Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 662: Đại chiến mở ra








Liên tục mấy ngày, Long Môn động đã phát sinh nhiều chuyện quái dị.

Điển hình nhất chính là sự tình Phật tượng vô duyên vô cớ chảy huyết lệ, sau khi kiếm tra cẩn thận, phát hiện trên Phật nhãn, không biết lúc nào xuất hiện một vết nứt, bên trong có nước suối đỏ tuôn ra.

Sông lớn bên cạnh Long Môn động, xuất hiện sinh vật giống Giao Long, chẳng qua chỉ nhìn thấy lưng nó, dài đến mấy chục mét, vô cùng dọa người.

Bên trong một tòa Phật tự, có Phật quang đại phóng, dùng kính viễn vọng quan sát, thấy được một Khô cốt mặc tăng y ngồi bên trong Phật điện, mỗi mỗi tấc xương cốt đều có Phật quang phóng xạ.

Toàn bộ Long Môn động, khắp nơi đều xuất hiện điểm kỳ dị, quân đội đã hoàn toàn phong tỏa khu vực phụ cận, một bên học viện gần Long Môn động, đã được di dời hoàn toàn.

Sự tình Long Môn động, tựa hồ còn kinh khủng hơn trong tưởng tượng, đã bắt đầu có Kim Cương lực sĩ và Thạch thú trong Long Môn động đi ra, những Kim Cương lực sĩ và Thạch thú kia đều là mục tiêu của học bình thường, phần lớn đều là Phàm thai và Truyền kỳ.

Nhưng bây giờ trên người chúng lại bao phủ bởi một quầng sáng kỳ dị, lực lượng và tốc độ được gia trì, đơn giản Phàm thai sinh vật có thể bộc phát lực lượng đến Phàm thai đỉnh phong, Truyền kỳ sinh vật có thể bộc phát thực lực Truyền kỳ đỉnh phong.

Còn có Phi Thiên thú và Phi Thiên xoay quanh phía trên Long Môn động, khiến Long Môn động vốn thần bí khó lường lại càng thêm kỳ quái.

Những Dị thứ nguyên sinh vật bước đến phòng tuyến, đều bị quân nhân đánh chết, , thế nhưng tình huống lại càng ngày càng hỏng bét, số lượng Dị thứ nguyên sinh vật ngày qua ngày càng tăng, không có xu hướng dừng lại.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Chu Văn cùng Lý Huyền, Phong Thu Nhạn ba người phụ trách vận chuyển đạn dược đưa đến tiền tuyến, đây là nhiệm vụ A Sinh cố ý an bài cho bọn họ, giúp bọn hắn kịp thời tham dự chiến đấu.


Đạo sư học viên cũng chuẩn bị kỹ càng, thời điểm chiến đấu thật sự, số Sử thi đạo sư này chính là chiến lực chủ yếu.

Tần Vũ Phu tự thân tới chỉ huy, có điều vẫn không nhìn thấy thân ảnh An Thiên Tá.

- Văn thiếu gia, các ngươi phải cẩn thận, lần này Long Môn động dị biến quá đáng sợ, đến lúc đó nói không chừng sẽ có một trận ác chiến.

Sau khi A Sinh tiến vào chiến trường, vẻ mặt nghiêm túc căn dặn ba người Chu Văn.

Trong lòng Chu Văn có chút giật mình, A Sinh biết trên người hắn có mấy đầu đỉnh cấp Thần thoại Phối sủng, dù vậy hắn vẫn trịnh trọng căn dặn đám người Chu Văn cẩn thận, rõ ràng lần này Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm không đơn giản.

Lý Huyền nói:

- Tại sao không thấy Đốc Quân đại nhân?

A Sinh than nhẹ một tiếng:

- Đốc Quân đại nhân triệu tập đang triệu tập thân hào danh môn Lạc Dương họp, đang động viên bọn hắn tham chiến.

- Không thuận lợi sao?

Chu Văn nhìn biểu lộ A Sinh, biết sự tình không dễ dàng.

A Sinh nói:

- Khoảng cách từ Tịch Dương học viện đến Long Môn động gần nhất, mà Tịch Dương học viện luôn lấy An gia làm chủ, bọn hắn cảm thấy đây là việc của An gia, muốn bọn hắn tham gian không đơn giản.

- Chẳng lẽ bọn hắn không biết, nếu Tịch Dương học viện thất thủ, tai nạn sẽ ập lên đầu toàn bộ Lạc Dương sao?

Chu Văn cau mày nói.

Cho dù hắn không có hảo cảm gì đối với người như An Thiên Tá, vẫn tham dự trận chiến này, bởi hắn hiểu rõ, đây không phải chuyện của An gia, chuyện này quan hệ đến tồn vong của Lạc Dương.

- Đã có người dự định rời khỏi Lạc Dương tị nạn.

A Sinh nói.

- Không đánh mà chạy, những người kia có thể vứt bỏ quê hương bản thân sao?

Phong Thu Nhạn cau mày nói.

- Đây cũng là chuyện thế nhân thường tình, nếu có thể giữ vững, bọn hắn tự nhiên sẽ trở về, nếu không thủ được, bọn hắn giữ thực lực và của cải, vẫn có thể tiêu diêu tự tại tại những thành thị khác. Chẳng qua người khổ là những dân chúng bình thường kia, đến lúc đó chỉ còn đường chết.


