Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 161: Huyết Khôi Kiệu




"Trương sư huynh." Hai tên tu sĩ kia gật đầu chào hỏi Trương Thạc trước, sau đó áy náy nói, "Thật xin lỗi, đã để các ngươi đợi lâu."

"Nếu đã đủ người rồi, vậy bây giờ lên đường đi." Trương Thạc nhìn quanh một vòng, lấy ra một cỗ kiệu lớn khoảng bàn tay từ túi trữ vật, nói, "Chư vị sư đệ sư muội, Hàn thị sơn trang cách Thánh tông quá xa xôi, tốc độ tọa kỵ của mọi người không đồng nhất, nếu không chê hay là cùng ngồi Huyết Khôi Kiệu của ta để đến đó thì thế nào?"

Tất nhiên đám người không có ý kiến, Trương Thạc ném cỗ kiệu lên giữa không trung, trong khoảnh khắc hóa thành một cái kiệu hoa.

Cái kiệu hoa được chế tác tinh tế, hộ bản điêu khắc bách quỷ dạ hành, bốn góc rủ xuống từng chuỗi độc lâu, trước kiệu buông thõng tấm rèm được bện từ da người, đằng sau là vài cái đinh sắt màu mực, đóng đinh một con Ác Giao giương nanh múa vuốt, vẻ mặt hung ác, vẫn không ngừng giãy giụa.

Liếc nhìn lại, điều khiến người ta chú ý nhất là cột trụ chống đỡ kiệu chia ra tám mặt, mỗi mặt đều có một khuôn mặt người, nam nữ lão ấu khác biệt quá nhiều, khuôn mặt như còn sống, trong mắt không ngừng có huyệt lệ chảy xuôi.

Trương Thạc vén lớp rèm da người đi vào trước tiên, đám người lần lượt đi theo.

"Lỗ sư tỷ." Bùi Lăng đi ở cuối cùng, hắn bất chấp khẽ hỏi Lỗ Lục Tường, "Tu vi của ta thấp, sợ rằng sẽ kéo chân các ngươi, hay là ta không đi nữa, các ngươi lại tìm sư huynh hoặc là sư tỷ Luyện Khí tầng tám tới thì thế nào?"

Lỗ Lục Tường đang muốn đi vào, nghe vậy cau mày: "Ngươi nói đùa gì thế? Đã đến lúc này ngươi còn nói ngươi không đi, ngươi bảo chúng ta đi đâu tìm người."

"Hơn nữa ngươi không đi, chúng ta tìm ai đòi Trúc Cơ Đan mà Kim sư muội đã cam kết?"

Nàng khẽ nói, "Lúc này ngươi lâm trận lùi bước chọc giận Trương sư huynh, ta sẽ không bảo vệ ngươi được."

"Nhanh lên đi!"

Bùi Lăng: "Cái này... Ta đã biết."

Thoạt nhìn Huyết Khôi Kiệu không khác biệt quá nhiều với kiệu hoa mà các tân nương nơi thế tục sẽ ngồi, nhưng sau khi đi vào bên trong lại phát hiện có động thiên khác.

Đó là một căn phòng hơi rộng rãi, tấm đệm màu đỏ, rèm che mềm mại, bày biện xinh đẹp lịch sự tao nhã.

Một đoàn người ngồi xuống, không hề cảm thấy chật chội.

Trương Thạc đánh ra một đạo pháp quyết, Huyết Khôi Kiệu chợt bay lên, lao nhanh về phía bắc.

Nhìn tốc độ này, mặc dù kém xa Huyền Cốt Lăng m Chu, nhưng so với Bùi Lăng cưỡi m Thi Vân thì nhanh gấp mấy lần.

