Nào có điểm gì giống Long, căn bản đây chính là một con bạch tuộc quái, bảy quái long kia chính là bảy xúc tu kia.
Có điều nó khác biệt so với bạch tuộc bình thường, nó trên xúc tu mọc ra Long thủ, cũng có miệng tai mắt lưỡi mũi, thoạt nhìn tức giống như bạch tuộc, vừa giống như Long, lớn lên vô cùng quái dị tà ác.
Thất Hải Long Vương bị chọc giận, thân thể nửa lộ ra trên mặt nước, từng xúc tu như quái long hướng về trên không bắn từng đạo chất lỏng màu trắng, muốn đánh rụng Chu Văn trên không trung.
Mặc dù tốc độ của nó rất nhanh, nhưng Chu Văn cũng không chậm, mà hắn cách mặt biển rất xa, trong lúc nhất thời Thất Hải Long Vương không đụng tới thân thể hắn.
Thấy mình phun không trúng Chu Văn, Thất Hải Long Vương đột nhiên ngừng lại, bảy đầu xúc tu thu rụt trở về.
Chu Văn thấy tư thái Thất Hải Long Vương, cảm giác không hiểu quỷ dị, hiện tại bộ dáng của nó như một tôn Phật ngồi xuống, hình dáng bảy đầu xúc tu không động uốn lượn, tựa như đang phật thủ đang kết ấn.
Chu Văn thậm chí loáng thoáng nghe được, trên thân Thất Hải Long Vương dường như truyền tụng ra tiếng tụng kinh.
Theo tiếng tụng kinh quỷ dị, toàn bộ thân thể Thất Hải Long Vương tựa hồ lâm vào mê vụ, lại để người ta không thẩy rõ lắm.
- Không tốt!
Chu Văn cảm giác có chút không ổn, muốn phi độn đào tẩu, tuy nhiên đã không còn kịp rồi.
Bốn phía xuất hiện sương mù khôn cùng, tựa như toàn bộ thế giới đều bị sương mù bao phủ, mà bên tai vẫn vang lên tiếng tụng kinh không ngừng.
- Ảo giác? Tinh thần công kích? Hay loại lực lượng đặc thù nào đó?
Chu Văn không thể xác định, Thất Hải Long Vương sử dụng rốt cuộc là loại lực lượng gì, có điều không hề nghi ngờ, đây là Khủng Cụ cấp lực lượng.
Chu Văn sử dụng thuấn di, muốn thuấn di ra ngoài sương mù, nhưng vừa mới thuấn di ra, lại phát hiện bản thân không chỉ không thoát khỏi sương mù, ngược lại tiến lại gần trước mặt Thất Hải Long Vương, mà Thất Hải Long Vương lại một ngụm nuốt Chu Văn xuống.
Chu Văn chỉ cảm thấy có một cỗ hấp lực kéo thân thể của hắn lại, về phía bụng Thất Hải Long Vương.
Chu Văn muốn thuấn di lần nữa, tuy nhiên lại phát hiện nơi này, tựa như một Không gian phong bế, hắn không cách nào thuấn di ra ngoài.
Bịch!
Thân thể Chu Văn tiến vào trong chất lỏng màu trắng, chẳng qua trong tích tắc, Long Lân giáp hắn mặc trên người bị chất lỏng màu trắng dính trụ, dù thế nào cũng không thoát ra được, rất nhanh toàn bộ thân thể tiến vào bên trong chất lỏng.
Thất Hải Long Vương nuốt chửng Chu Văn về sau, hài lòng chìm vào trong biển rộng, rất nhanh liền biến mất không thấy gì nữa.
Theo Thất Hải Long Vương biến mất, biển động cũng dần dần lắng lại, Dị thứ nguyên sinh vật xông lên bờ, cũng đang dần dần thối lui.
Chu Văn rơi vào bên trong chất lỏng màu trắng, sử dụng rất nhiều phương pháp, cũng không thể thoát thân ra, mà hắn phát hiện Long Lân giáp của mình, lại bị chất lỏng màu trắng đồng hóa, đã có một bộ phận biến thành chất lỏng màu trắng.
Ngay cả Thần thoại Long Lân giáp cũng không đỡ nổi chất lỏng màu trắng ăn mòn, nếu chất lỏng màu trắng dính đến thân thể huyết nhục, ngẫm lại khiến người ta cảm thấy không rét mà run.
- Làm sao bây giờ? Muốn đem Băng Nữ phóng xuất sao?
Chu Văn nghĩ đến chủ ý này, tuy nhiên không lập tức làm.
Băng Nữ là con dao hai lưỡi, thả nàng ra vừa có lợi vừa có hại, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Chu Văn không muốn đi một bước kia.
Lại hoán đổi mấy loại Nguyên Khí quyết, kết quả vẫn không có tác dụng gì, Long Lân giáp đã sắp bị đồng hóa.
Chu Văn ôm một chút tâm thái thử nghiệm, triệu hoán Hỗn Độn Đản.
Có điều hắn đối với Hỗn Độn Đản không kỳ vọng quá lớn, dù sao ngay cả Thần thoại Long Lân giáp cũng không đỡ nổ chất lỏng màu trắng, dù sao Hỗn Độn chỉ là Mệnh hồn Sử thi cấp mà thôi.
Nhưng làm Hỗn Độn Đản bọc lại Chu Văn thân thể về sau, những chất lỏng màu trắng kia mặc dù vẫn bao vây chặt chẽ Hỗn Độn Đản, tuy nhiên lại không cách nào ăn mòn Hỗn Độn Đản như ăn mòn Long Lân giáp.
Chu Văn thấy Hỗn Độn Đản lại có thể cách ly chất lỏng màu trắng, không khỏi âm thầm thở dài một hơi.
- Không ngờ Hỗn Độn Đản lại thần kỳ như vậy, mặc dù không có lực công kích gì, có điều lực phòng ngự tương đối tốt.
Chu Văn trốn bên trong Hỗn Độn Đản, lợi dụng năng lực Đế Thính, chú ý đến động tĩnh bên ngoài.
Thất Hải Long Vương đang di chuyển bên trong biển rộng, nhìn phương hướng đi của nó, cũng không phải chỗ Vô Hạn đảo Long Bà, cũng không biết rốt cuộc hắn muốn đi đâu?
- Năng lực phòng ngự của Hỗn Độn Đản không thể chê, nhưng bản thân không thể di chuyển, cũng không có lực công kích gì, làm thế nào mới thoát được?
Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, cũng nghĩ không ra biện pháp quá tốt.
Không mất bao lâu, Thất Hải Long Vương đã ngừng lại một chỗ, Chu Văn nghiêng tai lắng nghe, đem tình huống bên ngoài thu hết trong óc, phát hiện nơi này là một khe lớn thông xuống đáy biển.
Thất Hải Long Vương không chút do dự tiến nhập khe lớn dưới đáy biển, như tiến nhập chỗ sâu.
Bên trong vực sâu này, năng lực Đế Thính không kéo ra phạm vi quá lớn, chỉ có thể nghe được tình huống xung quanh, qua một hồi lâu, Thất Hải Long Vương lại đi tới trước một tòa Cung điện.
- Thất Hải Long Vương này thật biết hưởng thụ, không ngờ tại địa phương như vậy lại có một tòa Cung điện hoa lệ như vậy.
Chu Văn thầm nghĩ.
Nhưng rất nhanh Chu Văn liền cảm giác có chút không đúng, Thất Hải Long Vương đến trước Cung điện, làm một động tác kỳ quái, thoạt nhìn như hành lễ.
- Vào đi.
Từ bên trong Cung điện kia, lại truyền tới một thanh âm nhân loại.
- Loại địa phương này tại sao có nhân loại? Hẳn không phải nhân loại chứ?
Trong lòng Chu Văn kinh nghi bất định.
Thất Hải Long Vương tiến nhập Cung điện, đồng thời Chu Văn cũng đã nghe rõ ràng tình huống bên trong Cung điện, trong đó thật sự có một nhân loại.
Nhân loại kia mặc hắc khôi giáp, cao cao tại thượng ngồi trên bảo tọa, thoạt nhìn như Hoàng Đế nhìn xuống chúng sinh.
Thất Hải Long Vương tiến vào Cung điện về sau, thân thể lại bò lổm ngổm, dường như hướng nhân loại kia biểu đạt sự trung thành.
- Đã giải quyết sao?
Nam nhân cao cao tại thượng kia hết sức tùy ý mà hỏi.
Thất Hải Long Vương không biết nói chuyện, chỉ có thể liều mạng gật đầu, ngay cả Long thủ phía trước xúc tu cũng gật đầu theo.
- Vậy thì tốt, hao tốn thời gian bố cục lâu như vậy, cuối cùng tạo ra một Long Nhân hỗn huyết, há để nàng thoát được sự chưởng khống của ta.
Nam nhân lạnh nhạt nói.
- Người kia là ai?
Trong lòng Chu Văn khiếp sợ.
Chu Văn có khả năng xác định, nam nhân này khẳng định là nhân loại, mà hắn hắn khế ước Thủ Hộ giả nên biến thành bộ dáng kia, nhưng càng đáng sợ hơn có thể khiến loại tồn tại như Thất Hải Long Vương kia kính sợ để hắn tùy ý sai khiến như vậy, quả thực khiến người ta không thể tin được.
Thất Hải Long Vương liên tục gật đầu, dường như hết sức đồng ý.
Nam nhân tựa hồ cũng không nguyện ý trao đối với Thất Hải Long Vương không biết nói chuyện kia, phất phất tay lệnh Thất Hải Long Vương lui qua một bên, mà hắn ngồi chỗ đó, trong tay lại vuốt vuốt một vật.
Thấy vật kia, Chu Văn không khỏi ngẩn ra, đó là một khỏa Lam tinh thể như Băng tinh Long châu, phía trên còn bốc lên hàn khí, tương tự đồ vật mà Chu Văn lấy được trước đó.