Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 103: Không phải cứ có tay là luyện đan được? (1)




Kiểm kê xong linh thạch, Bùi Lăng rời khỏi Bách Bảo lâu, không dám ở lại chút nào, nhanh chóng rời khỏi ngọn núi này!

Thậm chí hắn không dám lập tức trở về Hòe m phong, mà tìm ngọn núi gần đó, đi thẳng đến Chấp Sự đường, mãi đến khi ngồi xếp bằng ở trên quảng trường trước cửa Chấp Sự đường, thấy chấp sự ra ra vào vào mới thoải mái hơn.

"Không thể không bán Thối Cốt Đan!" Bùi Lăng nhíu mày suy tư, "Nhưng hệ thống thiểu năng cũng không giảm phẩm chất thành đan... Hệ thống, lần sau ngươi có thể chỉ luyện Thối Cốt Đan trung phẩm hoặc là hạ phẩm không?"

Hệ thống: "Leng keng! Hệ thống tu chân trí năng hết lòng trung thành phục vụ ngài. Một khóa uỷ thác, không lo phi thăng, hoàn thành giấc mộng phi thăng của ngài!"

Bùi Lăng thở dài, chuẩn bị lên tinh thần, nghiêm túc cân nhắc tiếp theo nên làm gì?

Chắc chắn phải tiếp tục luyện đan dược, nếu không nộp đủ tiền phạt trước kỳ hạn, chắc chắn hắn sẽ chết.

Về phần để hệ thống đi chế phù, chú khí đủ loại, sợ rằng cũng phải đứng trước khốn cảnh tương tự.

Vấn đề là, hiển nhiên Thối Cốt Đan thượng phẩm đã hấp dẫn sự chú ý nhất định.

Ngoài ra Bách Bảo lâu còn có một Kim Tố Miên... Bùi Lăng trở nên đau đầu, hắn nhất định phải nghĩ cách giải quyết tệ nạn luyện chế đan dược quá tốt.

"Có lẽ ta nên đổi suy nghĩ." Suy nghĩ một lát, Bùi Lăng trầm ngâm nghĩ đến, "Trọng Minh tông không phải Lộc Tuyền thành, Bùi gia có thế lớn trong Lộc Tuyền thành, là con cháu Bùi thị, mặc dù mẹ ruột mất sớm, mẹ kế làm chủ gia đình, liên tục chèn ép ta nhưng khi ta đủ cẩu, biểu hiện ra sẽ không uy hiếp được Bùi Đồ, hai mẹ con bọn họ cũng không tiện đuổi tận giết tuyệt."

Dù sao, nói thế nào hắn cũng là con cháu Bùi thị.

Bùi gia lại không có loại người dùng người thân để luyện công như Trịnh Kinh Sơn, là một gia tộc, vẫn muốn gia tộc tiến thêm một bước nữa, dù bọn họ mắt nhắm mắt mở với tình huống không hề công bằng trong tộc, nhưng tuyệt đối không cho phép người ngoài gả vào tùy ý sát hại con em nhà mình.

Ít nhất trên mặt chủ quan sẽ không cho phép.

Đối với mẹ kế, Bùi Lăng đã không uy hiếp được lợi ích của mẹ con bọn họ, lại ra tay ác độc, ngược lại được không bù mất.

Vấn đề là, bây giờ hắn không ở Bùi phủ, mà đã vào Trọng Minh tông.

Trong này không có sự bảo vệ huyết thống, bảo đảm chỉ cần hắn đủ cẩu, thì có thể bình an vô sự.

Cứ tiếp tục cẩu như thế, tám phần mười hắn sẽ chết.

Nhất định phải tìm sự bảo vệ mới!

Nói đúng ra là tìm chỗ dựa.

Nếu cẩu trong tình huống có chỗ dựa làm bia đỡ đạn, mới là cẩu an toàn. Thuần túy cẩu, gọi là sâu kiến!

Mà chỗ dựa này, càng nghĩ cũng chỉ có Trịnh Kinh Sơn.

Dù sao các lão đại khác, đừng nói ôm bắp đùi, hắn còn không có cả tư cách được gặp mặt.

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng không do dự nữa, trực tiếp thuê m Thi Vân chạy tới Khô Lan tiểu viện.

"Ngươi lại tới làm gì?" Lần này thấy Trịnh Kinh Sơn, trên cơ bản thương thế của hắn ta đã tốt, không nhìn kỹ căn bản không nhìn ra bất cứ dấu vết gì ở chủng loại kia.

Thấy Bùi Lăng đến đây, Trịnh Kinh Sơn không vui lắm, trên thực tế, nếu không phải vì Lệ tiên tử, có lẽ từ lần đầu tiên hắn ta thấy Bùi Lăng đã đánh xuống một chưởng!

Mặc dù lúc này không ra tay, nhưng vẻ mặt thản nhiên, giọng nói cũng rất lãnh đạm.

Bùi Lăng hơi không nghĩ ra, hình như mình vẫn cực kỳ tôn kính vị sư huynh này?

Rõ ràng lần trước tới còn không phải thái độ này?

Hắn đang nghi ngờ, Trịnh Kinh Sơn đã hạ lệnh đuổi khách: "Chỗ ta còn có chút việc, ngươi đi về trước đi. Về sau không có việc gì đừng chạy đến nội môn mãi, phải biết rằng sở dĩ ngoại môn đệ tử không bị hạn chế đến nội môn, cũng vì nội môn đệ tử giết các ngươi trong phạm vi nội môn, chỉ cần chắc chắn là các ngươi vô lễ trước, chỉ cần giao chút linh thạch là được."

Mẹ nó tông môn này lại có thể nham hiểm đến mức này?!

Bùi Lăng thầm nôn một ngụm máu, vội vàng nói: "Sư huynh, hai ngày trước ta đi Đan phong nghe giảng bài luyện đan, phát hiện hình như luyện đan rất đơn giản. Nghe Bách Bảo lâu nói lợi nhuận đan dược không thấp, cho nên ta lập tức nghĩ, cơ hội để ta báo đáp sư huynh đã đến!"

Trịnh Kinh Sơn nghe vậy không biết nên khóc hay cười: "Luyện đan đơn giản? Ngươi tự luyện một lò thì biết biết. Năm đó ta..."

Hắn ta nói được nửa câu lập tức im ngay, ngược lại quát lớn, "Ngươi mới nhập tông mấy ngày, đã mơ tưởng xa vời như vậy, về sau nhất định khó thành người tài, sao xứng với sự coi trọng của sư tỷ!"

"Sư huynh, luyện đan thật sự rất đơn giản." Bùi Lăng nghiêm mặt nói, "Ta đã luyện mấy lô Thối Cốt Đan, bán toàn bộ cho Bách Bảo lâu. Xác nhận lợi nhuận chuyện này khả quan, mới đến hiếu kính sư huynh."

"Ừm?" Trịnh Kinh Sơn nhíu mày nhìn hắn, nghi ngờ nói, "Lời này là thật?"

Nếu là ngoại môn đệ tử Luyện Khí tầng bốn bình thường đến nói với Trịnh Kinh Sơn như thế, Trịnh Kinh Sơn còn chẳng muốn nghe dù chỉ một chút, không đánh chết người ngay tại chỗ đã được coi là hắn ta tốt bụng.

Nhưng hắn thấy Bùi Lăng, dù sao cũng là châu ngọc mà sư tỷ nhìn trúng, có chỗ hơn người cũng là chuyện đương nhiên.

Vì vậy Trịnh Kinh Sơn mới kiềm chế tính tình xác nhận, "Không khó tra tin tức ở Bách Bảo lâu, nếu ngươi nói bậy, đừng trách ta không khách sáo!"