Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 543: Trả thù








Tiếu thú hóa thành một đạo lưu quang, tiếng hét chói tai vang lên phóng tới Chu Văn, đáng tiếc Nguyên khí của nó tiêu hao quá nghiêm trọng, Chu Văn tiện tay thi triển Ma Tinh luân, tạo hấp lực mạnh mẽ, trực tiếp hút Tiểu thú vào lòng bàn tay, tiếu thú giãy dụa không thể thoát khỏi lòng bản tay của hắn.

Sở dĩ Chu Văn không trực tiếp công kích nó, bởi hắn thấy Tiểu thú này tinh thông năng lực Độn thổ, nếu nó chui xuống đất, muốn tóm nó khó hơn nhiều.

Hiện tại nó tự lao ra khỏi mặt đất, tự nhiên không thể tốt hơn.

-Được rồi, buông tha nó đi, nó cũng không đả thương ai, chỉ lừa chút đồ thôi.

Vương Lộc đứng một bên nói.

Chu Văn suy nghĩ một chút, cảm thấy giết Tiểu thú này, tỉ lệ tuôn trứng Phối sủng không cao, ngược lại bản thân đã thu được hai thanh Tiểu đao, thả nó cũng không mất mát gì.

Chu Văn dừng thi triển Ma Tinh luân, Tiểu thú lập tức lóe lên một cái rồi biến mất, rơi trên mặt đất về sau, trực tiếp biến mất không thấy tung tích.

-Quả nhiên biết độn thổ.

Chu Văn có chút hâm mộ, Độn thổ vô cùng thực dụng, so với năng lực phi hành còn thực dụng hơn, đáng tiếc địa phương sản xuất rất ít, muốn thu, còn phải xem vận khí, cho dù có tiền cũng mua không được.


-Tiểu thú kia vì phục chế hai thanh đao này, đều mệt gần chết, bằng không nó không dễ bị ta tóm được, thanh đao của ngươi là gì?

Chu Văn đem hai thanh Tiểu đao trả lại Vương Lộc hỏi.

-Ngươi có Trúc đao mà không nhận ra Lan đao trong Tứ Quân Tử đao sao?

Vương Lộc kinh ngạc nhìn Chu Văn nói.

-Ngươi nói thanh Tiểu đao này là Lan đao trong Tứ Quân Tử đao sao?

Chu Văn lập tức biết mình đánh giá thấp Tiểu thú kia.

Vốn hắn tưởng đây chẳng qua là thành Nguyên kim đao bình thường, nên Tiểu thú sao chép được, nhưng không nghĩ tới, thanh đao này lại là Lan đao.

Chu Văn có Trúc đao, cho nên hắn biết Tứ Quân Tử đao xác thực không tầm thường, trình độ cứng rắn không thua kém thân thể Thần thoại sinh vật, hơn nữa đây còn là vũ khí hết sức hiếm thấy.

Thời điểm bên ngoài trò chơi, Chu Văn thường sử dụng Trúc đao hơn Bá Kiếm, bởi mặc dù Bá Kiếm kiếm quang rất lợi hại, nhưng thân kiếm quá yếu ớt, nếu va chạm với lực lượng cường đại, rất dễ gãy.

Mà Trúc đao hoàn toàn không có vấn đề này, mặc dù chiến đấu với Thần thoại sinh vật, nhưng vẫn chưa từng sứt mẻ gì, chỉ một điểm này thôi, đã biết Tứ Quân Tử đao trân quý thế nào.

Lan đao cùng Trúc đao đồng xuất một lò, phẩm chất hẳn không khác nhau lắm, mà Tiểu thú lại có thể phỏng chế Lan đao, năng lực này có chút biến thái.

Có điều Chu Văn nghe nói Tứ Quân Tử đao đều mang đến điểm rủi cho chủ nhân, hiện tại một thanh Lan đao biến thành ba thanh, cũng không biết Vương Lộc có đủ may mắn, để ngăn lại điểm rủi từ cả ba thanh Lan đao này không?

-Lan đao phỏng chế ra hai cái, vừa vặn một người một thanh.

Vương Lộc đem một thanh Lan đao đưa Chu Văn.

Chu Văn lắc đầu nói:

-Ta không có vận khí tốt như ngươi, gần đây ta đã nếm đủ xui xẻo, nếu lấy thêm một thanh Lan đao nữa, ta còn sống thế nào nữa? Ngươi tự mình thu đi.

Vương Lộc lại đem thanh Lan đao nhét vào trong tay Chu Văn:


-Ngươi nhìn kỹ một chút, phục chế phẩm cùng chính phẩm mặc dù rất giống, có điều nó vẫn có chút khác biệt, ta khẳng định thanh Lan đao phục chế này không mang điểm xấu.

Chu Văn giơ Lan đao lên, so sánh với Lan đao thật của Vương Lộc một thoáng, chẳng phát hiện được điểm khác biệt gì.

Chu Văn lại thử kiểm tra tính sắc bén và tính bền dẻo của Lan đao phục chế, phát hiện nó gần tiếp cận Tứ Quân Tử đao chân chính, Chu Văn thật sự không tìm được điểm gì khác biệt.

Thấy Chu Văn hồ nghi, Vương Lộc cười nói:

-Ngươi cứ yên tâm dùng đi, ta cảm giác được, phục chế phẩm tuyệt đối không mang theo vận rủi.

