Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 518: Tiên cung dị tượng








Chu Văn vốn muốn hỏi Đế đại nhân rốt cuộc muốn làm gì, nhưng Đế đại nhân không phản hồi lại tin nhắn của hắn, Chu Văn chỉ có thể tạm thời đem chuyện này đặt sang một bên.

Đến lúc này, Chu Văn lại đi tới trước Thỏ Ngọc Bái Nguyện, chờ thời khắc mặt trăng mọc lên từ phương Đông.

Có điều cái này có chút phiền toái, Đế đại nhân nói, nhất định phải đúng thời điểm mặt trăng mới mọc lên, đẩy Thỏ Ngọc Bái Nguyện thạch lên, mặc dù Đế Thính rất lợi hại, đến thanh âm rất nhỏ cũng có thể nghe được, nhưng mặt trăng chưa hề xuất hiện, nên vẫn không nghe được.

Nếu Đế Thính có thể tiến thêm một bước nữa, sau khi tấn thăng Thần thoại, có lẽ sẽ nghe thể nghe được những thứ càng nhỏ, tỉ như phân tử chuyển động, thanh âm quang tử lưu động, khi đó có khả năng dùng thích lực biết được khi nào mặt trăng mọc.

Nhưng hiện tại hắn không thể làm được, do dự một chút, Chu Văn đem Nguyên Khí quyết chuyển thành Đạo Quyết, sau đó đem mũ giáp xuống.

Chu Văn tính toán thời gian, hiện tại mặt trắng sắp mọc lên, hi vọng sẽ không xui xẻo, thấy được Tiên cung dị cảnh?

Có điều coi như thấy Tiên cung dị cảnh, có Mệnh hồn Bách Vô Cấm Kỵ gia trì, hẳn không dễ lấy mạng hắn.


Thời điểm thấy mặt trời đang xuống núi, Chu Văn đang nghiên cứu Mệnh hồn Bách Vô Cấm Kỵ, mấy lần ra vào Ngọc Hoàng đỉnh Bạch Vân sơn và một số Dị thứ nguyên lĩnh vực khác, hắn phát hiện ra một chút mánh khóe.

Bách Vô Cấm Kỵ và Hóa Tà của Đế Thính có chút khác biệt, thời điểm Hóa Tà phát huy tác dụng, đều xuất hiện Nguyền rủa lực lượng, mà Bách Vô Cấm Kỵ không có tác dụng gì lớn lao đối với loại lực lượng này, thời điểm nó có thể phát huy tác dụng, theo Chu Văn phán đoán, hẳn thuộc loại lực lượng thiên hướng Thiên địa quy tắc.

Như Ngọc Hoàng đỉnh Bạch Vân sơn, Tiểu Phật Tự, hoặc là Khô Vinh Sinh Tử của Tề Nhã Sa, đó là những loại lực lượng không giảng đạo lý, bởi quy tắc của nó là thế.

Phương diện này Bách Vô Cấm Kỵ có rất nhiều tác dụng, có điều của tác dụng của nó có chút trùng lặp với Hóa Tà, giữa hai bên có chút giao thoa, Chu Văn vẫn còn chìm đắm nghiên cứu Mệnh hồn Bách Vô Cấm Kỵ, hiện tại hắn vấn chưa hiểu thấu triệt, trước mắt vẫn trong giai đoạn suy đoán.

Có điều Bách Vô Cấm Kỵ không phải không phải cấm kỵ cái gì, bên trong Ngọc Hoàng đỉnh, nó chỉ có thể kiên trì không đến mười giây, thời gian càng dài, Mệnh hồn Bách Vô Cấm Kỵ sẽ không chịu nổi áp lực bạo chết.

Tại Tiểu Phật Tự, chỉ cần không tiến vào Phật điện, Bách Vô Cấm Kỵ sẽ không có vấn đề gì, nhưng tiến vào Phật điện, Bách Vô Cấm Kỵ cũng chỉ kiên trì không đến mười giây.

Mặc dù Tiên cung dị tượng đáng sợ, có điều Chu Văn phỏng đoán, đối với hắn không có tác dụng quá lớn, ít nhất Bách Vô Cấm Kỵ sẽ có chút tác dụng.

Cởi mũ giáp ra, Chu Văn nhìn về phía phương Đông, mặt trăng và mặt trời hiện tại đều không xuất hiện trên bầu trời, có điều mặt trời vừa lặn, vẫn còn vương vấn chút ánh sáng, nên sắc trời vẫn chưa tối lắm.

Liếc mắt nhìn qua, chỉ thấy mây trắng như biển, ngẫu nhiên có thể thấy đỉnh núi bên trong biển mây, cảnh tượng xác thực đẹp như Tiên cảnh.

-Đáng tiếc, cảnh tượng kỳ vĩ như vậy, không có mấy người có phúc hưởng thụ, nếu trước thời điểm Dị thứ nguyên phong bạo, sợ nơi này sẽ trở thành địa điểm du lịch nổi tiếng.

Chu Văn đột nhiên cảm thấy, Dị thứ nguyên phong bạo không hẳn xấu, nếu lúc này ở đây đều có du khách nói chuyện chụp ảnh, cho dù mỹ cảnh đẹp như thế nào, cũng phải mất đi mấy phần nguyên vẹn.

Không thấy Tiên cung dị tượng xuất hiện, Chu Văn tính toán thời gian, dứt khoát không đội mũ giáp, ngồi một chỗ quan sát Vân hải.