"Chư vị sư huynh sư tỷ." Thấy Trương Thạc lấy từ trong túi trữ vật mấy thứ như ấm trà chén trà, bắt đầu chiêu đãi đám người, suy nghĩ của Bùi Lăng thay đổi thật nhanh, bỗng nhiên lên tiếng nói, "Tu vi của ta thấp, chỉ sợ lần này còn nhờ các vị quan tâm nhiều hơn, chút tấm lòng nhỏ tỏ lòng tôn kính."

Lúc đang nói chuyện, hắn trở tay lấy ra một viên Thối Cốt Đan cực phẩm dùng linh lực bao bọc, theo thứ tự đưa mỗi người hai viên đan dược.

"Ừm?" Lúc đầu đám người Trương Thạc chẳng thèm ngó tới, dù sao chỉ là Thối Cốt Đan mà thôi, bọn họ có thể tu luyện tới Luyện Khí hậu kỳ, sao có thể thiếu loại đan dược cơ sở này?

Chỉ là ngay sau đó, bọn họ chợt phát hiện đan dược trước mắt có màu sắc oánh nhuận sáng long lanh, dù gần trong gang tấc cũng không có chút đan hương nào, đám người đột nhiên kịp phản ứng, đồng thanh kêu lên, "Thối Cốt Đan cực phẩm?!"

Lúc lại nhìn về phía Bùi Lăng, ánh mắt lập tức thay đổi.

Bùi Lăng thấy thế, đang muốn kéo tên tuổi Trịnh Kinh Sơn ra, ám chỉ mình cũng có chỗ dựa có theo hầu, không phải loại pháo hôi có thể tùy ý phái đi chịu chết như mọi khi.

Ai biết, hắn còn chưa mở miệng, Trương Thạc dẫn đầu cười ha ha một tiếng, vừa cẩn thận thu hồi Thối Cốt Đan cực phẩm, vừa nói: "Lại là đan dược cực phẩm, không ngờ thuật luyện đan của Kim sư muội đột nhiên tăng mạnh đến thế! Xem ra Trúc Cơ Đan của chúng ta tuyệt đối không có vấn đề."

"Không sai không sai." Tu sĩ áo bào xám vừa nói chuyện lúc nãy cũng vui vẻ ra mặt, vân vê một viên đan dược, quan sát tỉ mỉ, vẻ mặt say mê, "Chư vị, mặc dù đội ngũ khác đều không yếu, nhưng vì thuật luyện đan vô cùng kỳ diệu của Kim sư muội, chúng ta cũng phải cướp được đan phương Trúc Cơ còn có Xích Tu Đằng!"

Kim Tố Miên?

Bùi Lăng hơi ngạc nhiên, bọn họ lại tưởng đan dược này do Kim Tố Miên luyện?

Mệt cho hắn còn định nói đây là do Trịnh Kinh Sơn ban thưởng.

Được rồi, dù sao đều như thế.

Người mạnh nhất đội ngũ này là Trương Thạc, mục đích của Trương Thạc là Trúc Cơ Đan.

Vậy sau lưng hắn có luyện đan sư càng lợi hại, hắn càng an toàn.

"Lỗ sư muội, xem ra ngươi không nói thật với chúng ta." Lúc này nữ tu họ Lý đến sau trêu chọc Lỗ Lục Tường, "Đan dược cực phẩm trân quý đến mức nào, Kim sư muội lại cho vị sư đệ này nhiều như vậy, có thể thấy chắc chắn quan hệ của vị sư đệ này và Kim sư muội không hề tầm thường. Đâu phải mối quan hệ hời hợt như ngươi nói?"

Vị nữ tu họ Vương kia cũng nhìn Bùi Lăng thêm mấy lần, tốt bụng nhắc nhở: "Kim sư muội có xuất thân không tầm thường, chỉ trong cùng thế hệ đã có đường tỷ Kim Tố Đài, là mạch chủ một mạch Thạch Kính trong trung ngũ mạch nội môn. Nếu trong gia tộc của ngươi không có tu sĩ Trúc Cơ, chỉ sợ rất khó nhận được sự công nhận của Kim gia."