Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 437: Lại lâm lộc đài








Nhân vật tí hon đi tới trước vách núi Kỳ sơn, trong trò chơi Chu Văn không còn sợ hãi, thẳng sống lưng, triệu hoán Bá Kiếm, dùng nhất chiêu Ma Tinh luân trực tiếp chem, Ma Tinh luân tức khắc phá kiếm mà ra, chém về phía Tiểu hoa trên vách núi.

Một cánh hoa trên Tiểu hoa kia khẽ rơi xuống, sau khi Ma Tinh luân trảm trên cánh hoa, cánh hoa lập tức rách nát.

Chu Văn muốn xem Tiểu hoa kia có thủ đoạn gì, đột nhiên Nhân vật tí hon ngã quỵ xuống đất, màn hình trò chơi đen lại.

Chu Văn chỉ thấy thân thể lạnh lẽo, may mắn lần trước hắn không gây xung đột gì lớn đối với Tiểu hoa, nếu không hiện tại hắn đã không còn sống mà ngồi đây chơi game.

-Vừa rồi chết như thể nào nhỉ? Ta chỉ nhìn thấy một cánh hoa rơi xuống, sau đó Nhân vật tí hon trực tiếp chết không minh bạch.

Chu Văn âm thầm suy tư.

Rõ ràng, Nguyện lực của Tiểu hoa khác lực lượng Nguyền rủa, có điều đều có thể giết người.

-Rõ ràng đều có thể giết người, tại sao lực lượng Hứa nguyện không bị Mệnh hồn Hóa Tà Đế Thính khác chế.


Chu Văn có chút buồn bực.

Lấy máu trọng sinh, lại lần nữa tiến tới trước vách núi Kỳ sơn, Chu Văn lấy hết tuyệt kỹ bản thân, kỹ xảo sở học, thậm chí cả các loại Phối sủng, kết quả đều giống nhau.

Chỉ cầu Tiểu hoa kia rơi xuống một cánh hoa, Nhân vật tí hon lập tức chết tươi, tuyệt đối không thể thoát nạn.

Chu Văn đã thử để Ma Anh dùng Tử Đồng Cổ kiếm trảm Tiểu hoa kia, kết quả Tử Đồng Cổ kiếm còn chưa tới, cánh hoa đã rơi xuống Nhân vật tí hon lại chết, sau đó màn hình đen lại.

-Xú hoa này? Có để người khác sống hay không?

Sau khi Chu Văn thêm lần nữa, có xúc động muốn ném điện thoại đi.

Những Dị thứ nguyên sinh vật khác mạnh như thế nào, ít nhất có thể nhìn được chút gì đó, hiện tại không giết được, bởi lực lượng không đủ, chờ lúc sau đủ lực lượng, tự nhiên có cơ hội đi đồ sát.

Nhưng đó Tiểu hoa này, khiến hắn hoàn toàn bó tay, một mảnh lá hoa rơi xuống, đến quỷ thần đều phải chết.

Chu Văn cố gắng khôi phục một chút tâm tình, bắt đầu suy xét cẩn thận vấn đề Tiểu hoa.

-Tiểu hoa trong trò chơi hiển nhiên không có chỉ số thông minh gì cả, càng không chủ động giao lưu với con người, chỉ là một đóa hoa không có ý thức, chỉ có thời điểm ta công kích nó, nó mới tự động phản ứng, rơi một mảnh lá xuống. Điều này hoàn toàn bất đồng với hiện thực, đây chính là khác biệt giữa trò chơi và hiện thực, hay do nguyên nhân nào khác?

Chu Văn đã sớm cảm thấy Đế Đại nhân không đơn giản là một Tiểu hoa như vậy, có lẽ Tiểu hoa này, chỉ là công cụ dẫn âm của Đế Đại nhân, mà Đế Đại nhân thật sự ở thân thể khác, mà hiện tại Chu Văn không hể biết nàng là cái gì mà thôi.

Tiếp tục tiến vào trò chơi, lúc này Chu Văn không công kích Tiểu hoa, thử không để ý đến nó, sau đó bò hướng lên vách núi.

Kết quả có chút ngoài dự đoán, Chu Văn không công kích Tiểu hoa, Tiểu hoa kia cũng không công kích hắn, vẫn đứng im như một gốc hoa bình thường sinh trưởng trên vách núi.

Chu Văn đã có kinh nghiệm bò lên đỉnh Kỳ sơn, trong trò chơi cũng không khác hiện thực mấy, đều có lực lượng cường đại lôi kéo thân thể Nhân vật tí hon, khiến nó muốn leo lên vô cùng khó khăn.

Vất vả bò lên đỉnh Kỳ sơn, không khác hiện thực, ở vị trí trung tâm thềm đá thông lên đỉnh núi, có một tảng đá lớn hình màn thầu.

