Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 167: Xảy ra chuyện




Vương Giảo Nương nghe vậy lấy ra một mảnh lụa từ trong túi trữ vật, sau khi mở ra, chỉ thấy bên trên là bản đồ địa hình của một tòa sơn trang.

"Trăm năm trước, khi vị gia chủ Hàn thị kia bố trí m Thủy Huyễn Liên đại trận, từng cầu xin Trận phong của tông môn đến giúp đỡ." Vương Giảo Nương chỉ vào bản đồ địa hình nói, "Ta có một vị cô cô là giảng sư ở Trận phong, cho nên sao chép một phần bản vẽ lúc nàng theo Trận phong đến thăm dò sơn trang."

"Mặc dù đã qua trăm năm, nhưng cô cô ta nói, m Thủy Huyễn Liên đại trận có mấy tiết điểm quan trọng không thể sửa đổi, cho nên trận pháp đã ở đây, nói rõ cho dù trong sơn trang có biến hóa, nhưng chắc không động đến chỗ mấu chốt."

"Ngoài ra, cô cô ta còn nói, trong m Thủy Huyễn Liên đại trận có mấy nơi thiết lập bảo khố, mật thất tự nhiên. Bởi vì không có chỗ nào không phải là nơi trận pháp linh cơ hội tụ, nếu không có pháp quyết tương ứng để mở ra, trừ khi phá hủy toàn bộ trận pháp, nếu không căn bản không có cách nào dựa vào sức mạnh để mở ra."

"Mời mọi người xem bản đồ, dựa theo suy tính của cô cô ta, chỗ có khả năng là bảo khố nhất, theo thứ tự là giếng cổ sau núi, phía dưới chính đường, trong ao sen góc đông nam sân sau, thư phòng gia chủ, từ đường Hàn thị và diễn võ trường."

"Với vị trí hiện tại của chúng ta, sau khi đi vào, nơi gần nhất là diễn võ trường, tiếp theo lần lượt là chính đường, thư phòng gia chủ, ao sen sân sau, từ đường, cuối cùng mới là giếng cổ sau núi."

Bùi Lăng nhìn kỹ lại, trong bản đồ này, sơn trang chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn, không biết to hơn đầm nước đang thấy gấp bao nhiêu lần.

Chỉ là cửa lớn đến chính đường của sơn trang, đã có tròn năm cánh cửa.

Ở giữa có đường hẻm mương ngòi, tường chắn mái cùng tiễn đóa như một thành trấn cỡ nhỏ, chỉ nhìn bố cục rõ ràng dễ thủ khó công đề phòng sâm nghiêm.

Chỉ nhìn trên bản đồ, trông chính đường cũng không có vấn đề gì, rất nhiều căn phòng trông cũng quy củ, thư phòng gia chủ cũng nằm ở trong đó.

Sau đó nữa là sân sau.

Quy mô của sân sau chiếm hai phần ba diện tích toàn bộ Hàn thị sơn trang.

Cái gọi là ao sen, trên thực tế là một hồ nước cực lớn, tất cả đình đài lầu các ở sân sau đều được xây xung quanh nó. Trong ao có một hòn đảo nho nhỏ, phía trên đánh dấu là một lương đình giữa hồ.

Sau núi ở góc Tây Bắc của sơn trang, dãy núi chập trùng vây quanh hơn một nửa hồ sen. Trên đỉnh núi là vị trí của từ đường.

Giếng cổ ở lưng chừng núi, cạnh giếng còn ghi chú rõ một gốc cổ thụ.

"Diễn võ trường gần nhất, nhưng khả năng bảo khố nằm ở diễn võ trường không lớn." Tất cả mọi người xem hết bản đồ địa hình, sau khi âm thầm ghi nhớ nó, Chu Thừa Phong trầm mặc ít nói lại mở miệng ra, "Lúc Hàn thị hưng thịnh có rất nhiều dòng dõi, còn nhận rất nhiều hài đồng của đầy tớ và thân quyến, cả ngày thao luyện ở diễn võ trường. Có thể nói chỗ kia nhiều người phức tạp, cũng không tiện mở ra bảo khố, khó tránh khỏi bị người ta nhìn trộm."

"Cũng như thế, chính đường và thư phòng gia chủ, cái trước thường xuyên chiêu đãi quý khách, nếu có người tu vi cao thâm cảm ứng được vật trân quý trong bảo khố, chẳng lẽ không phải là tai họa bất ngờ?"

"Cái sau là nơi gia chủ xử lý sự vụ trong sơn trang, cũng như diễn võ trường, nhiều năm người đến người đi lại rất nổi bật, đều không thích hợp đặt bảo khố."

"Cho nên ta cho rằng, địa điểm có khả năng nhất là dưới đáy hồ sen, giếng cổ sau núi và từ đường Hàn thị."

Trương Thạc nghe vậy, khẽ gật đầu, nói: "Vậy sau khi chúng ta đi vào, trọng điểm kiểm tra là ba nơi mà ngươi nói. Thế nhưng, vì để tránh dưới đĩa đèn thì tối, cũng phải điều tra nơi khác một lượt, đề phòng bỏ sót."

Đám người cùng đồng ý.

Bởi vì đều là tu sĩ, lại cùng ở trong Huyết Khôi Kiệu, cho nên không cần sắp xếp người gác đêm, sau khi bàn bạc đám người đều lần lượt bắt đầu tu luyện, chờ đợi đến giờ tiến vào sơn trang.

Bùi Lăng yên lặng móc ra một viên Thối Cốt Đan cực phẩm, gọi ở trong ý niệm: "Hệ thống, ta muốn tu luyện!"

Mặc dù đây là lâm trận mới mài gươm, nhưng có thể tăng lên một chút tu vi là một chút, biết đâu có thể dựa vào chút tu vi như thế để chạy thắng những sư huynh sư tỷ này để sống sót thì sao?

Ngay sau đó, hệ thống: "Leng keng! Hệ thống tu chân trí năng hết lòng trung thành phục vụ ngài..."

Tiếng xương cốt vỡ vụn quen thuộc bắt đầu truyền khắp Huyết Khôi Kiệu.

Sau khi trải qua nạp lửa nhập thể và Cửu Minh Hàn Tuyền Thủy, cảm giác đau khổ khi tu luyện Đoán Cốt quyết đã không là gì với Bùi Lăng.

Hắn đang suy nghĩ trong Hàn thị sơn trang có thể có loại nguy hiểm gì, bỗng nhiên khóe mắt liếc qua thoáng nhìn ra ngoài song cửa sổ, dường như có một bóng người áo trắng hiện ra giữa hoa lê dưới ánh trăng.

Bùi Lăng khẽ giật mình, muốn nhìn rõ ràng một chút, lúc này quyền khống chế thân thể không nằm trong tay hắn, từ đầu đến cuối không nhìn thấy nhiều hơn nữa.

Cùng lúc đó, Lý Hà Khanh cách đó không xa đứng lên, không nói tiếng nào đi ra ngoài.

"Xem ra Lý sư tỷ cũng phát hiện." Bùi Lăng thấy thế khẽ gật đầu ở trong lòng, thầm nghĩ, "Có vị này sư tỷ Luyện Khí tầng tám này đi xử lý, chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì."