Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 994: Không thể nói thật








Đi dạo một vòng bên trong Băng Sương thành, Chu Văn cảm giác Mệnh hồn Vi Quang của mình đang có dấu hiệu đột phá, nhưng vấn kém một chút, không biết tại sao trước sau như một vô pháp đột phá tấn thăng Hoàn Mỹ Thể.

- Chẳng lẽ chỉ dựa vào việc đi địa phương mới vẫn chưa đủ giúp Mệnh hồn Vi Quang tấn thăng?

Chu Văn suy nghĩ đủ loại khả năng, nhưng lại không phát hiện ra vấn đề ở chỗ nào?

Bên trong Băng Sương thành, chỉ download được mỗi phó bản Hoang Ngôn Mê Cung, Bắc khu còn rất nhiều Dị thứ nguyên lĩnh vực trứ danh khác, có điều cái này phải rời khỏi Băng Sương thành mới được, hiện tại Chu Văn không thể đi.

Trở lại chỗ ở, Chu Văn phát hiện Lan Thi, Toa Đế và Cách Liệt lại ở chỗ này chờ bọn họ.

Nhìn bộ dáng Lan Thi thoạt nhìn như không bị thương, có điểu hắn ngồi trên xe lăn, hẳn chân bị thương nặng, có một cô gái xinh đẹp đứng sau, thoạt nhìn nàng có trách nhiệm chăm sóc Lan Thi.

- Rốt cuộc ngươi đã tới, đáng tiếc, hiện tại ta tạm thời không cách nào chiến đấu với ngươi.

Lan Thi bất đắc dĩ nói.

- Chân của ngươi không thành vấn đề đi? Cần hỗ trợ không?

Mệnh hồn Thái Cổ Nhân Hoàng của có thể trị thương cực kỳ hiệu quả.

Lan Thi lắc đầu nói:


- Nghỉ ngơi mấy ngày nữa sẽ tốt, không có vấn đề gì lớn, còn ngươi, thời điểm chiến đấu với Ước Sắt cần cẩn thận một chút, năng lực của hắn…… Không…… Phải nói năng lực Thủ Hộ giả của hắn có chút quỷ dị…

- Quỷ dị thế nào?

Chu Văn không phải loại người theo đuổi chiến đấu kích thích, cho nên việc biết được năng lực của Thủ Hộ giả Ước Sắt, biết càng nhiều càng tốt.

- Ta toàn lực công kích thân thể hắn, nhưng tất cả vết thương trên người hắn lại chuyền rời đến người ta.

Lan Thi đem tình huống nói một lần.

- Phản damage sao?

Chu Văn hỏi.

- Không phải, nếu phản damage, lúc ấy ta sẽ biết. Loại năng lực này của hắn, sử dụng sau khi ta đánh xong, tất cả vết thương trên người hắn đều chuyển dời đến người ta, thật giống như vết thương kia như vật sống, tự động chạy tới người ta.

Lan Thi nói.

- Năng lực này khá quỷ dị.

Chu Văn trầm ngâm, hắn đang nghĩ rốt cuộc làm thế nào đối phó với năng lực như vậy.

- Có điều đối với ngươi mà nói, không thành vấn đề, ta chờ mong biểu hiện của ngươi ngày mai.

Lan Thi cười nói.

- Nếu ta hủy Thủ Hộ giả của hắn, gia tộc các ngươi sẽ không nói gì chứ?

Chu Văn cảm giác hơi kỳ quái, không nhịn được hỏi một câu.

- Không thành vấn đề.

Lan Thi trả lời hết sức khẳng định.

- Xem ra gia hỏa Ước Sắt kia thật sự khiến thiên nộ nhân oán, tốt xấu gì hắn cũng là người có được Thủ Hộ giả, Chung Cực gia tộc lại không coi trọng hắn.

Lý Huyền nói.

- Gia tộc cũng muốn coi trọng hắn, đáng tiếc hắn không một lòng với gia tộc, âm thầm làm không ít việc tổn hại đến lợi ích của gia tộc. Hắn thực sự cho mình thiên y vô cùng, trên thực tế trưởng bối trong nhà đã biết rõ, chỉ còn việc thương nghị xử trí hắn thế nào thôi.

Toa Đế nói.

- Thì ra thế.

Lúc này Chu Văn mới hiểu được, tại sao Toa Đế và Lan Thi đều trả lời sảng khoái như vậy.


Hóa ra bên trong Chung Cực gia tộc vốn dĩ có tính toán xử lý Ước Sắt, nhưng lại kiêng kỵ Thủ Hộ giả của Ước Sắt, hơn nữa Ước Sắt trước sau là người Chung Cực gia tộc, cũng không thể tùy tiện xử lý hắn, miễn các gia tộc Bắc khu khác chế giễu.

Chu Văn đột nhiên muốn chiến Ước Sắt, nếu thật sự diệt sát được Thủ Hộ giả của Ước Sắt, cái này vừa giúp Chung Cực gia tộc giải quyết một cái phiền toái, bọn họ đương nhiên cầu không được.

- Thoạt nhìn, cũng không phải người đạt được lực lượng cường đại sẽ được hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt, khó trách Ước Sắt không buông tha trứng Thần thoại Phối sủng của Lý Bản Ức.

Chu Văn cảm thán nói.

