Chẳng mấy chốc, đã luyện chế hết toàn bộ số vật liệu mà Trịnh Kinh Sơn cho, Bùi Lăng giữ lại một phần, sau khi sắp xếp đan dược gọn gàng, liền đến Khô Lan tiểu viện tìm Trịnh Kinh Sơn.
Vừa vào cửa, đã thấy Trịnh Kinh Sơn ngồi trên ghế, hai chân bị vải trắng che phủ cực kỳ kín kẽ, sắc mặt sa sút.
Bùi Lăng thấy thế khẽ giật mình, vội vàng hỏi: "Sư huynh, đây là có chuyện gì?"
Trịnh Kinh Sơn mặt không biểu cảm, nhìn chòng chọc vào hắn.
Đệt bà nhà nó!
Rõ ràng không làm chuyện gì hết, nhưng vì tiểu tử này, hắn ta suýt bị Kim Tố Đài đánh chết tươi!
Nếu không phải kiêng dè Lệ sư tỷ, bây giờ hắn ta đã tát một phát vào mặt đối phương rồi!
"Chuyện gì?" Trịnh Kinh Sơn hít sâu mấy lần mới ổn định cảm xúc, lạnh lùng hỏi.
Bùi Lăng thấy thái độ này của hắn ta, lập tức đoán được gì đó, thế là vội vàng lấy ra Trúc Cơ Đan cực phẩm và Chủng Ngọc Đan cực phẩm đã luyện tốt.
Thấy từng bình đan dược cực phẩm rực rỡ muôn màu bày ra trước mặt, Trịnh Kinh Sơn lập tức trừng to mắt, tất cả vẻ không vui đều biến mất không còn tăm tích dưới sự tấn công của đan dược.
Bởi vì đã hợp tác hai lần, hiện tại không cần nói quá nhiều, sắc mặt hắn ta dịu đi, lập tức nói: "Ta lại đến Vạn Hủy hải một lần."
Thấy Bùi Lăng liên tục gật đầu, Trịnh Kinh Sơn lại không yên tâm bổ sung một câu: "Lúc ta không ở trong tông môn, đừng tiếp tục gây chuyện cho ta!"
Bùi Lăng vội vàng nói: "Sư huynh yên tâm! Ta tuyệt đối không gây chuyện nữa!"
Trịnh Kinh Sơn mệt mỏi vung tay lên: "Nhớ kỹ câu nói này, ngươi đi đi."
Gia hỏa này còn ở lại thêm chút nữa, hắn ta sợ mình không nhịn được sẽ ra tay.
Sau một lúc lâu, Bùi Lăng trở lại Lan Xuân biệt viện, bắt đầu suy nghĩ dự định tiếp theo.
Hắn nhất định phải lấy được hạng nhất trong Thi Đấu Ngoại Môn!
Vốn hắn có hệ thống uỷ thác tu luyện, lời chỉ điểm của chân truyền đệ tử cũng không có tác dụng với hắn; trên mặt tài nguyên, thu hoạch ở Hàn thị sơn trang cũng đủ cho hắn dùng một thời gian.
Nhưng nhất định phải tranh thủ tăng hảo cảm với Lệ tiên tử!
Hiện tại Bùi Lăng đã cảm giác được, Trọng Minh tông không thể so với Lộc Tuyền thành, Trịnh Kinh Sơn vô cùng oai phong ở Lộc Tuyền thành, lại chỉ là một bắp đùi quá nhỏ, không đủ to khỏe ở Trọng Minh tông, đến lúc quan trọng rất khó đáng tin.
Hắn mới đi nội môn tìm đối phương được mấy lần, kết quả có hai lần thấy đối phương bị đánh đập.
Hơn nữa lần sau còn thảm hơn lần trước.
Lần này ngay cả hai chân cũng bị đánh gãy.
Điều này khiến Bùi Lăng cảm thấy rất không an toàn, chẳng may ngày nào đó hắn cần chỗ dựa, Trịnh Kinh Sơn này lại bị người đánh chết thì làm sao bây giờ?
Cho nên, mặc dù biết có rất nhiều ngoại môn đệ tử, rất khó đoạt giải nhất, nhưng tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội trực tiếp ôm đôi chân dài của Lệ tiên tử!
Dù sao, đây cũng là nhiệm vụ do Hiểu Nghê dặn dò, sau khi hoàn thành, dù không ôm được đôi chân dài của Lệ tiên tử, ít nhất cũng có có thể ôm đùi Hiểu Nghê.
"Hiện tại có hai chuyện cần gấp: Thứ nhất là tăng thực lực, chuẩn bị cho Thi Đấu Ngoại Môn." Bùi Lăng suy nghĩ, "Việc thứ hai là hiểu rõ kiến thức thông thường của việc tu chân, nhất là loại chữ viết đặc thù như vân triện, chắc chắn phải học được."
Thật ra dưới tình huống bình thường, lúc hắn vừa vào tông môn đã phải nắm bắt rồi.
Nhưng không có cách nào, ngay đêm hắn vừa vào tông môn đã bị hệ thống cưỡng ép tặng cho ba tên bạn cùng phòng đều có lai lịch.
Về sau vẫn lăn lộn vì trả nợ, căn bản không có sức quan tâm những thứ này.
Hiện tại cuối cùng có thể nghỉ ngơi đôi chút, mới có cơ hội bổ sung.
"Tăng cao tu vi là việc đơn giản, hiện tại ta đã là Luyện Khí tầng tám đỉnh phong, có Thối Cốt Đan cực phẩm phụ trợ, nhiều nhất qua mười ngày nữa là có thể thoải mái đột phá đến Luyện Khí tầng chín."
"Về phương diện thuật pháp, lần này có rất nhiều thu hoạch ở bảo khố Hàn thị. Mặc dù hệ thống thiểu năng, chắc chắn sẽ có nguy hiểm trong lúc uỷ thác tu luyện, nhưng cũng có thể dùng cơ quan giải quyết, đề phòng lại xuất hiện việc giống Chủng Ngọc Đan."
Nghĩ như vậy, Bùi Lăng rời khỏi động phủ đến Chư Sự đường, tìm đệ tử đã bán động phủ cho hắn trước đó, tỏ vẻ muốn tìm một đệ tử cũ giỏi ăn nói, tin tức linh thông, dạy kèm kiến thức thông thường của tu chân.
Tên đệ tử này không nói hai lời, tỏ vẻ mình có thể đảm nhiệm: "Bùi sư đệ, ta đã tiến tông hơn hai mươi năm, nhậm chức ở Chư Sự đường Đan phong mười năm. Không dám nói hiểu rõ mọi biến động nhỏ ở ngoại môn Thánh tông như lòng bàn tay, nhưng số việc không biết đến cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay."
Bùi Lăng nửa tin nửa ngờ, thuận miệng hỏi thăm một lượt, xác định đối phương không lẫn lộn thật giả vì lừa gạt linh thạch, cũng thoải mái thanh toán.
Hai ngày sau, hắn bỏ qua việc tu luyện và luyện đan, chỉ nghe tên đệ tử này giải thích tình hình ở Tu Chân Giới và Trọng Minh tông cho hắn biết, thậm chí còn thuận tiện nghe được tin đồn có liên quan đến mình: "... Sư đệ có biết gần đây trong ngoại môn đang lan truyền tin đồn về nhiệm vụ Hàn thị sơn trang không?"