A Sinh nói.

- Tình huống nhà chúng ta thể nào?

Lục đại gia tộc anh hùng một mực về nhà thông tri, hắn không biết tình huống hiện tại trong nhà thế nào.

- Lý lão gia tử chưa tỏ thái độ, có điều vẫn chưa rời khỏi Lạc Dương, tựa hồ đang quan sát.

A Sinh trả lời.

- An phó quan, lời này của ngươi ta không thích nghe.

Đột nhiên có tiếng người vang lên, vài người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lý Mặc Bạch mang theo mười mấy người theo binh sĩ dẫn đến bên này.

- Lý công tử, rốt cuộc ngài đã đến, bọn ta chờ ngươi rất lâu.

A Sinh thấy Lý Mặc Bạch và người của hắn đang đứng phía sau.

- Hiện tại Sử thi cường giả Lý gia có thể lấy ra đều tại nơi này, bao quát cả ta, mặc cho Đốc Quân đại nhân phân công.

Lý Mặc Bạch nói.

- Lý gia chịu tương trợ như vậy, tại sao trong buổi họp, Lý lão gia tử không chịu nói câu nào cho Đốc Quân đại nhân?

A Sinh hỏi.

Lý Mặc Bạch mỉm cười nói:

- Lý gia chúng ta nguyện ý thủ hộ Lạc Dương mà chiến đấu, đó là quyết định của nhà chúng ta, còn những nhà khác, chúng ta không thể cản đường sống của họ.

A Sinh lập tức hiểu rõ ý của hắn, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu thở dài.

Từ đó có thể biết, Lạc Dương danh môn, số lượng chịu tham chiến chỉ sợ rất ít.

- Nhị công tử xin theo ta, sau khi đăng ký, các ngươi sẽ do Tần đốc an bài.

A Sinh nói xong, chuẩn bị dẫn đường cho bọn hắn đi đăng ký.

- Nhị ca…

Lý Huyền thấy Lý Mặc Bạch nhìn về phía hắn, vẻ mặt cổ quái kêu một tiếng.


Lý Mặc Bạch lạnh nhạt nói:

- Ngươi không cần dùng loại thái độ này nói chuyện với ta, ta chưa bao giờ đem ngươi để trong lòng, ba huynh đệ Lý gia, Lý Mặc Bạch ta chỉ nhận một người đại ca. Cho ngươi Tà Vương cổ, cũng chỉ đem ngươi trở thành công cụ báo thù, hiện tại ngươi chẳng có tác dụng gì, không còn bất kỳ giá trị lợi dụng nào, muốn làm gì thì làm.

Dứt lời Lý Mặc Bạch dẫn người đi theo A Sinh rời đi.

Lý Huyền cắn răng không nói gì, chẳng qua siết chặt nắm đấm.

Chu Văn vỗ bả vai Lý Huyền, Lý Huyền trầm tĩnh lại, lắc đầu nói:

- Yên tâm, ta biết mình nên làm cái gì, không bởi hắn mà mê thất bản thân.

Trong hai ngày này, đều có hào gia Lạc Dương phái người đến tham chiến, có điều phần lớn đều chỉ đem một hai Sử thi cường giả tới tham chiến, chiến lực chân chính đầu nhập, ngoại trừ Lý gia bên ngoài, cũng chỉ có hai nhà mà thôi.

Thời điểm ba người đang vận chuyển vật liệu, đột nhiên nghe được tiếng còi báo động chói tai vang lên, tất cả quân nhân đều nhanh chóng đến vị trí của mình, sau đó nghe tiếng súng tiếng pháo vang lên hàng loạt.

Bọn Chu Văn đem vật tư đẩy lên tiền tuyến. thấy phương hướng bên Long Môn động, đang có hàng loạt Thạch thú và Kim Cương lực sĩ lao ra, trên không còn có khá nhiều Phi Thiên thú.

Thủy triều Dị thứ nguyên sinh vật lao tới công trình phòng ngự, những quân nhân tuân theo chỉ lệnh không ngừng xạ kích, mắt thấy từng Dị thứ nguyên sinh vật ngã xuống, tuy nhiên lại có thêm nhiều Dị thứ nguyên sinh vật xông ra.

Oanh!

Một phát đạn pháo nổ tung trước người Kim Cương lực sĩ, tuy nhiên lại không nổ chết nó, trên người nó mang theo mãnh vỡ đạn pháo lao lên, dữ tợn nhào về phía chiến sĩ bên trong chiến hào.

Binh sĩ không lui, triệu hồi một thanh Phối sủng chiến đao, bổ trên thân Kim Cương lực sĩ, mạnh mẽ đẩy lui nó hai bước.

Binh sĩ bên cạnh xạ kích Kim Cương lực sĩ, đánh nổ đầu lâu nó.

Trên không có Phi Thiên vọt tới, tại đây hỏa lực tràn ngập chiến trường, những thân ảnh mỹ lệ lại trở thành cỗ máy giết chóc, phiêu dật lao vào bên trong đám lính, máu tươi lập tức nhuộm đỏ chiến hào.