Á Khắc sắp sửa muốn bùng nổ Chủ thuật trong nháy mắt, đột nhiên một đạo Tử quang chém sau lưng hắn, động tác Á Khắc lập tức cứng lại, hai tay dừng giữa không trung, một đầu người phun máu tươi tung tóe giữa không trung.
Phía sau cách Á Khắc không xa, một tiểu nữ hài mặc Tử giáp, như búp bê Tây Dương, ôm một thanh Tử Đồng Cổ kiếm, vẻ mặt lạnh lùng đứng nơi đó.
Bùm!
Tàn thi Á Khắc ngã xuống, Tử Đồng Cổ kiếm cũng bay về tới chỗ vỏ kiếm của Ma Anh.
Chu Văn không có chút xem thường, vẫn gắt gao nhìn chằm chằm thi thể Á Khắc, sợ thi thể kia hóa thành một con búp bê vài.
Nhưng may mắn sự tình hắn lo lắng không hề phát sinh, thi thể Á Khắc không biến thành búp bê vải, điện thoại thần bí chấn động một cái, Chu Văn móc di động ra, Tử Nhân thụ tự động xuất hiện trên màn hình điện thoại, chụp thi thể Á Khắc một cái, ngay cả tàn thi và máu tươi biến mất không thấy, mà Huyết chú thằng hề hóa thành Huyết quang tán loạn cũng bị hút vào bên trong điện thoại thần bí.
Phía trên Tử Nhân thụ, xuất hiện thêm một cái chồi non.
Thời điểm Tần Vũ Phu mang người đến, chỉ thấy một hố to có bán kính mấy trăm mét, mà Chu Văn đứng bên trong hố to kia, lại không thấy bóng dáng Á Khắc đâu.
-Chu Văn…Ngươi không sao chứ…Á Khắc đâu?
Lữ Tố kinh nghi nhìn Chu Văn hỏi.
-Hắn đã không còn tồn tại trên thế giới này.
Chu Văn đem điện thoại bỏ vào trong túi quần, thuận miệng nói.
Tần Vũ Phu, Lữ Tố và một đám Sử thi cường giả chấn động, lời này của Chu Văn ý tứ đã quá rõ ràng, nhưng bọn họ không thể tin được.
Nhưng sự thật bày ra trước mắt, lực lượng chiến đấu bùng nổ kịch liệt như thế, ngay cả Tần Vũ Phu cũng không làm được, mà chiến đấu như vậy, tự nhiên là chiến đấu sinh tử, mà Chu Văn không bị sao đứng đây, như vậy kết cục Á Khắc không cần nói cũng biết.
Nhìn Chu Văn đứng bên trong hố to, đám người Lữ Tố chấn động, vẫn có chút khó tin, Đại Ma Đầu Á Khắc hung danh hiển hách như vậy, thế nhưng bị Chu Văn chỉ là một sinh viên đồ sát.
Kể cả trước kia bọn họ không biết Á Khắc lợi hại như thế nào, khi một mình Á Khắc tiến vào quân doanh, vừa nói vừa giết sĩ quan và nhiều binh lính như vậy, mà bọn họ đều bó tay, hung uy của Á Khắc, họ đã kiến thức, thế nhưng cuối cùng bị Chu Văn đồ sát, điều này thật khiến mọi người thực khó tiếp thu.
Vể tới nơi dừng chân, Lữ Tố mãnh liệu yêu cầu kiểm tra sức khỏe Chu Văn, lại phát hiện Chu Văn không bị tổn thương chút nào.
Sự tích Chu Văn ở Kỳ sơn đã trở thành truyền thuyết, mọi người lính và sĩ quan đểu nghị luận sự tích của Chu Văn, Chu Văn anh dũng, Chu Văn cường đại, y thuật Chu Văn cao siêu.
Bây giờ tại Kỳ sơn, Chu Văn quả thực biến thành đại nhân vật không gì không làm được, bị rất nhiều sĩ quan và binh lính tôn sùng.
Ngay cả Tần Vũ Phu thời điểm báo cáo cho An Thiên Tá, đều phải dùng những khoa trương không ngớt cho Chu Văn, khiến cho An Thiên Tá nghe hắn bẩm báo, sắc mặt tương đối cổ quái.
-Đốc quân, nhân tài như thế lưu lại Tịch Dương học viện thật sự quá lãng phí, thỉnh ngài phải lưu Chu Văn lại Kỳ sơn, ta hi vọng Chu Văn có thể trở thành tổ trưởng tổ hành động đặc biệt.
Tần Vũ Phu qua trò chuyện trực tuyến nói thẳng thỉnh cầu với An Thiên Tá.
-Ngươi cảm thấy, lấy tuổi tác và tư lịch của hắn, để hắn đảm nhiệm Tổ hành động đặc biệt, những người đó sẽ phục hắn sao?
