Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 95: Long Môn Động




- Cái này làm gì đây?

Chu Văn nhíu mày hỏi.

- Đây là tiêu vặt tháng này của Văn thiếu gia, nếu như không đủ dùng, còn có thể xin thêm. Vốn phu nhân còn muốn chuẩn bị cho ngài mấy quả trứng Phối sủng, có điều ngẫm lại, chẳng mấy Văn thiếu gia sẽ tấn thăng Truyền kỳ, đến lúc đó phạm vi lựa chọn sẽ càng thêm lớn, cũng sẽ thực dụng hơn, cho nên hiện cũng không chuẩn bị.

Phó quan nói.

- Thực sự là Lam tỷ cho ta?

Chu Văn nhìn phó quan hỏi.

- Vâng.

Phó quan khẳng định.

- Vậy ngươi về cảm ơn Lam tỷ giúp ta, tâm ý ta nhận, đồ vật thì không cần.

Chu Văn đóng nắp lại, nói.

Phó quan có chút ngoài ý muốn nhìn Chu Văn:

- Văn thiếu gia, số này là tiền tiêu vặt của ngài, tương tự như Tĩnh tiểu thư, đây vốn nên là của ngài.

- An Tĩnh được, không phải của ta, ta cũng không cần, làm phiền ngươi trở về nói với Lam tỷ, ta hết sức tôn kính nàng, nhưng ta không có họ An.

Chu Văn nói.

Phó quan nhìn Chu Văn, không tiếp tục thuyết phục, chỉ lấy giấy bút, viết một số điện thoại, dùng hai tay đưa tới trước mặt Chu Văn:

- Văn thiếu gia, đồ ta mang về, đây là số di động của ta, điện thoại ta mở hai tư trên hai tư, nếu như ngày có gì cần, có thể tùy thời gọi ta.

- Được rồi, cảm ơn ngươi.

Chu Văn nhận tờ giấy, nhìn số điện thoại, đằng sau còn ghi tên Jason, hẳn là tên của phó quan này.

Có điều cái tên này, dường như là nhũ danh hoặc là biệt danh gì đó, không giống tên dùng để khai sinh lắm.

Tựa hồ nhận thấy nghi hoặc trong lòng Chu Văn, Jason nói:

- Ta được Đốc Quân nhặt về từ Dị Lĩnh vực, lúc đó ta bị chấn thương đại não, trí nhớ trước đó mất sạch, Đốc Quân hy vọng ta có thể dục hỏa trùng sinh, cho nên dùng cái tên này làm tên cho ta, ta lấy họ của Đốc Quân, sau này Văn thiếu gia có thể gọi ta là Jason (An Sinh) là được.

- Được rồi, cảm ơn ngươi Jason, cái rương này ngươi mang về giúp ta.

Chu Văn thu tờ giấy, sau khi tiễn Jason đi, liền đi hướng Long Môn động.

Jason mang đồ về An phủ, có điều cũng không đưa tới trước mặt Âu Dương Lam, mà lại đưa tới chỗ an Thiên Tá.

- Tại sao lại mang đồ về?

An Thiên Tá nhìn rương đồ mà cau mày.

- Vân thiếu gia nói ta mang về.

Jason nói.

- Ngươi có nói là mẹ ta cho hắn không?

An Thiên Tá hỏi.

- Có, Văn thiếu gia nói cảm ơn phu nhân, tâm ý hắn nhận, đồ vật thì không cần.

Jason trả lời chi tiết.

- Vậy thì nhận lấy đi.

An Thiên Tá trầm ngâm nói.

- Đốc Quân, ta cảm thấy Văn thiếu gia có thể đoán được thứ này không phải phu nhân cho hắn.

Jason bồi thêm một câu.

- Sao ngươi biết?

An thiên ta hứng thú nhìn Jason.

- Chỉ là một loại cảm giác, cũng không có căn cứ.

Jason nói.

- Ngươi không phải nữ nhân, cảm giác cái gì chứ.

An Thiên Tá dừng lại một chút, còn nói thêm:

- Chu Văn này đúng là có chút cốt khí, có điều thế giới này không phải chỉ dựa vào cốt khí là có thể thành công, nếu như hắn muốn trùng tu Xạ Nhật quyết, không có đủ Thứ Nguyên kết tinh giúp sức, không biết khi nào mới có thể tấn thăng Truyền kỳ, cũng không để Tiểu Tĩnh một mực chờ a?

- Đốc Quân, có một câu không biết nên nói hay không.

Jason do dự nói.

- Ít làm bộ, lời ngươi nói còn thiếu sao?

An Thiên Tá hừ lạnh.