Nếu Vương Lộc đã khẳng định như vậy, Chu Văn đành phải nhận phục chế phẩm Lan đao, mặc dù nó là hàng giả, có điều dùng làm vũ khí, cũng khá ổn, hơn nữa nó cũng không mang vận rủi như chính phẩm.

Bí mật Mai Kim địa đã được giải mã, ở lại chỗ này nữa cũng không có ý gì, Chu Văn cùng Vương Lộc đều hướng trở về, rời khỏi Hạ thành.

Đi trong chốc lát, Chu Văn phát hiện Tiểu thú bên trong một hố đất lấm la lấm lét nhô đầu ra, hướng về bọn hắn bên này nhìn quanh.

Bọn hắn đã rời đi, mà tên gia hỏa này lại không từ bỏ ý định theo dõi, hiển nhiên tên này không cam lòng, muốn trả thù.

Chu Văn nghĩ khả năng công kích của Tiểu thú không cao, mà nó không hề thương tổn học sinh khác, Chu Văn không thèm để ý nó nữa, hắn nghĩ sau khi ra khỏi Dị thứ nguyên lĩnh vực, nó sẽ không bám theo nữa.

Nhưng không nghĩ tới, sau khi ra khỏi Dị thứ nguyên lĩnh vực Hạ thành, mà Tiểu thú lại đi ra ngoài, rời khỏi Dị thứ nguyên lĩnh vực, Đế Thính một mực phát hiện nó liên tục Độn thổ đi theo bọn hắn tiến vào học viện.

-Cái tên này lại có thể phá cấm?

Chu Văn hơi kinh ngạc, dù sao hiện tại Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm vẫn tương đối ít.

Chu Văn bất động thanh sắc, coi như không phát hiện ra nó, âm thầm dùng di động phát tin tức cho Vương Lộc, để cho nàng cẩn thận một chút.

-Ngươi tự mình cẩn thận đi, ta tin nó nhất định sẽ tìm ngươi báo thù.

Trước khi chia tay, Vương Lộc làm bộ mặt quỷ cười Chu Văn, đồng thời nhắn lại tin tức cho hắn.

Chu Văn ngẫm lại cũng đúng, dùng độ may mắn của Vương Lộc, coi như Tiểu thú muốn trả thù, khẳng định sẽ tìm hắn, mà không phải Vương Lộc.


Về tới ký túc xá, Chu Văn phát hiện Tiểu thú lại đi theo vào, lấm la lấm lét trốn trốn tránh tránh trong tiểu lâu của hắn, không dám xuống tay với Chu Văn.

Xem ra nó cũng biết Chu Văn lợi hại, không dám trực tiếp liều mạng với Chu Văn, chẳng qua chờ đợi cơ hội trả thù.

Bởi biết nó có thể Độn thổ, nếu nhất kích không trúng, nó lại trốn xuống đất, lần sau muốn xuống tay, sẽ không đơn giản như vậy, Chu Văn giả vờ không thấy nó, chờ nó chủ động rời khỏi mặt đất, đến lúc đó ra tay cũng không muộn.

Nằm trên giường chơi điện thoại, ngâm trà dược thảo, từ từ uống, tuy nói gần đây thân thể hắn khá tốt, lượng máu để chơi game cũng ít hơn trước, có điều vẫn nên bảo vệ sức khỏe, vạn nhất về sau cần đại xuất huyết.

Chu Văn một bên cày Phó bản, một bên chờ Tiểu thú tự mình đưa hàng tới cửa, nhưng Tiểu thú kia rất cẩn thận, trốn trong góc tường, đằng sau tủ quần áo, vụng trộm nhìn quanh, ngó dáo dác không dám tới.

Chu Văn thấy mình chơi điện thoại nên nó không dám tới, thế vứt điện thoại ra, lăn ra giường, giả vờ ngủ.

Tiểu thú kia thật sự quá cẩn thận rồi, Chu Văn vờ ngủ một hồi lâu, nó vừa mới lặng lẽ bò đến, Độn thổ tới giường Chu Văn.

Nguyên bản Chu Văn tưởng, một thoáng nữa Tiểu thú sẽ phát động công kích hắn, chỉ cần nó rời khỏi mặt đất, trực tiếp làm thịt nó.

Nhưng ai biết Tiểu thú chui xuống dưới giường Chu Văn về sau, lại đột nhiên cải biến mục tiêu, nhào về phía một vật dưới giường Chu Văn.

Chu Văn cẩn thận nghe ngóng, phát hiện Tiểu thú nhào tới cục sắt, móng vuốt nhỏ ôm cục sắt, há mồm gặm lấy gặm để.

Lúc này Chu Văn mới nhớ tới, trước đó bọn hắn đi Thổ Địa miếu tầm bảo, kết quả Chu Văn thu được bảo đồ, từ đó tìm được một Tiểu Linh chi hài tử, cũng không biết nó xác thực là loại Dị thứ nguyên sinh vật Thực vật hệ nào.

Sau này hắn cứu Tiểu hài tử kia một mạng, nó trả ơn Chu Văn, đưa cho hắn một cục sắt như hạch đào, Chu Văn đã nghiên cứu rất lâu nhưng không phát hiện đó rốt cuộc là vật gì, tiện tay ném xuống gầm giường.