- Lý thúc cùng cô mẫu dưỡng Ước Sắt gần mười năm, đối đãi hắn như con ruột, đủ loại tài nguyên đều cho hắn, nhưng những sự việc hắn làm, đừng nói Lý thúc cùng cô mẫu, ngay cả người ngoài như chúng ta cũng cảm thấy thất vọng.

Toa Đế nói.

Mọi người hàn huyên trong chốc lát, đám người Lan Thi trở về, ước định ngày mai chờ Chu Văn đại thắng về sau lại tới chúc mừng hắn.

Chu Văn nằm trên giường, lấy điện thoại thần bí, mở phó bản Hoang Ngôn Mê Cung mới download sáng nay.

Tiến vào phó bản trỏ chơi về sau, Nhân vật tí hon xuất hiện trước một lâu đài cổ, lâu đài kia thoạt nhìn phi thường cổ quái, như công viên giải trí, các loại kiến trúc đều phi thường kỳ quái.

Hơn nữa đại môn lâu đài, thoạt nhìn như mặt thằng hề, cửa ra vào chính là cái miệng của thằng hề, tiến vào lâu đài như bị thằng hề nuốt vào bụng.

- Ngươi là nam hay nữ?

Trên đại môn, đột nhiên xuất hiện một hàng chữ, trong trò chơi đột nhiên xuất hiện một khung lựa chọn, bên trong có hai lựa chọn nam và nữ.

Chu Văn tự nhiên chọn nam, nhưng màn kế tiếp, Nhân vật tí hon trực tiếp chết, màn hình trò chơi lập tức đen lại.

- Ta đi, hóa ra đây là cấm kỵ chi lực của Hoang Ngôn Mê Cung?

Chu Văn lập tức hiểu, bên trong Hoang Ngôn Mê Cung hắn không thể chọn như vậy.

Chu Văn thầm nghĩ phải biết đủ loại quỵ dị bên trong Hoang Ngôn Mê Cung, cho nên hắn không sử dụng Thái Thượng Khai Thiên Kinh, lấy máu trọng sinh lần nữa tiến vào đến trước đại môn Hoang Ngôn Mê Cung.

- Ngươi là người tốt hay người xấu?

Nhưng lúc này đây câu hỏi trên đại môn lại thay đổi, không giống lúc trước.

Chu Văn tức khắc cảm giác có chút khó xử, hắn cảm thấy bản thân không thể xem như người tốt, nhưng bản thân hắn cảm thấy chưa làm sự tình gì quá xầu, hẳn không thể xem như người xấu.

Nhưng trên màn hình di động chỉ có hai lựa chọn tốt và xấu, Chu Văn cần phải chọn một trong hai.

- Ta hẵn miễn cưỡng là người tốt. Như vậy theo hình thức của Hoang Ngôn Mê Cung, ta nên chọn người xấu đi.

Chu Văn lựa chọn đáp án người xấu.

Phanh!


Thân thể Nhân vật tí hon lại nổ mạnh lần nữa. áo giáp và Nguyên khí phòng hộ căn bản vô dụng.

- Sao có thể? Ta là kẻ xấu sao?

Chu Văn không thể tin, cấm kỵ lực lượng bên trong Hoang Ngôn Mê Cung lại phán định hắn là một người xấu.

Chu Văn buồn bực, lại lấy máu trọng sinh, để Nhân vật tí hon tiến đến trước đại môn Hoang Ngôn Mê Cung.

Càng buồn bực hơn chính là, câu hỏi trên Hoang Ngôn Mê Cung lại thay đổi.

- Bạn gái ngươi thuận tay trái hay tay phải?

- …..

- Ngươi tự chơi đi, lão tử không chơi.

Chu Văn trực tiếp sử dụng Thái Thượng Khai Thiên Kinh, sau đó đẩy cửa trực tiếp tiến vào Hoang Ngôn Mê Cung.

Có Thái Thượng Khai Thiên Kinh che chở, cấm kỵ chi lực không làm gì được Nhân vật tí hon, hắn thuận lợi tiến vào bên trong Hoang Ngôn Mê Cung.

Tiến vào lâu đài cổ, thứ đầu tiên hắn thấy, là máy cưỡi ngựa xoay tròn.

Đường kính trò chơi ngựa gỗ xoay tròn, chỉ sợ ít nhất phải dài hơn ba mươi mét, lúc này ngựa gỗ đang xoay tròn, từng ngựa gỗ chập trùng lên xuống.

Mà trên thân một con ngựa gỗ, Chu Văn còn thấy một con rối mặc trang phục thằng hề, hắn ngồi trên ngựa gỗ, trong tay còn cầm lấy ba ba quả bóng có màu sắc khác nhau, đang tung hứng diễn trò.

- Tên này là Thằng hề đùa dai sao?

Chu Văn theo thông tin của Lý Bản Ức, Thằng hề đùa dai là một loại Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật, có năng lực vô cùng đặc biệt.

Chu Văn muốn giết Thằng hề đùa dai tự nhiên không khó, có điều hắn muốn xem, năng lực của Thằng hề đùa dai rốt cuộc thế nào, nếu kỹ năng không tệ, về sau có thể cân nhắc dung hợp.

Thằng hề đùa dai đang tung bóng, thấy Nhân vật tí hon về sau, trực tiếp ném quả cầu đỏ về phía Nhân vật tí hon.