Ở trung tâm tảng đá lớn, được khảm một Bảo Hạp màu tuyết trắng, Chu Văn thao tác Nhân vật tí hon tiến tới sờ chiếc hộp kia, kết quả không thể đụng vào nó, bàn tay xuyên thấu qua Bảo Hạp, phảng phất như Bảo Hạp là một hư ảnh, không phải là một đồ vật chân thực tồn tại.


-Quả nhiên như vậy, Bảo Hạp cùng Thạch đao giống nhau, đều là đồ vật trấn áp Dị thứ nguyên lĩnh vực, trong trò chơi không thể đụng vào được, chỉ có thể trong hiện thực lấy nó.

Tuy Chu Văn rất động tâm, có điều nếu Dị thứ nguyên lĩnh vực mất đi phong ấn, đến lúc đó sẽ tạo đại kiếp cho những người xung quanh, cho nên vô luận thế nào, hiện tại hắn không thể lấy được.

Thời điểm xuống núi, Chu Văn nhìn Tiểu hoa trên vách núi, đột nhiên linh quang chợt lóe:

-Thời điểm lần trước Đế Đại nhân dẫn ta đi vào Kỳ sơn, cũng không phải đí qua sơn khấu, mà mở ra một thông đạo dưới gốc Tiểu hoa, chẳng lẽ đóa Tiểu hoa này chính là chìa khóa tiến vào trung tâm Kỳ sơn?

-Nhưng làm sao có thể để Tiểu hoa giúp ta mở thông đạo tiến vào Kỳ sơn đây? Không biết cầu xin nó có được không?

Chu Văn thầm nghĩ, nếm thử một chút, dù sao cầu xin một câu cũng không mất mát gì.

-Tiểu hoa ơi, Tiểu hoa, ngươi có thể giúp ta mở thông đạo đi Kỳ sơn được không?

Chu Văn hướng vể Tiểu hoa nói.

Nhưng Tiểu hoa không phản ứng chút nào, thoạt nhìn không có ý định để ý hắn.

-Không được sao?

Chu Văn lại nghĩ đến phương pháp sử dụng ngôn ngữ của loài hoa, nghĩ nghĩ một hồi, vì thể hắn hô một tiếng mà Đế Đại nhân dạy hắn, thực tế nó có ý nghĩa là:

-Khai!

Ầm ầm ầm!

Sau khi một cánh hoa rơi xuống, cả tòa Kỳ sơn đều chấn động lên, sơn thế dưới chân Tiểu hoa nứt ra một cái sơn phùng.

-Thật sự có thể…Lúc ta chết nhiều như vậy, chẳng lẽ chết ngu sao….


Chu Văn hơi có chút buồn bực.

Có điều hắn nghĩ đến cao cấp Thứ nguyên kết tinh chất chồng như núi, còn mười mấy viên trứng Thần thoại Phối sủng kia, hắn nào dám so đo nữa, thao tác Nhân vật tí hon nhanh chóng nhảy vào.

Tất cả đều giống như lần hắn cùng Đế Đại nhân đi vào, không lâu đi đến dưới đáy không gian Lộc Đài.

Chu Văn vẫn dựa theo phương pháp đi vào lần trước, từ trên vách núi bò xuống, sau đó nhảy xuống sông, hướng về phương hướng của Lộc Đài.

Mới bơi trong chốc lát, đã cảm giác được có phía dưới sông có quái vật khổng lồ tiếp cận Nhân vật tí hon, Chu Văn sớm có kinh nghiệm lần trước, không để ý tới nó, nhưng nhanh chóng, nhưng xúc tu màu đỏ đột nhiên lao đến, trực tiếp cuốn lấy Nhân vật tí hon, nháy mắt kéo nó vào bên trong Huyết hà, Chu Văn căn bản không kịp có thao tác gì chống lại, màn hình trò chơi nhanh chóng đen lại.

-Mẹ nó, tại sao lại thế này?

Trong lòng Chu Văn buồn bực, hắn đều làm hết thảy theo phương pháp lần trước tiến vào, có điều trong trò chơi không có mảnh Cốt sáo kia, tự nhiên hắn không thể để Nhân vật tí hon cắn Cốt sáo xuống sông, chứng tỏ vấn đề nằm ở chỗ này.

-Nếu phương pháp cũ không dùng được, vậy chỉ có thể xông vào.

Chu Văn không có biện pháp đưa Cốt sáo vào trong trò chơi, đành phải từ bỏ phương pháp cũ.

Triệu hồi Thạch Khải, nắm Bá Kiếm trong tay, đeo vòng tai Đế Thính, trong tay cầm Ba Tiêu Phiến, cưỡi Độc Chi Bạch Ảnh, trực tiếp lăng không tiến về phương hướng Lộc Đài.

Chưa tới gần Lộc Đài, đã thấy một cỗ hắc khí từ trên vách đá Cổ kiến trúc bốc lên, ngưng tụ thành một đầu Cửu Vĩ hồ màu đen, chiếm cứ phía trên Cổ kiến trúc, hắc khí ngưng tụ thành Cửu vĩ, đôi mắt tà mị, nhìn chằm chằm vào Nhân vật tí hon.