Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 382: Ta mệnh ta máu ta hồn








Áo giáp trên cánh tay Chu Văn đã bị đánh nát, Vệ Phong thầm giật mình, vội vàng đình chỉ công kích, trong lòng không khỏi hối hận, thời điểm chính mình luyện tập đối luyện với một học sinh lại nghiêm túc như vậy, nếu như Phối sủng của Chu Văn bị hỏng, Vệ Phong không biết nên làm gì hợp lý đây.

Một đạo sư đánh chết Phối sủng của học sinh, nếu truyện này truyền đi, chỉ sợ Vệ Phong bị xếp vào nhân vật lão sư dạy học cặn bã.

Vệ Phong nhìn về phía Chu Văn, muốn hỏi Chu Văn có sao không, Phối sủng chỉ là phụ, người không thụ thương mới là trọng yếu.

Nhưng tầm mắt Vệ Phong rơi trên thân Chu Văn, lấy làm kinh hãi, chỉ thấy thân thể Chu Văn đang tản ra một loại khí tức nóng rực, nhiệt độ tựa hồ đem không khí bóp méo, thoạt nhìn thân thể Chu Văn được bao quanh bởi hỏa diễm trong suốt.

Tín hiệu nguy hiểm đang cảnh báo Vệ Phong, đây là trực giác Vệ Phong ma luyện bên trong chiên trướng, chỉ có những lúc hắn gặp được Dị thứ nguyên sinh vật hết sức nguy hiểm, mới có cảm giác như vậy, mà Chu Văn hiện tại, lại khiến Vệ Phong ngửi được khí tức nguy hiểm.

-Đạo sư, mời ngài tiếp tục.

Thân thể Chu Văn run nhè nhẹ, không phải bởi thống khổ, không phải bởi sợ hãi, mà bởi trái tim cường liệt nhảy lên làm tốc độ huyết dịch lưu động nhanh chóng, mang cho hắn lực lượng cường đại, khiến thân thể hắn không tự chủ nhận lấy ảnh hưởng, mỗi lúc trái tim hắn nhảy lên một lần, toàn bộ thân thể hắn run rẩy một thoáng, mà hiện tại tần suất tim đập nhanh như pít- tông, cho nên mới khiến thân thể Chu Văn thoạt nhìn run rẩy như vậy.


Cái này không hề ảnh hưởng đến sự khống chế thân thể của Chu Văn, chuẩn xác hơn, hắn chưa bao giờ cảm giác tốt hơn bây giờ, toàn thân tràn lực lượng mang tính chất bạo tạc, giống xe đua lúc vận sức chờ xuất phát, động lực phát động không ngừng nổ vang, cuồng bạo vô đối.

Không kịp đợi Vệ Phong ra quyền trước, Chu Văn nắm chặt nắm đấm, đánh một quyền về phía Vệ Phong, đây chỉ là động tác bản năng của Chu Văn, mặc dù chiêu thuật của hắn là Thất Tán chưởng, tuy nhiên lại mang thêm cảm giác bản năng, chỉ có thể nắm chặt nắm đấm, mới có thể dễ chịu một thoáng.

Chu Văn đấm ra một quyền, không khí bốn phía như bị bóp méo, lưu lại tàn ảnh vặn vẹo, người hắn và nắm đấm đã đến trước mặt Vệ Phong.

Vẻ mặt Vệ Phong biến ngưng trọng, lỗ thoạt khí Cương Chi Quyền bắn ra hơi trắng, khiến tốc độ ra quyền của hắn bạo phát, đón nhận quyền của Chu Văn.

Bành!

Quyền cùng quyền va chạm, thân hình Chu Văn lui lại bốn năm bước mới ổn định thân hình, mà Vệ Phong chẳng qua lung lay, không lui nửa bước.

Nhưng trên mặt Vệ Phong lộ ra vẻ kinh nghi, không dám tin tưởng nhìn Chu Văn.

Hắn cùng Chu Văn chiến đấu lâu như vậy, đối với Chu Văn xem như đại khái hiểu rõ, hắn biết lực lượng Chu Văn không yếu, hẳn hơn 30 điểm lực lượng, lực lượng như vậy đã tiếp cận hắn, có điều dưới sự gia trì Cương Chi Quyền, quyền lực của hắn được tăng phúc lớn, Chu Văn hoàn toàn không thể chống lại hắn.

Trước đó Chu Văn có thể chiến đấu cùng hắn, chủ yếu dựa vào lực phòng ngự của Thạch Khải, nhưng một quyền vừa rồi, Chu Văn dùng chính cánh tay mà áo giáp phá toái, không có áo giáp che chắn, Chu Văn lại chỉ bị hắn đánh lui bốn nắm bước, lực lượng rõ ràng được tăng lên diện rộng.

Nhưng dưới tình huống không sử dụng Thứ nguyên kết tinh, lực lượng thuộc tính không có khả năng gia tăng, trừ phi dùng Nguyên Khí kỹ tăng cường lực lượng, nhưng Chu Văn không sử dụng Nguyên Khí kỹ, vẫn giống lúc trước, chỉ thuần túy chiến đấu bằng quyền kỹ.