An Thiên Tá hỏi.
-Điểm này xin Đốc quân yên tâm, ta đã dò hỏi ý kiến bọn họ, bọn họ đều nhất trí, trừ Chu Văn ra, không có ai có thể phù hợp.
Tần Vũ Phu lập tức nói.
Thần sắc An Thiên Tá càng ngày càng cổ quái, trầm ngâm một chút nói:
-Chuyện này ta không làm chủ được, hắn họ Chu, không họ An, chuyện của hắn ta mặc kệ, hơn nữa cái đề nghị này của ngươi, ta sợ vị Hoàng Thái hậu nhà ta không chịu đồng ý.
Tần Vũ Phu nghe xong thở dài nói:
-Nói cũng đúng, Lam phu nhân chắc hẳn không để hắn mạo hiểm, nhân tại như vậy, lưu lại tại học viện thực sự quá lãng phí, chỉ cần hắn rèn luyện thêm mấy năm nữa, tương lai nhất định có thể trấn thủ một phương.
A Sinh đứng nghiêm trang bên cạnh, không biết vì sao, hắn nén cười nhìn An Thiên Tá.
Chớ Tần Vũ Phu kết thúc trò chuyện, An Thiên Tá mới quay đầu nhìn A Sinh nói:
-Ngươi cao hứng cái gì? Không biết chúng ta đã mắt vài binh lính sao?
-Đốc quân, ta có cười đâu.
A Sinh nghiêm mặt nói.
-Hừ, cục giám sát thật khi thường An gia ta? Dám nội sát binh lính ta trong quân doanh, món nợ này phải tính sổ?
An Thiên Tá lạnh lùng nói.
-Đốc quân, ngươi muốn làm như thế nào?
Ánh mắt A Sinh cũng lạnh xuống.
-Cục giám sát làm như thế nào, chúng ta trả như vậy.
An Thiên Tá nói.
-Tốt, ta biết phải làm thế nào.
Đôi mắt A Sinh sáng ngời, có chút hưng phấn nói.
-Vậy làm đi, đừng để bọn hắn phải chờ lâu, tin tức Chu Văn giết chết Á Khắc, tạm thời phong tỏa lại, đứng để tin tức lọt ra khỏi Kỳ sơn.
An Thiên Tá nói.
-Kể cả có truyền ra, sợ chẳng có ai tin tưởng, Á Khắc bị Văn thiếu gia đồ sát.
A Sinh nói.
-A Sinh tự nhiên không phải do một người như hắn có thể giết chết.
An Thiên Tá nói.
A Sinh tức khắc hiểu ý tứ của An Thiên Tá;
-Đốc quân yên tâm, Á Khắc bị giết, không liên quan gì đến Văn thiếu gia, hắn bị quân đội An gia làm thịt.
-Ta nói như vậy sao?
An Thiên Tá trừng mắt hắn một cái.
-Không có, Đốc quân không hề nói qua, có điều người khác muốn biết rõ, Đốc quân ngài cũng không năng được, dù sao chuyện này cũng không quan hệ đến Văn thiếu gia, bọn họ cũng không thể tra được gì liên quan đến Chu Văn.
A Sinh nghiêm trang nói.
-Tra hay không tra hắn, đâu liên quan tới ta? Một tên gia hỏa chỉ biết gây chuyện, đáng đời.
An Thiên Tá hừ lạnh nói.
-Vậy ý của ngài như thế nào, để hắn tiếp tục lưu lại Kỳ sơn, hay để hắn trở lại học viện?
A Sinh hỏi.
-Chuyện của hắn đừng hỏi ta, tự ngươi đi hỏi vị kia trong nhà đi.
An Thiên Tá không ngẩng đầu lên hỏi.
Á Khắc vừa chết, khiến Chu Văn nhẹ nhõm không ít, có điều tâm tư hắn không dừng lại, cục giám sát có thể dùng người như vậy tới bắt hắn, cái này không khác gì muốn lấy mạng hắn cả.
Tuy hiện tại Chu Văn không có đủ thực lực chính diện đối kháng với cục giám sát, nhưng nếu hắn cứ dễ dãi như vậy, chẳng phải cục giám sát khinh thường, không kiêng dè, tiếp tục phái càng nhiều tới hơn sao?
-Không được, cần một biện pháp trả đũa mạnh mẽ mới được, phải cho cục giám sát biết đau mới chừa, tuy ta không thể đối kháng chính diện với cục giám sát, nhưng ta không nhất định phải chính diện đối đầu, có thể học theo Á Khắc làm cái gì đó.
Đầu óc Chu Văn nhanh chóng suy nghĩ.
Chu văn không thích cùng người tranh chấp, càng không thích cùng người kết oán, ngay cả cùng người khác cãi nhau, hắn đều cảm thấy phiền phức.
Nhưng hắn cũng có điểm mấu chốt của mình.