Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 155: Hệ thống mả mẹ ngươi! (2)




"Trong khoảng thời gian này sư muội luôn bế quan luyện đan, cho nên không biết, nhiệm vụ Hàn thị sơn trang này đã liên tục thất bại bốn lần, nếu thêm một lần nữa sẽ đưa vào nội môn. Người đi làm nhiệm vụ ba lần trước đều toàn quân bị diệt, còn không thể truyền ra ngoài cả đôi câu vài lời. Lần gần đây nhất, bởi vì Hạ Dực sư huynh cũng ở trong đó, mới may mắn chạy thoát, bị thương về tông."

"Cái gì?" Kim Tố Miên hoảng sợ, "Hai năm trước, Hạ Dực sư huynh đã tiến vào Luyện Khí tầng tám đỉnh phong, nghe đồn sắp Luyện Khí tầng chín, hắn tự mình ra tay, vậy mà cũng không thể hoàn thành, còn bị thương trở về?"

Lỗ Lục Tường nói: "Không sai. Cho nên lần này, rất nhiều người đều dự định nhận nhiệm vụ này. Theo ta được biết, trước mắt đã có ít nhất ba đội ngũ, ít ngày nữa sẽ xuất phát. Ta đã gia nhập vào nhóm Trương Thạc sư huynh, ngày mốt sẽ lên đường. Trương Thạc sư huynh đồng ý, nếu ngươi bằng lòng luyện chế hai viên Trúc Cơ Đan cho hắn, đan phương Trúc Cơ và Xích Tu Đằng đều thuộc về ngươi."

"Vị sư huynh này đã Luyện Khí tầng chín, bàn về thực lực, tiếp theo sẽ có hy vọng đoạt được thứ tự trong Thi Đấu Ngoại Môn."

"Đi theo hắn, không chỉ được bảo vệ sự an toàn, khả năng cướp lấy đan phương Trúc Cơ và cả Xích Tu Đằng cũng rất lớn."

"Nếu ngươi cảm thấy hứng thú, không ngại suy tính một chút."

Kim Tố Miên suy nghĩ một chút, liền gật đầu: "Đã vậy, vậy phiền sư tỷ chuyển lời đến Trương Thạc sư huynh giúp ra, ta bằng lòng gia nhập đội ngũ của hắn."

"Được." Lỗ Lục Tường nghe vậy vui mừng, vừa cười vừa nói, "Ta đi nói với Trương Thạc sư huynh ngay. Đúng, nhiệm vụ Hàn thị sơn trang này không đơn giản, mặc dù có Trương Thạc sư huynh dẫn đội, nhưng chúng ta vẫn phải cẩn thận một chút thì tốt hơn. Vậy đi, khi nào ngươi rảnh, ta đến động phủ của ngươi một chuyến, gặp mặt kể lại tình huống đại khái cho ngươi biết."

"Sư tỷ, sáng mai ngươi tới là được." Kim Tố Miên tính toán thời gian cần thiết để mình tôi luyện thân thể, sảng khoái nói, "Ta đã kết thúc lần luyện đan này, tiếp theo sẽ rất rảnh rỗi."

Lỗ Lục Tường nói: "Cứ quyết định vậy đi, sáng sớm mai ta sẽ đi tìm ngươi."

Nói xong, hỏa diễm trên phù chú chậm rãi dập tắt, lại quay về chỗ cũ, khôi phục như lúc ban đầu.

"Xem ra họa phúc khôn lường sao biết không phải phúc." Kim Tố Miên mỉm cười, lầm bầm lầu bầu nói, "Không ngờ vừa bỏ lỡ cơ hội với Hàn Tủy Hỏa, lại nhận được tin tức tốt này... Xem ra không có Hàn Tủy Hỏa, cũng chưa chắc không phải chuyện tốt... Phi phi phi! Dám cướp cơ duyên của bản cô nương, bản cô nương tuyệt đối không thể bỏ qua cho hắn."

