỏng nhanh chóng nhuộm đồ váy áo...
"Không Mông" tổ sư lập tức đưa tay ấn ở sau lưng nàng, rót vào một luồng lực lượng nhu hòa, thay thế Kiều Từ Quang ngăn chặn pháp lực sôi trào mãnh liệt trong cơ thể.
Sau khi được nàng trấn áp và khai thông, lực lượng tuôn vào trong cơ thể Kiều Từ Quang không thể không lấy một loại phương thức càng nhẹ nhàng hơn để rót vào.
Tình huống của Kiều Từ Quang lại bình ổn.
Lúc này, khí tức của nàng vẫn đang không ngừng tăng lên, chỉ trong thời gian uống cạn chung trà, tu vi của nàng đã đột phá đến Hóa Thần trung kỳ...
U Tố mộ.
Trà lâu.
Cở xí theo bay lượn theo cơn gió lạnh.
Sương trắng quanh quẩn cả tòa lâu, trong lâu trống rỗng, sương mù mỏng manh mờ mịt quanh quẩn.
Vừa vào cửa hành lang, cỏ cây sum suê, đủ loại thảm thực vật hình thù kỳ quái sinh trưởng khắp nơi.
Cành lá mạnh mẽ tràn ngập sinh cơ dày đặc, nhanh chóng lan tràn, ăn mòn lên trên lầu.
Thang lầu vốn chỉnh tề, lúc này trèo đầy lít nha lít nhít cây sắn dây, lá nhọn có giọt nước ngưng kết từ âm khí lặng yên nhỏ xuống cầu thang rêu dày như thảm.
Cỏ dại đủ để che khuất mắt cá chân và hoa cỏ màu tím đen lúc nở rộ như mặt quỷ xen lẫn như thảm, một đường lát đến gian phòng tu luyện nào đó.
Phòng tu luyện khép hờ, xuyên qua khe cửa có thể thấy bên trong có một bộ hồng y, màu đỏ như máu, uốn lượn đây đất.
Tư Hồng Khuynh Yến ngã trên mặt đất, váy mềm mại phác hoạ đường cong hoàn mỹ.
Một lát sau, mí mắt nàng giật giật, sau đó nàng đột nhiên nhíu mày, không tự chủ được phun ra một ngụm máu tươi.
"Hụ khụ khụ khụ khục..." Một trận ho khan kịch liệt, nàng hơi mê man tỉnh lại, vô thức nhìn hoàn cảnh xung quanh.
Đây là một tòa phòng tu luyện rất điển hình, phù văn trên bốn vách tường đều đã dập tắt, lại vẫn nhìn ra được dấu vết chế tạo lúc xây dựng, bốn loại vân triện gia cố, ngăn cách, tụ linh, bình tâm tĩnh khí... Điêu khắc rất nhiều, nhìn từ cách sắp xếp và phong cách, lại là sản nghiệp Cửu A Lệ thị.
Hiện tại, trong phòng tu luyện linh cơ biến mất, ở nơi dùng để trưng bày linh thạch cũng mọc ra một đám hoa dại không biết tên, khí tức âm u lạnh lẽo, lá dài rủ xuống.
Trong lúc suy nghĩ xoay chuyển, Tư Hồng Khuynh Yến đang muốn đứng dậy nhưng trong cả người lại trống trơn tự nhiên, cảm giác suy yếu trước nay chưa từng có như thủy triều mãnh liệt trào tới, khiến nàng giữ tư thế ngồi cũng cảm thấy phí sức.
Nàng cúi đầu xem xét, đã thấy trong tay có một cái túi trữ vật lạ mắt.
Tư Hồng Khuynh Yến ngẩn ngơ, sau đó nhanh chóng kịp phản ứng, là khí tức của nghiệt súc kia!
Nhận ra vật này là Bùi Lăng cố ý để lại, Tư Hồng Khuynh Yến lập tức tỏ ra tức giận, nghiệt súc kia! Chắc chắn đã nhân lúc nàng hôn mê, đưa nàng đến nơi xa lạ này, đè xuống đất tùy ý đối xử, cưỡng ép vô lễ...
Nghĩ đi nghĩ lại, trên khuôn mặt vốn tái nhợt vì trọng thương của Tư Hồng Khuynh Yến nhanh chóng hiện ra hai vệt ửng hồng, trong hai mắt xinh đẹp lấp lánh ánh nước như đêm xuống, phía trên dòng sông đột nhiên có sương mù, mê ly một hồi lâu nhưng ngay sau đó...
"Hụ khụ khụ khụ..." Nỗi lòng mới động, nàng không nhịn được lại ho khan một trận, khí tức càng bất ổn hơn, cảm giác suy yếu xông lên đầu, trước mắt hơi biến thành màu đen, một hồi lâu sau mới thở phào một hơi.
Yêu Đế thật sự quá hẹp hòi, nhiều thể xác hồng hoang như kia, treo đó cũng lãng phí, để nàng lấy đi hai bộ thì thế nào?
Thật sự không nỡ, đợi nàng tách ra bản nguyên trong thể xác, cũng không phải không thể trả về!
Thanh Yếu sơn thật sự lòng lang dạ thú, ích kỷ!
Quả nhiên không phải tộc ta, trong lòng ắt có suy nghĩ khác!
Đợi nàng có đủ tu vi, nhất định phải san bằng toàn bộ Thanh Yếu sơn thành!
Nghĩ tới đây, Tư Hồng Khuynh Yến thuận tay mở ra túi trữ vật thuộc về Bùi Lăng, vốn định lấy một ít đan dược chữa thương từ bên trong, lại lập tức phát hiện bên trong còn đặt năm thể xác khổng lồ hung bạo, bên trong có khí tức cổ xưa lâu đời, trong bạo ngược không che đậy được cảm giác tang thương đặc thù theo năm tháng dài đằng đẵng.
Là thể xác hồng hoang!
Nàng ngẩn ngơ, chợt trong lòng cực kỳ vui mừng, rất không tệ!
Có thể tiếp tục tu luyện truyền thừa của "Hằng Tà" tổ sư!
Thế nhưng, vì sao nghiệt súc Bùi Lăng kia muốn đưa thể xác hồng hoang của Yêu Đế cho nàng?
Chờ chút Chắc chắn là nghiệt súc kia thấy gần đây nàng ngày đêm khổ tu, thực lực tăng mạnh, sinh lòng e ngại mới đưa tới bồi thường!
Lẽ nào lại như vậy!
Nghiệt súc kia ba lần bốn lượt vô lễ với nàng ngay trước mặt chân truyền tám tông, ngay trước mặt hai bên thánh ngụy... Nợ máu sâu đậm như thế, sao chỉ có thể xác hồng hoang là có thể triệt tiêu?
Nàng là đích nữ Tư Hồng thị, thê tử của Tông Chủ tiền nhiệm Thánh tông, Tông Chủ đương nhiệm, kim tôn ngọc quý cỡ nào!
Loại thù hận này nhất định phải dùng việc Bùi Lăng hồn phi phách tán mới có thể rửa sạch, tuyệt đối không thỏa hiệp!
Hừ!
Đợi nàng dùng thể xác hồng hoang này tu thành truyền thừa do "Hằng Tà" tổ sư lưu lại trước, sau khi tu vi tiến nhanh lại đi tìm nghiệt súc kia nhất quyết sinh tử! Đến lúc đó, nàng nhất định phải bắt lấy nghiệt súc kia tháo thành tám khối, rút gần lột da...
Dùng tất cả thủ đoạn Thánh tông trên người nghiệt súc kia, khiến hắn muốn sống không được, muốn chết không xong...