Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 227: Trận chiến cuối cùng




Huyết Hà nghe ai, hay là tự đưa ra lựa chọn... Hiện tại, nó sẽ đến giếng cổ nhận chủ, hay bị Chú Quỷ mê hoặc, tiến về từ đường?

Không hề nghi ngờ, đây là một lần chờ đợi một ngày bằng một năm.

Dù với đạo tâm của Hàn Tư Cổ, vẫn cảm thấy như ngồi bàn chông.

Sau một nén nhang, giếng cổ sau núi bình tĩnh không lay động.

Huyết Hà kiếm không hề xuất hiện.

Trên mặt Hàn Tư Cổ lập tức mất hết vẻ hồng hào, mặt xám như tro tàn.

Hắn ta đột nhiên nói: "Chuẩn bị trận chiến cuối cùng!"

Cùng lúc đó, khí tức trên người biến ảo, từng sợi tơ huyết sắc xuyên đến từ giữa hư không.

"Chủ nhân nghĩ lại!" Huyết phu nhân thấy thế quá sợ hãi, bây giờ mệnh cách của Hàn Tư Cổ bị địa mạch Thất Sát trấn áp, một khi cưỡng ép tránh thoát, tổn thương nguyên khí chỉ là việc nhỏ, không có Huyết Hà kiếm tìm tới bổ sung thực lực, căn bản không chống đỡ được bao lâu, sẽ mệnh cách vỡ nát, thân tử đạo tiêu!

Nàng vội vàng khuyên nhủ, "Tình huống bây giờ không rõ, vẫn nên phái người đến hồ sen xem xét một chút sẽ ổn thỏa hơn."

Nói xong trở tay đánh một chiêu, chỉ thấy một nữ tu đôi mắt nhắm nghiền đã mất đi ý thức hiện ra trên đầm nước ở trong góc, chính là Lỗ Lục Tường.

Vốn Lỗ Lục Tường sẽ trở thành phân bón cho Quỷ Mộc, tiện bổ sung phần hao tổn bị Bùi Lăng rút ra trước đó.

Nhưng hôm nay biết rõ hướng đi của Huyết Hà kiếm mới là việc lớn hàng đầu, cũng không rảnh quan tâm Quỷ Mộc.

Hàn Tư Cổ lại lắc đầu, Lỗ Lục Tường này chỉ là một tu sĩ Luyện Khí tầng tám, còn không đỡ nổi ba kiếm của phi kiếm bản mệnh, có thể điều tra ra cái gì? Đến lúc đó trên đường gặp phải Chú Quỷ, tự nhiên lại tặng thêm một khôi lỗi cho đối phương!

Hiện tại hắn ta đã chuẩn bị cho dự tính xấu nhất, lập tức rời khỏi giếng, tranh đoạt chút hy vọng sống cuối cùng với Chú Quỷ.

Dù bây giờ thoát khỏi trấn mệnh hồn tuyến, Thiên Đạo Trúc Cơ lập tức thất bại, không còn chút khả năng nào nữa, nhưng dù sao cũng tốt hơn việc sau khi Chú Quỷ luyện hóa Huyết Hà kiếm, mang theo rất nhiều khôi lỗi đông đúc giết đến tận cửa, cầm kiếm chém giết hắn ta, tiếp nhận cả một thân tu vi tu vi của hắn ta, cùng với Quỷ Mộc, Huyết phu nhân và toàn bộ của cải!

Nếu lúc này tiến đến, nhân lúc Chú Quỷ chưa hoàn toàn luyện hóa Huyết Hà, chém giết nó ngay tại chỗ, đoạt lại phi kiếm bản mệnh cùng một nửa mệnh cách của Chú Quỷ kia, tuy Trúc Cơ thất bại nhưng còn có khả năng sống sót!