Nàng rất vui vẻ cởi quần áo, liếc nhìn Cửu Minh Hàn Tuyền Thủy đen tối, không chút do dự, trực tiếp ngâm người vào.

Lạnh!

Lạnh quá!

Trong chớp mắt Kim Tố Miên ngồi vào, nụ cười nhẹ nhàng lập tức trở nên cứng đờ.

Cửu Minh Hàn Tuyền Thủy nước cũng như tên, trong chớp mắt ngồi vào, Kim Tố Miên có ảo giác cả người mình đã bị đông thành tượng băng.

Không chỉ nhục thân cảm thấy lạnh, chủ yếu nhất là, ngay cả tư duy dường như cũng cứng đờ, mỗi một suy nghĩ chuyển động trong đầu đều có vẻ rất gian nan.

Cùng lúc đó, trên dưới cả người bị trăm ngàn thanh đao nhỏ điên cuồng đâm chọc, đau đớn liên miên không ngừng.

"Đúng là có thể tương xứng với Hàn Tủy Hỏa..." Toàn bộ thân hình không chịu kiếm chế đang khẽ run lên trong sự đau đớn cực độ, nhưng trong lòng Kim Tố Miên không sợ hãi, ngược lại đầy chờ mong, thầm nghĩ trong lòng, "Sau một đêm tôi luyện thân thể, ta nhất định có thể tiến vào Luyện Khí tầng tám."

Nàng nghĩ như vậy, nín thở ngưng thần, ép buộc mình quên đi nỗi đau khổ bên ngoài, linh lực di chuyển, bắt đầu tu luyện ở trong Hàn Tuyền Thủy.

Theo công pháp vận chuyển, lỗ chân lông cả người Kim Tố Miên nở to, tham lam hấp thu tinh hoa của Cửu Minh Hàn Tuyền Thủy.

Thời gian chầm chậm trôi qua, linh lực trong kinh mạch nàng càng thêm dồi dào, Kim Tố Miên đang chìm đắm trong cảm giác thoải mái và yên tâm do thực lực tăng lên mang đến, một bóng dáng như quỷ mị đột nhiên nhảy lên đi vào động phủ!

Lúc đầu Kim Tố Miên tưởng mình cảm giác sai, mở mắt thấy một nam tu hơi quen thuộc đột nhiên xuất hiện cách đó không xa, không khỏi trợn mắt hốc mồm.

Mặc dù động phủ này của nàng là tạm thời thiết lập để tiện luyện đan ở Đan phong, nhưng xung quanh cũng xếp đặt tròn sáu đạo pháp trận.

Trừ khi Kim Tố Miên chủ động mở cửa từ bên trong, nếu không dù chính nàng đi vào, cũng phải dùng minh bài mở ra mới có thể đảm bảo không chạm đến bất kỳ một đạo trận pháp gì, bình an đi vào trong.

Rốt cuộc đối phương có tu vi gì, lại có thể thần không biết quỷ không hay chui vào?

Không đợi Kim Tố Miên tỉnh táo lại, đã thấy tình cảnh khiến tròng mắt nàng nứt ra…

Nam tu kia vươn tay ra, cầm lấy viên Chủng Ngọc Đan thượng phẩm ở trên mặt bàn!

"Dừng tay!!!" Kim Tố Miên gầm thét ở trong lòng, nếu không phải lúc này là thời khắc mấu chốt để tôi luyện thân thể, không thể động đậy, nàng nhất định lập tức nhảy ra đánh một chưởng nổ đầu gia hỏa này.

Nàng vất vả lâu như vậy, luyện hỏng gần một ngàn lô mới có duy nhất một viên, đây là biểu tượng cho sự tiến bộ của nàng trên đan đạo, là kết tinh tâm huyết của nàng trong mấy ngày nay, là... Còn chưa suy nghĩ xong, nam tu không chậm trễ chút nào nhét Chủng Ngọc Đan vào trong miệng.