Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 930: Ngoài ý muốn tấn thăng








Không biết Lam ngao có lai lịch gì, lại có thể khiến Khủng Cụ cường giả như Xà quái nhân tránh lui, bộ dáng của nó tựa hồ rất mạnh.

Nhưng Chu Văn dính lam quang của nó, thoạt nhìn không mạnh như trong tưởng tượng, tốc độ lam quang không nhanh, cũng không có uy lực kinh người gì, không biết tại sao Xà quái nhân lại chủ động nhượng bộ.

Hiện tại Chu Văn đang chạy trối chết, không có tâm tình nghiên cứu năng lực Lam ngao, cũng không muốn gây phiền toái.

Lam ngao kia an tĩnh đợi bên trên hải sa, cũng không bởi vì Chu Văn mà kinh động, ngoài trừ trước đó công kích Xà quái nhân, cũng không thấy nó công kích Dị thứ nguyên sinh vật khác.

Chu Văn thấy một đầu Ma Trảo ngư đi bên người nó, mà nó lại không phản ứng gì.

Thời điểm đang đánh giá Lam ngao, cách đó không xa xuất hiện từng đạo hư không lôi điện, những Dị thứ nguyên sinh vật bị hư không lôi điện đánh trúng, giống Dị thứ nguyên sinh vật ven núi lửa, đều biến mất không thấy gì nữa.

- Nếu hư không lôi điện thật sự thông về vết nứt không gian Dị thứ nguyên lĩnh vực tại Địa Cầu, ta đây có thể từ nơi đó trở về Trái Đất được không?

Trước đó Chu Văn đã có suy nghĩ tương tự, nhưng loại sự tình này lại không thể tùy tiện thử, vạn nhất đoán sai, hoặc thân thể nhân loại không chịu đựng được lực lượng hư không lôi điện, vậy xong đời.

Thời điểm Chu Văn đang suy tư, nghe được thanh âm Băng Nữ trên mặt biển vang lên:


- Nếu ngươi muốn mạng sống, chúng ta có thể nói chuyện một chút, ngươi giao ra Hồ đan của Cửu Vĩ Yêu Hồ, ta có thể tha ngươi một mạng không chêt. Ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, sau ba tiếng, ta sẽ rời khỏi nơi này, đến lúc đó nơi này lại không có đường ra, ngươi không thể quay về Địa Cầu, cũng không vào được Dị thứ nguyên, chỉ chết dần chết mòn ở đây.

- Hóa ra nàng muốn bảo châu Cửu Vĩ Yêu Hồ cho ta mượn, nhưng đây cũng có thể là cái cớ, muốn dụ ta ra ngoài giết.

Chu Văn vẫn không hề động.

- Ngươi tốt nhất tin tưởng ta, dù cho cường giải tại Dị thứ nguyên cũng khó tiến vào nơi này, mấy ngàn mấy vạn năm chưa hắn có người đến đây, ngươi chỉ còn cơ hội cuối cùng trong vòng ba giờ, nếu ngươi muốn sống, nhanh chóng thành thật tới đây.

Băng Nữ dứt lời, thật sự trở về băng bảo.

Chu Văn bắt đầu còn hoài nghi Băng Nữ có phải lừa dẫn dụ hắn ra ngoài hay không, sau này phát hiện nàng đi thật.

Chu Văn lặng lẽ lặng xuống phụ cận băng bảo, thấy băng bảo kia không động tĩnh gì, mà Băng Nữ quả thật bên trong băng bảo, thoạt nhìn không tính toán tới tìm hắn.

Nếu như Băng Nữ thật sự có thể dẫn hắn trở lại khu vực núi lửa trước đó, Chu Văn nguyện ý đem bảo châu Cửu Vĩ Yêu Hồ đưa nàng, du sao không có đồ vật gì quý hơn mệnh hắn.

Vấn đề chính là, ai biết Băng Nữ có tuân thủ hứa hẹn hay không?

Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, trong lúc nhất thời cũng không quyết định chắc chắn, chủ yếu hiện tại hắn không có năng lực chiến đấu với tồn tại Khủng Cụ cấp, nếu tiến vào băng bảo, chẳng khác cá nằm trên thớt, tùy ý để người ta chém giết.

Chuyển động quanh phụ cận, nơi này tựa hồ là biển cả vô cùng vô tận, tựa hình ngoại trừ bên cả bên ngoài, trên thế gian không còn thứ gì khác.

- Cũng không biết nơi này có tương liên núi lửa hay không, coi như tương liên, đoán chừng lúc ta trở về, kỳ hạn ba mươi sáu tiếng cũng hết.

Thời điểm Chu Văn đang suy tư, lại đi ngang qua vị trí Lam ngao kia.

- Kỳ quái, tại sao nó còn ở nơi này?