Jason nói:

- Thân thể tiểu thư không được tốt, phu nhân không để nàng đi tranh đoạt thể chất đặc thù cũng là vì tốt cho nàng, thế nhưng sao cứ phải phân cao thấp với Văn thiếu gia?

An Thiên Tá thản nhiên nói:

- Tính tình Tiểu Tĩnh thế nào ta rõ, có cái tư cách này hay không muội ấy căn bản không quan tâm, thế nhưng muội ấy muốn chứng minh cho mẹ ta biết, Chu Văn không hề ưu tú như lời ông ngoại nói, càng không thể ưu tú hơn muội ấy.

Chu Văn nhìn địa đồ, một đường đi thẳng tới Long Môn động.

Long Môn động thực sự quá lớn, cho nên Tịch Dương học viện chỉ chiếm một phần, phần lớn Long Môn động là thuộc phạm vi bên ngoài.

Chờ khi Chu Văn đến Long Môn động, mới phát hiện một vấn đề nghiêm trọng.

Cổ Hoàng thành, Địa Hạ phật thành cùng Hổ Lao quan, đều khắc đồ án bàn tay nhỏ tại vị trí rõ ràng, Chu Văn liếc mắt là có thể thấy được, đồng thời thuận lợi quét hình cài phó bản.

Thế nhưng Long Môn động này lại liên miên cả cây số, bia đá cùng tượng đá nhiều vô số kể, không có nơi nào có thể nhìn thấy bàn tay nhỏ kia.

Cửa vào Long Môn động rất nhiều, không gian dị thứ nguyên bên trong rộng khôn cùng, Liên Hoa động mà Chu Văn hắn muốn tới chỉ là một trong số đó.

Không nhìn thấy đồ án bàn tay nhỏ, Chu Văn chỉ có thể đi dọc theo sông, từng tấc tỉ mỉ tìm trên các bia đá tượng đá, hy vọng có thể tìm được đồ án bàn tay nhỏ.

Long Môn động có tới mười vạn tôn tượng phật, cao nhất lên tới hai mươi mét, hang đá cũng có hơn năm mươi cái, bia đá cũng hơn mấy ngàn, sau hồi Thứ Nguyên Phong Bạo năm đó buông xuống, trong mỗi hang đá đều xuất hiện hàng loạt dị sinh vật.

Chu Văn vừa đi vừa xem, tiến độ hết sức thong thả, vẫn không nhìn thấy đồ án bàn tay nhỏ.

- Chu Văn?

Chu Văn đi dọc sông tìm đồ án, lại đột nhiên nghe có người gọi tên.

Chu Văn quay đầu nhìn lại, phát hiện người gọi hắn, lại là nữ sinh ở sát vách, Vương Lộc.

- Chu Văn, ngươi cũng tới Long Môn động sao?

Vương Lộc cười hỏi.

- Ta chỉ đến thử xem, cũng không định đi vào.

Chu Văn nói.

- Nếu đã tới, không vào chẳng phải sẽ rất đáng tiếc sao, nghe nói trong Lão Long động còn có tiếng long ngâm, còn có bảo quang hiển hiện, hết sức kỳ dị, không bằng ngươi cùng ta đi xem một chút?

Vương Lộc mời nói.

- Nơi càng kỳ dị càng nguy hiểm, không đi thì tốt hơn.

Chu Văn nói xong liền tự đi tiếp.

Vương Lộc thè lưỡi, tự mình đi tới Lão Long động.

Long Môn động quá lớn, các loại điêu khắc quá nhiều, muốn tìm được đồ án bàn tay nhỏ thực sự không dễ, Chu Văn phi thường nhẫn nại, từng tấc kiểm tra, nhưng từ đầu tới cuối vẫn không thể tìm được đồ á.

- Chẳng lẽ, không phải Dị Lĩnh vực nào cũng có thể biến thành phó bản?

Chu Văn thầm hoài nghi, có điều vẫn tiếp tục tìm kiếm.

Long Môn động tương đối nổi tiếng, không ít học viên Tịch Dương học viện đều tới đây tu luyện, săn giết dị sinh vật.

Còn có không ít người không phải học viên Tịch Dương học viện tiến vào từ phía bắc, Chu Văn còn chững kiến rất nhiều người bày hàng bên cạnh hang, bán ra Thứ Nguyên kết tinh cùng trứng Phối sủng.

Thấy mấy rạp bán trứng Phối sủng, Chu Văn liền khẽ động niệm:

- Điện thoại thần bí có thể chụp ảnh để thu trứng Phối sủng vào trong, nếu ta chụp trứng Phối sủng của người khác thì sao? Trí năng của điện thoại hẳn không thể phân biệt được là trứng Phối sủng của ai đi?

- ----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân