Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 433: Thạch đao








Chu Văn cẩn thận nghiên cứu tư liệu mà A Sinh đưa, hắn cho rằng nơi đó có lực lượng thần bí, có thể là một loại Nguyền rủa, mà Đế Thính có khả năng khắc chế hầu hết các loại lực lượng Nguyền rủa.

-Có điều tình huống cụ thể vẫn phải kiểm chứng qua mới biết được, tốt nhất có thể tìm được đồ án nhỏ, download Phó bản đó tới tay đã.

Chu Văn không tính toán lập tức đi Nguyên Tinh quặng, hiện tại Bạo Quân Bỉ Mông đang tiến hóa, hiện tại đi cũng vô dụng, mà hắn không có khả năng đi đào quặng, nên không thể lấy được quá nhiều Nguyên Tinh.

Theo lệ thường, Chu Văn tiến vào biển dưới mặt đất, lúc này trên người Hắc Long đã có mười mấy chưởng ấn, trừ bỏ những chưởng ấn đó ra, những chỗ khác trên thân thể nó, cũng bắt đầu xuất hiện nhọt độc, ngoài ra còn có chỗ bắt đầu thối rữa.

Sau khi Chu Văn xuống biển, chỉ có tám đầu Hắc Long khác tấn công hắn, còn Hắc Long kia, dường như đần độn, nửa mơ nửa tỉnh, không có ý thức.

-Xem ra còn nhanh hơn dự kiến.

Trong lòng Chu Văn vui sướng, chờ sau giết chết Hắc Long, không biết có thể thu được cái gì.

Sau khi rời khỏi biến, Chu Văn không lập tức rời khỏi trò chơi, quan sát ngọc bích không trung, nhưng lại không có phát hiện gì.

Lần trước hắn đã thử tới gần đó, sau đó chết không kịp ngáp, trên bầu trời ngọc bích, hẳn có sinh vật khủng bố, nhưng Chu Văn vẫn không thể phát hiện được sự tồn tại của nó.


Chu văn đang chuẩn bị rời khỏi trò chơi, đột nhiên nhìn nơi xa trên bầu trời ngọc bích, có một đạo lam quang hiện lên, như tín hiệu điện tâm đồ, chợt lóe lên rồi biến mất.

-Không biết thứ đó rốt cuộc là thứ gì, chắc nó cũng là một loại Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật nào đó?

Hiện tại Chu Văn biết nó là cái gì, cũng vô dụng, thực lực của hắn bây giờ, ngay cả một con Hắc Long đã bị phế như vậy còn không thể giết chết, nếu gặp một con Thần thoại sinh vật khác, hắn còn không có cơ hội phản ứng.

Nhìn Bạo Quân Bỉ Mông đang tiến hóa trong động Bạch biên bức, không biết khi nào nó có thể tiến hóa thành công.

Thoát khỏi trò chơi, Chu Văn nhận được cuộc gọi từ A Sinh.

-Văn thiếu gia, ta có một tin tức tốt muốn nhắn cho ngươi, kế hoạch chúng ta nhắm vào cục giám sát đã có thành quả.

A Sinh nói.

Nghe được cục giám sát gặp phải xui xẻo, Chu Văn tự nhiên cao hứng, có điều hắn càng muốn tự mình xử lý món nợ này.

-A Sinh, Á Khắc đã chết, ta muốn rời khỏi Kỳ sơn.

Chu Văn nói.

-Đương nhiên có thể, bên cục giám sát tạm thời không có thời gian đến đối phó ngươi, ngày mai ta phái ngươi đón ngươi về Tịch Dương học viện.

A Sinh nói.

-Không cần, ta muốn tự trở về, tiện đường, ta còn muốn về quê một chuyến.

Chu Văn nói.

-Cũng đúng, đến Á Khắc không phải là đối thủ của ngươi, hiện tại muốn tìm người bảo hộ cho ngươi, thật không dễ dàng, tự ngươi quyết định đi.

A Sinh dừng một chút lại hỏi:

-Ngươi về Quy Đức phủ làm gì? Ta tưởng bên đó không có thân nhân của ngươi chứ?

-Có chút đồ vật ở nhà, cần lấy về dùng, đúng rồi, ngươi có thể lấy giấy thông hành vào Quy Đức cổ thành không, lần này ta muốn đến xem.

Chu Văn nói.


-Đơn giản, ngươi cứ trực tiếp đến, ta sẽ gọi bên kia an bài giúp ngươi.

A Sinh sảng khoái nói.

Cắt đứt điện thoại, Chu Văn thu dọn chút đồ vật, sau đó thông báo với Tần Vũ Phu một chút, hắn không chỉ trở về Quy Đức phủ, mà hắn còn phải đến mỏ Nguyên Tinh quặng của cục giám sát một chút.