Phía trên biển mây lấp lóe trên những đỉnh núi kia, có thể thấy được một chút, Cổ kiến trúc, có điều chỗ đó không phải địa phương có thể tùy tiện đi, Chu Văn tạm thười tán thưởng mà thôi.

Không đến hai phút đồng hồ, chỉ thấy một vầng Loan Nguyện từ rìa biển mây chậm rãi nhô lên, ánh trăng không mạnh, không sáng ngời.


Chu Văn đang muốn đấy Thỏ Ngọc Bái Nguyện, thế nhưng ngay lúc này, địa phương trăng khuyết bay lên, lại nổi lên như Tiên cung dị tượng.

Đình đài lầu các, ngọc điện thiên đàn, một tòa Tiên cung mỹ lệ xuất hiện trên Vân hải, ngoài ra còn thấy có Tiên nữ bay lượn ở giữa, mơ hồ nghe được tiếng ca hát truyền ra từ bên Tiên cung.

-Tiên cung dị cảnh!

Trong lòng Chu Văn giật mình, Mệnh hồn Bách Vô Cấm Kỵ trong ý thực hắn sáng rực, hiển nhiên phản ứng đối với Tiên cung dị cảnh.

Bách Vô Cấm Kỵ phản ứng mãnh liệt, không khác lần tiến vào Ngọc Hoàng đỉnh, Chu Văn nhắm hai mắt lại, đem mũ giáp đội vào.

Mệnh hồn Bách Vô Cấm Kỵ tỏa sáng mãnh liệt, bắt đầu tối xuống.

-Cũng may suy đoán của ta không sai, Bách Vô Cấm Kỵ có tác dụng đối với đủ loại Cấm kỵ lực lượng trong Dị thứ nguyên lĩnh vực.

Trong đầu Chu Văn lại hiện ra hình ảnh Tiên cung dị cảnh vừa nãy.

Tiên cung bản thân hết sức tráng lệ, có điều đối với Chu Văn mà nói, không có bất kỳ giá trị gì, nhưng tư thái bay múa của mấy Tiên nữ kia, khiến Chu Văn có chút cảm ngộ.

Phi Thiên bên trong Long Môn động, dù sao mới chỉ Sử thi mà thôi, một chiêu Thiên Ngoại Phi Tiên cũng chỉ là Sử thi Nguyên Khí kỹ, mặc dù trài qua quá trình lĩnh ngộ và sáng tạo của Chu Văn, bên trong Sử thi cấp đã siêu việt tồn tại, có điều so với chân chính Thần thoại kỹ năng, vẫn còn kém chút.

Hôm này thấy tư thái của Tiên nữ bên trong Tiên cung, khiến Chu Văn lập tức có một chút lĩnh ngộ mới.

Không hề nghi ngờ, những Tiên nữ kia là tồn tại Thần thoại cấp.

Trước tiên không nghĩ đến tư thái mấy Tiên nữ kia, thừa dịp mặt trăng bay lên, Chu Văn đưa tay đẩy Thỏ Ngọc Bái Nguyện thạch, mặc dù vô cùng nặng nề, nhưng dưới sức của hắn, Thỏ Ngọc Bái Nguyện thạch vẫn lay động một chút.

Vui mừng quá đỗi, Chu Văn càng dùng sức đẩy ra, dần dần đẩy Thỏ Ngọc Bái Nguyện ra một một bên, sau đó phát hiện phía dưới Thỏ Ngọc Bái Nguyện thạch có một Ngọc thạch hộp, khảm nạp bên trong nham thạch.

Chu Văn đưa tay lấy Ngọc thạch hộp ra, chạm tay vào chỉ thấy cảm giác có chút lạnh buốt.


Lại sờ soạn tiếp, xác định không có vật gì, lúc này Chu Văn mới đem Thỏ Ngọc Bái Nguyện thạch đẩy lại vị trí cũ.

Đem Ngọc thạch hộp ước lượng chút, Chu Văn dự định sau khi trờ về mới nhìn trong hộp có đồ gì, ngược lại đồ vật đã tới tay, hắn không cần nóng nảy.

Nghĩ thầm vậy, nhưng có chút tò mò, suy nghĩ một chút, Chu Văn đem mũ giáp kéo ra một chút, nhìn về hướng Đông.

Quả nhiên Tiên cung dị cảnh vẫn còn, một tòa Tiên cung phủ ở trong biển mây, thoạt nhìn vô cùng chân thực, căn bản không phải hải thị thận lâu hư vô mờ ảo có thể so sánh.

Các Tiên nữ bay lượn ở giữa Tiên cung, từng người mang tư thái phiêu dật, so với Phi Thiên trong Long Môn động, không biết huyền ảo hơn bao nhiêu lần.

Mệnh hồn Bách Vô Cấm Kỵ một mực phóng xạ hào quang, cảm giác không chống đỡ được mấy giây, chỉ sợ muốn vỡ vụn.

Chu Văn không dám nhìn nhiều, chuẩn bị nhắm mắt lại, tuy nhiên thấy bên trong một Cung điện, có một vị Tiên tử mỹ lệ bay lượn ra, nàng vừa xuất hiện, các Tiên nữ khác thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp, lập tức ảm đạm phai mờ, từ Tiên nữ biến thành mỹ nữ phàm tục vậy.

Chỉ có một Tiên tử kia mới xứng đáng với một chữ Tiên này được.

Chu Văn chỉ nhìn thoáng qua, Tinh thể Bách Vô Cấm Kỵ, xuất hiện từng đạo vết ra, mắt thấy sắp vỡ vụng, Chu Văn bị hù, vội vàng nhắm mắt lại.