-Chẳng lẽ…Mệnh hồn…

Vệ Phong nhìn ngọn lửa đang thiêu đốt trên thân thể Chu Văn, cảm thấy toàn thân Chu Văn đang phát nhiệt, mà loại tín hiệu nguy hiểm kia càng ngày càng rõ ràng.

Không cho Vệ Phong có thời gian suy nghĩ, Chu Văn lại một quyền oanh tới, một quyền tiếp một quyền, như thể bị điên, không ngừng oanh kích.


Vệ Phong chiến ý lại nổi lên, quyền lực va chạm, Cương Chi Quyền bật hết công suất, bộc phát ra tốc độ và lực lượng không thể sánh kịp, như từng đạo sắt thép lưu tinh, đánh lại Chu Văn.

Nhưng Vệ Phong có thể cảm giác được, lực lượng trên người Chu Văn càng mạnh, tốc độ càng nhanh, động tác càng trôi chảy.

Hỏa!

Vệ Phong cảm thấy trên thân Chu Văn phảng phất như có hỏa diễm thiêu đốt, đó không phải hỏa diễm chân thực, nhưng dưới cảm giác này, thân thể Chu Văn, không toàn bộ sinh mệnh hắn phát ra ánh sáng và nhiệt lượng, càng ngày càng lóa mắt, càng ngày làm người ta run sợ.

-Mệnh ta..Huyết ta…Hồn ta..Vì sống mà sống..Vung tận máu tươi,,,Chôn tận xương khô…Cũng phải đem thương sinh phá tan Hắc ám, giết ra một chút tìm đường sống..

Bên trong Mệnh hồn Cổ Hoàng, hình như có một cỗ ý chí từ viễn cổ đang gào thét.

Nhiệt huyết sôi trào!

Đó không phải từ hình dung, Chu Văn cảm giác huyết dịch chảy toàn thân, dường như cháy rực, phảng phất sinh ra động lực vô tận, khiến lực lượng của hắn càng mạnh, tốc độ càng lúc càng nhanh, mỗi một tấc tế bào đều phảng phất bắn ra ánh sáng và nhiệt độ.

Bành bành! Bành bành!

Chu Văn không ngừng chính diện giao phong với Vệ Phong, từ lúc rơi vào thế hạ phong, đến chậm rãi có thể chống lại Vệ Phong, không bị Vệ Phong đẩy lui nữa, đến mức nếu không có Cương Chi Quyền, Vệ Phong sẽ bị Chu Văn triệt để áp chế, lực lượng trên người Chu Văn không ngừng bạo phát.

Bành!

Lần nữa quyền và quyền giao phong, nắm tay trần trụi của Chu Văn phảng phất lan tỏa ánh dương, đụng vào Cương Chi Quyền, lại không bị đánh văng, ngược lại thân hình Vệ Phong không tự chủ hơi chao đảo, lui lại nửa bước.

-Cái tên này…Cái tên này…


Ánh mắt Vệ Phong lắc lư, khó có thể tin nhìn Chu Văn.

Hắn đầu quân ba mươi năm, làm đạo sư sáu năm, thấy qua vô số cường giả cùng thiên tài, nhưng thiên tài bằng tuổi Chu Văn, lại có thực lực như vậy, trước kia hắn chỉ qua một người, hiện tại Chu Văn là người thứ hai.

Điên cuồng trong chiến đấu, Vệ Phong không ngừng lui lại, mỗi bước lui, đều cảm giác thân hình Chu Văn phảng phất cao lớn hơn mấy phần, càng ngày càng không thể ngăn cản.

Ngay một khắc này, trên thân Chu Văn tỏa hào quang vô hình, lại ngưng tụ thành thực chất ánh sáng, cả người đều tỏa ra hào quang như mặt trời, Mệnh hồn Cổ Hoàng thúc đẩy thân thể Chu Văn, đột phá một loại cực hàn xiềng xích nào đó, bạo phát lực lượng kinh khủng.

Oanh!

Nắm đấm Chu Văn đột phát vận tốc âm thanh, ma sát kịch liệt với không khí, sinh ra ánh sáng và nhiệt lượng, giống Thái Dương chói mắt đánh về phía Vệ Phong.

Cảnh báo trong lòng Chu Văn đột nhiên vang lớn, nhìn nắm đấm trong con mắt phảng phất như Thái Dương, ngay lập tức không do dự nữa, trực tiếp phát động Nguyên Khí kỹ hắn am hiểu nhất Nguyên Khí kỹ Bạo Liệt quyền, kết hợp Cương Chi Quyền mang tính chất bạo tạc, đụng vào nắm đấm của Chu Văn.

Oanh!

Lực lượng kinh khủng lấy chỗ nắm đấm của Chu Văn và Vệ Phong làm trung tâm, tạo thành sóng xung kích kinh khủng, trên mặt đất, lớp cao su đặc chế giảm xóc bị lực lượng hai người trực tiếp xé rách, tầng xi măng cốt thép đằng dưới bị nổ thành một cái hố to.