Đây là dung dịch trì màu xanh lam, mà bên ngoài ao là một ngọn núi lửa hình vành khuyên.
Nếu như đây thật sự là núi lửa, chất lỏng trong hồ hẳn là dung nham, nhưng chất lòng trong hồ lại hiện ra lam huỳnh quang, nhiệt độ cũng không cao, thậm chí còn có chút băng lãnh.
Mà dưới đáy hồ lại có rất nhiều kết tinh, như rất nhiều thuỷ tinh thể sắp xếp cùng nhau.
Oanh!
Chu Văn đang quan sát những thủy tinh thể kia, đột nhiên chất lòng màu xanh trong hồ như núi lửa nổ phun trào.
Chu Văn vội vàng tựa trên vách đá, nhìn lam sắc dung dịch kia phun ra ngoài, đồng thời bị mang ra ngoài, còn có hàng loạt thuỷ tinh thể.
Hàng loạt thuỷ tinh thể theo miệng núi lửa phun ra ngoài, mà chất lỏng màu xanh lam trở về bên trong núi lửa.
Nhưng thủy tinh thể kia tiếp xúc không khí bên ngoài về sau, lập tức sinh ra phản ứng hóa học đặc thù nào đó, từ khỏa tinh thể lại tốc độ cao thuế biến, rất nhanh biến thành từng con hồ ly, trong mắt những con hồ ly kia đều hiện ra ánh sáng màu lam, từ không trung rơi xuống.
- Đám hồ ly này… Làm sao giống Hồ yêu bên trong Lộc Đài….
Chu Văn cảm giác hết sức cổ quái, lặng lẽ bò tới phụ cận miệng núi lửa, hướng mặt ngoài xem xét.
Xem xét phía dưới, trong lòng rất đỗi khiếp sợ, chỉ thấy mảng lớn phía trên đại địa, không có bất kỳ thực vật gì, trên bầu trời có khói đen dầy đặc cuồn cuộn, mỗi một toàn núi lửa màu đen hình vành khuyên trải rộng trên đại địa.
Thỉnh thoảng có núi lửa hình vành khuyên phun trào, chẳng qua bên trong núi lửa không phun ra dung nham, mà đủ loại chất lỏng có màu sắc khác nhau.
Có chất lỏng giống nơi này có màu lam, có chỗ màu đỏ, có chỗ màu vàng, đủ mọi màu sắc sai lệch quá nhiều, điểm chung chính là mỗi lần núi lửa phun trào, đều ngẫu nhiên phun ra một bộ phận thủy tinh thể.
Những thủy tinh thể kia nếu rời khỏi chất lỏng, tiếp xúc không khí về sau, sẽ tốc độ cao thuế biến, biến thành đủ loại Dị thứ nguyên sinh vật khác biệt.
Một đầu Hạt tử mọc hai cánh bay múa đầy trời, Cự xà dài hơi trăm mét gào thét, từ bầy yêu ma hoành hành trên mặt đất, những sinh vật này đại bộ phận Chu Văn chưa từng gặp qua, nhưng cũng có một chút hắn từng thấy qua.
Tỉ như những đầu hồ ly mà ngọn núi lửa kia bắn ra, chính là Sử thi Hồ yêu bên trong Lộc Đài.
Bên cạnh còn ngọn núi lửa bắn ra con nhím màu xám, Chu Văn cũng gặp qua bên trong Lộc Đài, cũng là một loại Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật.
- Nơi này… Không phải địa phương đản sinh Dị thứ nguyên sinh vật chứ?
Chu Văn nhìn bốn phía không ngừng có núi lửa phun trào, hàng loạt Dị thứ nguyên sinh vật không cùng loại bị bắn ra ngoài, cảnh tượng hùng vĩ kia thật khó để miêu tả.
Phụ cận một con hồ ly tựa hồ phát hiện Chu Văn, nhìn về phía hắn, trong lòng Chu Văn giật mình.
Những con hồ ly kia cũng không sinh địch ý gì với hắn, hình như coi hắn như đồng loại, phát ra tiếng kêu.
- Chẳng lẽ…
Chu Văn nghĩ đến viên bảo châu mà Cửu Vĩ Yêu Hồ cho hắn.
Hắn theo miệng núi lửa bò ra ngoài, đến phụ cận những con hồ yêu kia phát hiện ra hắn, nhưng tựa hồ không có ý định công kích hắn, cái này khiến Chu Văn buông lỏng không ít.
- Không ngờ thứ này tốt như vậy, có điều bộ dáng nhân loại của ta thật sự chói mắt, tốt nhất nghĩ biện pháp giải quyết mới được.
Con mắt Chu Văn tìm tòi xung quanh.
Rất nhanh, Chu Văn phát hiện một núi lửa phụ cận, tụ tập không ít Tuyết Miêu, đó là một loại Truyền kỳ Dị thứ nguyên sinh vật, Chu Văn đi tới gần.
Những đầu Tuyết Miêu kia chẳng qua nhìn hắn, cũng không có ý muốn công kích hắn, ngay lập tức Chu Văn hoán đổi Nguyên Khí quyết Yêu Thần Huyết Mạch Đồ Lục, dùng Truyền Thừa Chi Nhãn quét nhìn một đầu Tuyết Miêu.
Theo quét hình, Chu Văn chỉ cảm thấy bên trong hai mắt chảy một cỗ lực lượng kỳ dị, lực lượng này thông qua kinh mạch, truyền khắp toàn thân của hắn, khiến thân thể của hắn phát sinh biến hóa kỳ dị.
Không bao lâu, Chu Văn biến thành một đầu Tuyết Miêu, thoạt nhìn không khác Tuyết Miêu bên cạnh, những đầu Tuyết Miêu kia tựa hồ coi hắn thành đồng loại, cũng thèm để ý.
Ầm ầm!
Hắc vụ che kín bầu trời, trực tiếp xẹt qua từng đạo tia chớp, những Dị thứ nguyên sinh vật bị tia chớp đánh trúng, lập tức biến mất.
Ngay tại thời điểm Chu Văn lăng thần, đã có mảng lớn lôi điện hướng về bên này rơi xuống, từng con Tuyết Miêu và Hồ yêu phụ cận bị lôi điện đánh trúng không thấy.
Chu Văn vội vàng chạy nhanh, tránh né lôi điện oanh kích, theo lực lượng sấm sét kia đánh xuống, Chu Văn cảm giác Không gian lực lượng, những thứ kia cũng không phải lôi điện thật sự, mà là một loại lôi điện mang thuộc tính Không gian.
- Cái này không giống Đế đại nhân nói!
Chu Văn liều mạng chạy, mới chạy ra khỏi khu vực lôi điện bao trùm, mà chỗ lôi đi qua, Dị thứ nguyên sinh vật trên cơ bản đã biến mất.
Chu Văn nhớ rất kỹ, Đế đại nhân nói cho hắn biết, hắn xuyên qua Dị thứ nguyên về sau, phải hướng về một tòa tháp cao mà đi.
Nhưng những thứ lọt vào trong tầm mắt Chu Văn chỉ là một tòa hỏa sơn hình vành khuyên, căn bản không có tòa tháp nào.
Mà những tia hư không lôi điện kia, Chu Văn cũng không thấy Đế đại nhân nói qua.
- Không phải thời điểm Cửu Vĩ Yêu Hồ truyền tống ta tới, đến địa phương sai lầm đi? Cái này cũng không đúng, Đế đại nhân không phải nói, đỉnh đồng thau chỉ có thể truyền tống đến một vị trí thôi sao?
Chu Văn thấy phụ cận có một tòa núi lửa to lớn hình vành khuyên, muốn leo lên tòa núi lửa kia nhìn một chút, có phải nơi xa có tòa tháp cao kia không?
Hắn không dám bay lượn lung tung, miễn bị người khác để mắt tới, hiện tại hắn vẫn không rõ nơi này rốt cuộc là chỗ nào, cũng không biết nơi này có nguy hiểm gì không?
Nhưng hắn bất luận nhìn thế nào, nơi này cùng Dị thứ nguyên mà Đế đại nhân nói tới, hoàn toàn không giống.
Ầm ầm!
Chu Văn mới leo đến một nửa, tòa núi lửa này đột nhiên phun trào, chỉ thấy chất lỏng màu đỏ giống như một đạo thiên trụ xông tới bầu trời, đồng thời một khỏa huyết sắc thủy tinh bay ra ngoài.
Hình dáng viên huyết sắc thủy tinh này so với những viên Lam tinh Chu Văn thấy trước đó lớn hơn nhiều, lớn chừng nửa sân bóng đá.
Chất lỏng màu đỏ thối lui, vật kia tiếp xúc không khí về sau, lập tức tốc độ cao thuế biến, chờ viên huyết sắc thủy tinh kia rời xuống, đã biến thành một đầu Dị thứ nguyên sinh vật Hỏa Kỳ Lân tản ra hỏa diễm khủng bố.
Hình thể Tuyết Miêu so sánh với Hỏa Kỳ Lân kia, tựa như con kiến với con voi.
- Ta đi, nơi này lại có Thần thoại sinh vật!
Chu Văn từng bước một lui lại, hắn cách Hỏa Kỳ Lân thực sự quá gần, hắn sợ Hỏa Kỳ Lân phát hiện hắn là nhân loại, vậy không xong rồi.
Mặc dù Chu Văn cũng không e ngại Thần thoại sinh vật, nhưng trởi biết hắn chiến đấu Hỏa Kỳ Lần có bị nhân vật khủng bố hơn để mắt tới hay không?
Cũng may Hỏa Kỳ Lân cũng không chú ý Chu Văn, có lẽ ở trong mắt nó, Tuyết Miêu chẳng khác nào con kiến, căn bản không đáng để quan tâm.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Hỏa Kỳ Lân đón lôi điện tới, khiến mặt đất rung động không ngừng, rất nhanh nó đi vào trong hư không lôi điện, dần dần biến mất.
- Đây rốt cuộc là nơi quái quỷ gì?
Chu Văn không kịp chờ đợi xông về chỗ cao nhất núi lửa, hắn muốn nhìn một chút, rốt cuộc nơi xa quanh đây có tháp cao mà Đế đại nhân nói tới hay không?