Chu Văn hơi kinh ngạc nhìn Lam ngao kia.

Trước đó đã có hư không lôi điện quét sách khu vực này, nhưng Dị thứ nguyên sinh vật khác đều biến mất bên trong hư không lô điện, Lam ngao còn ở nơi này, rõ ràng hết sức không bình thường.

- Xem ra bản thân Lam ngao bất phàm.

Trong lòng Chu Văn tò mò muốn nghiên cứu năng lực của Lam ngao, có điều nơi này là hiện thực, hắn không thể tùy ý làm loạn.


Truyền Thừa Chi Nhãn nhfin về phía Lam ngao kia, bên trong Đồng Kính chiếu ra hình dạng của nó.

Lam ngao kia vẫn an tĩnh nơi đó không hề động, khiến trong lòng Chu Văn thờ dài một hơi.

Hàng loại Nguyên khí hướng về hai con mắt, lượng Nguyên khí cần mô phỏng Lam ngao, khiến Chu Văn có chút kinh hãi, thời điểm Chu Văn quét hình Chúc Long ấu tử đều không khác mấy.

Quét nhìn một hồi lâu, vẫn không thể biến thân, bên trong Lam ngao bao hàm tin tức thực sự quá nhiều.

Nguyên khí Chu Văn sắp tiêu hao hết, vẫn biến thân thành Lam ngao thành công, nhưng Truyền Thừa Chi Nhãn sau khi phục chế Lam ngao, lại bắt đầu tiến hóa.

- Không thể nào… Làm sao dễ dàng tiến hóa như vậy…

Chu Văn còn không dám tin tưởng, lần này tấn thăng Hoàn Mỹ Thể quá bất ngờ.

Đồng thời Chu Văn vô cùng mừng rỡ, Truyền Thừa Chi Nhãn tấn thăng Hoàn Mỹ Thể, cũng ý nghĩa hắn hai loại Mệnh hồn gia trì Thể phách đều đạt Ma Hóa tướng, như thuộc tính thể phách của hắn sẽ tăng lên 41 điểm.

Có mấy loại Thần thoại Nguyên Khí kỹ kết tinh vô phương hấp thu, hiện tại có thể nếm thử.

Theo Truyền Thừa Chi Nhãn thuế biến, Chu Văn chỉ cảm thấy bên trong hai mắt, có năng lượng thần bí hướng về vị trí khác trên thân thể khuếch tán, theo huyết dịch chảy khắp toàn thân, khiến toàn thân Chu Văn sinh ra biến hóa kinh người.

Băng Nữ lần nữa đem Già Thiên Linh thả lại bên trong đại điện, ngồi trong đại điện chờ Chu Văn đến.

Nàng không hề lừa gạt Chu Văn, dựa theo kế hoạch, nàng nhất định phải trong ba tiếng rời đi, mà nàng có thể tới nơi này, chủ yếu dựa vào lực lượng Già Thiên Linh.

Nếu nàng rời khỏi nơi này, không biết lần nào có thể trở lại, loại địa phương này mấy ngàn mấy vạn năm không có người đặt chân tới rất bình thường.

Dị thứ nguyên sinh vật nơi này đối với nhân loại mà nói có lẽ là bảo tàng, nhưng đối với Dị thứ nguyên chủng tộc mà nói, những sinh vật này quá yếu.

- Xem ra hắn thặt sự không tới, thật sự đáng tiếc, nếu hắn cầm Hồ đan của Cửu Vĩ Yêu Hồ tới, lưu hắn một mạng cũng không sao?

Băng Nữ tựa lẩm bẩm.

Đột nhiên, Băng Nữ đứng dậy nhìn về phía bên ngoài băng bảo, chỉ thấy Chu Văn trên bầu trởi xa xa bay đến, đã đến trước cổng chính băng bảo.

- Rốt cuộc cũng tới?


Băng Nữ đi ra đại điện, đứng trên bậc thang ngoài băng bảo, nhìn Chu Văn nói:

- Còn vài phút cuối cùng, rốt cuộc ngươi đã đưa ra quyết định sáng suốt, đem Hồ đan giao cho ta, ta có thể mang ngươi ra ngoài.

Chu Văn nhìn Băng Nữ nói:

- Ta không tính toán lưu lại đồ vật gì cho ngươi, đừng nói Hồ đan, ngay cả trứng gà cũng không có.

- Như vậy ngươi muốn chết già ở đây.

Băng Nữ mặt không thay đổi nói.

- Dĩ nhiên không, ta sẽ cùng ngươi rời khỏi nơi này.

Chu Văn nói.

Băng Nữ khinh miệt nói:

- Không giao ra Hồ đan, ngươi cảm thấy ta sẽ dẫn ngươi ra ngoài sao?

- Dĩ nhiên, không phải do ngươi không đồng ý.

Chu Văn nói.