Sở dĩ hắn muốn đi về Quy Đức phủ, Chu Văn muốn đến nhìn Hỏa Thần đài trong hiện thực, muốn nhìn thử Thạch đao trong Thạch lò.

Trong trò chơi, Thạch đao chỉ là một cái hư ảnh, làm thế nào cũng không thể rút ra được, cho nên lần này hắn tiện đường đi xem.

-Thật sự phải đi sao? Nếu ngươi nguyện ý, có thể lưu lại nơi này, ta phong cho ngươi làm tổ trưởng Tổ hành động đặc biệt, phụ trách đám gia hỏa đó, còn phần Đốc quân bên kia, ta sẽ giải thích.

Tần Vũ Phu rất muốn Chu Văn ở lại, hắn thấy để Chu Văn lưu lại học viện, quả thật lãng phí nhân tài.

-Tần phó thống đốc, ta rốt cuộc vẫn chỉ là một sinh viên, trước mắt nên lấy việc học làm trọng.

Chu Văn nói.

-Cũng tốt, Tịch Dương học viện xác thật có mấy vị cường giả bá đạo, đặc biệt là Lãnh hiệu trưởng, nói hắn là đệ nhất nhân dưới Thần thoại, cũng không quá, ngươi nên học hỏi hắn, sẽ có chỗ lợi.

Tần Vũ Phu nói.

Chu Văn khẽ gật đầu;

-Hiện tại ta phải đi rồi.

-Nhanh như vậy sao?

Tần Vũ Phu có chút kinh ngạc.

-Ở thêm một đêm cũng không có ý nghĩa gì, hơn nữa ta còn có chuyện cần phải làm.

Chu Văn nói.

-Cũng đúng, có điều ngươi nên nói từ biệt với mấy tên gia hỏa kia, bằng không họ giận ta mất.

Tần Vũ Phu cười nói.


Sau khi ra khỏi Kỳ sơn, Chu Văn trực tiếp cưỡi Biến dị Thạch Si, hướng về Quy Đức phủ.

Thời điểm mới rời khỏi Quy Đức phủ, hắn chỉ là một thiếu niên Phàm thai cấp, hiện giờ không đến một năm, hắn đã tấn thăng Sử thi.

Lần nữa tiến vào Quy Đức cổ thành, Chu Văn nhớ tới lúc cùng Lý Huyền, tham gia kỳ thi thực chiến, cảm giác trước kia trong chốc lát ùa về.

Sau khi tiến vào trong Quy Đức cổ thành, nhìn những người đang chiến đấu cùng Khô cốt lính, Chu Văn vòng qua họ, tiến vào sâu bên trong Quy Đức cổ thành.

Tuy rằng ở trong hiện thực chỉ ghé qua một lần, nhưng trong trò chơi hắn cày không biết bao lần, Chu Văn vô cùng thành thục lối đi trong Quy Đức cổ thành, một đường tiến tới Hỏa Thần đài.

Hỏa điểu trên Hỏa Thần đài chuẩn bị công kích Chu Văn, Chu Văn đi dọc theo bậc thang, Hỏa điểu đầy trời đột kích, Chu Văn chỉ vận chuyển Cổ Hoàng kinh, tự nhiên những con Hỏa điểu tự động quay lại.

Đến đỉnh Hỏa Thần đài, không quá khác biệt lắm so với trò chơi, bố cục giống nhau, chẳng qua trong trò chơi là bản 3D, thoạt nhìn tương đối chill, còn trong hiện thực có chút tang thương cổ xưa.

Trong Thạch lô có ngọn lửa đang thiêu đốt, quả nhiên bên trong ngọn lửa cắm Thạch đao, thoạt nhìn thô ráp hơn trong trò chơi, trên thân Thạch đao còn có thể nhìn thấy chỗ lồi lõm cùng Thạch văn, chỉ có lưỡi đao có chỗ tinh tế, thoạt nhìn rất sắc bén.

Chu Văn vận chuyển Cổ Hoàng kinh, đồng thời triệu hoán Mệnh hồn Cổ Hoàng ra, phụ thể trên người hắn, sau đó mới thò tay vào trong Thạch lô.

Ngọn lửa bên trong Thạch lô như cảm nhận được cái gì, tự động tách ra, không làm bỏng tay Chu Văn, lộ ra chuôi Thạch đao.

Bàn tay Chu Văn cầm Thạch đao, tức khắc cảm giác có cảm giác thô ráp của đá, có chút lành lạnh, rõ ràng đã chạm vào Thạch đao chân thực.

-Cầm được rồi, Thạch đao tồn tại trong hiện thực?

Chu Văn thầm kinh ngạc.