Nghĩ đến đây, Hàn Tư Cổ lấy ra một bé con khôi lỗi từ trong tay áo, mở lồng ngực ra, lấy máu bôi lên khuôn mặt khôi lỗi, chỉ một ngón tay, một chùm trấn mệnh hồn tuyến vốn quấn quanh ở trên người hắn ta, đột nhiên quấn lên Lỗ Lục Tường.

Ngay sau đó, hắn ta kết động pháp quyết, nói lẩm bẩm... Chẳng mấy chốc, vô số sợi tơ huyết sắc ở giữa hư không lại quấn lấy thân thể Lỗ Lục Tường.

Vốn còn một vài sợi tơ quấn chặt trên người Hàn Tư Cổ, sau khi do dự một lúc, cũng buông hắn ta ra, chuyển sang Lỗ Lục Tường.

Cùng lúc đó, bé con khôi lỗi im ắng tán loạn, trong chớp mắt hóa thành một nắm cát.

"Pháp thuật khôi lỗi thế thân này có thể để nữ tu thay thế ta một lát, giấu giếm được cảm giác của Chú Quỷ, tiện giết Chú Quỷ trở tay không kịp!" Hàn Tư Cổ đứng lên, khí tức điên cuồng tăng vọt, áo bào không gió mà bay, đáy mắt đều là vẻ điên cuồng được ăn cả ngã về không, "Chúng ta đi!"

Huyết phu nhân không dám nhiều lời, chỉ có thể đi theo sau lưng hắn ta, sải bước rời khỏi tòa viện.

Ngay lúc hai người rời đi, Lỗ Lục Tường bị rất nhiều sợi tơ trói buộc ở sau lưng, mái tóc đen nhánh đã dần chuyển thành trắng.

Một lát sau, Hàn Tư Cổ và Huyết phu nhân xuất hiện ở dưới Phệ Hồn Quỷ Mộc, dù có Lỗ Lục Tường làm thế thân, nhưng chỉ trong chớp mắt, mặt mũi của hắn ta đã già nua hơn mấy phần.

Phệ Hồn Quỷ Mộc hơi lay động, giữa cành lá phát ra tiếng động lượn quanh như đang ngạc nhiên.

Hàn Tư Cổ không hề dừng lại, ngắn gọn phân phó: "Đi!"

...

Từ đường Hàn thị, sau bức rèm châu.

Trong thế giới màu xám tro, Chú Quỷ vô cùng lo lắng: "Đáng chết! Đáng chết! Rốt cuộc những khôi này có đầu óc gì không hả? Để bọn chúng bắt tiểu tử kia lại, tại sao lại thất thủ giết chết hắn? Có phải bây giờ Huyết Hà kiếm đã nghi ngờ ta rồi không?"

Ngay trước đó, đám người Trương Thạc vui sướng hớn hở trở về bẩm báo, nói là Bùi sư đệ ngu muội không chịu quay đầu, đã đền tội.

Nếu không phải tiếp theo còn cần dùng đến bọn họ, Chú Quỷ hận không thể vặn đầu của những người này xuống!

"Các ngươi đi tìm Đường Nam Trai!" Sau khi nhanh chóng suy nghĩ, Chú Quỷ lạnh giọng phân phó, "Sau khi tìm được phải giết hắn ngay, hoặc là đưa hắn đến gặp ta."

Không còn cách nào, nếu Bùi Lăng đã chết, vậy Đường Nam Trai là cơ hội duy nhất của nó.

Hoặc là giết hắn ta, để Huyết Hà kiếm không thể phán đoán thật giả.

Hoặc là mê hoặc hắn ta, để Đường Nam Trai đi cắn ngược một cái, vu oan Hàn Tư Cổ thật!

Ngay lúc đám người Trương Thạc nhận lệnh rời đi chưa lâu, cả người Chú Quỷ đột nhiên chấn động, hoảng sợ tự nói: "m Thủy Huyễn Liên đại trận... Huyết Hà rời khỏi hồ sen?! Chẳng lẽ Đường Nam Trai dám phản bội ta?"