Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 353: Ngưng tụ mệnh hồn








- Rất sớm là lúc nào?

Chu Văn quay đầu nhìn về phía Lý Mặc Bạch hỏi, ngược lại hắn không đáp ứng Lý Mặc Bạch điều kiện gì, Lý Mặc Bạch tự động nói, hắn không để ý nghe một chút nào.

-Liên bang tiến hành khảo sát Viễn cổ chiến trường Trác Lộc từ rất lâu rồi, hẳn là lúc Âu Dương lão tiên sinh còn trẻ đi.

Lý Mặc Bạch cười híp mắt nói:

-Nếu ngươi hứng thú nghe tiếp, chúng ta có khả năng thảo luận lại điều kiện.

-Ta nghĩ không cần thiết.

Chu Văn quay người rời đi.

Lần này Lý Mặc Bạch không nói nữa, chẳng qua nhìn Chu Văn tiến vào Tây Môn học viện,, trên mặt vẫn nở nụ cười, thoạt nhìn không có gì thay đổi.


Trên đường trở về Chu Văn một mực suy tư những chuyện Lý Mặc Bạch nói, giống như lời Âu Dương Lam nói, lúc Âu Dương Lam còn nhỏ, nàng được Lão hiệu trưởng mang đi xem qua trứng Phối sủng kia, lời Lý Mặc Bạch không phải không có khả năng.

-Gần đây Viễn cổ chiến trường Trác Lộc mới xuất hiện Dị thứ nguyên lĩnh vực, Lão hiệu trưởng lúc còn trẻ làm sao lấy được trứng Phối sủng ở đó.

Chu Văn nghĩ có chút không thông.

Nếu không nghĩ ra, Chu Văn cũng không suy nghĩ tiếp, chỉ cần có thể trong Trác Lộc chiến trường tìm tới lão hiệu trưởng, như vậy tất cả nghi vấn đều giải quyết dễ dàng.

Cho nên hiện tại Chu Văn chỉ muốn đem thuộc tính bản thân tăng lên, sau đó tìm phương pháp tấn thăng Mệnh hồn, về sau đi đến hai tòa thần điện, tìm kiếm nhược điểm của hai con Thần thoại sinh vật.

-Thế nào rồi, nhị ca ta nói gì?

Thời điểm Chu Văn trở lại ký túc xá, Lý Huyền đứng ngay tại cửa ký túc xá chờ hắn.

Chu Văn đem câu chuyện hai người gặp mặt nói một lần, Lý Huyền nghe hơi hơi thở dài một hơi:

-Không nghĩ hắn còn điều tra nhiều chuyện như vậy, có điều vì sao ngươi không trực tiếp đi hỏi Tần Tây Nguyên? Nếu Lão hiệu trưởng gửi trứng Phối sủng ở đó, chắc hẳn hắn biết một chút gì đó?

Chu Văn lắc đầu:

-Ta gặp qua Tần Tây Nguyên, nhưng ta cảm giác người này không tốt đẹp gì, nên suy nghĩ một chút, có thể biểu hiện của hắn hơi nóng, để cho ta cảm giác không thoải mái.

Sáng sớm hôm sau, Chu Văn rời giường như lệ thường, sau đó cầm điện thoại muốn cày game, nhưng lại nghe được tiếng gõ cửa dồn dập, mở cửa xem xét, chỉ thấy Phong Thu Nhạn đứng ngoài cửa, sắc thái trên mặt kích động vui mừng.

-Huấn luyện viên, ta hiểu.

Phong Thu Nhạn bắt được bả vai Chu Văn, kích động nói.

-Ngươi hiều cái gì?

Chu Văn hơi choáng hỏi, hắn hoàn thể làm gì hơn đối với Phong Thu Nhạn, chỉ cảm thấy hắn cao hứng là tốt rồi, những cái khác không trọng yếu.


-Ta luyện Nhất Đao quyết thuần thục, ta nghĩ có thể tấn thăng Sử thi, nhưng không dám xác định.

Phong Thu Nhạn nói.

-Ngươi muốn tấn thăng Sử thi rồi?

Chu Văn hơi ngẩn ra.

Phong Thu Nhạn gật gật đầu lại lắc đầu, có chút nói năng lộn xộn:

-Ta không chắc lắm, ta cảm giác mình sắp đột phá, nhưng lão tiên sinh dạy ta Nhất Đao quyết nói, ta muốn tấn thăng Sử thi, cần ít nhất năm sáu năm, mới có thể lĩnh ngộ chân lý Nhất Đao quyết, từ đó ngưng tụ Mệnh hồn, tấn thăng Sử thi. Nhưng ta mới tấn thăng Truyền kỳ hơn một năm, tựa hồ không thể nhanh chóng tấn thăng Sử thi như vậy…Nhưng ta cảm giác thực sự sắp đột phá.

-Ngươi cảm giác như thế nào?

Trong lòng Chu Văn hơi động, nhìn Phong Thu Nhạn hỏi.

-Ta cũng không biết, ta đang một mực luyện tập, đúng, trước đó, huấn luyện viên đích thân chỉ bảo ta sao? Gần đây, ta một mực luyện tập đao pháp, muốn nhanh chóng giải quyết vấn đề, vất vả lắm, cuối cùng tìm được phương pháp giải quyết vấn đề, đúng lúc đó, ta có cảm giác như sắp đột phá. Loại cảm giác này rất rõ ràng nói cho ta biết, nếu như ta tiếp tục luyện xuống, rất có thể đột phá mấu chốt, ta nghĩ đó là đột phá Truyền kỳ, nhưng điều này tựa hồ có chút quá nhanh, ta mới chỉ có 17 tuổi, không biết có thể tấn thăng Sử thi không?

Phong Thu Nhạn tựa hồ có chút không tự tin.

-Vậy thì thử một chút, nếu như đột phá, coi như không tấn thăng Sử thi, cũng không có gì xấu?

Chu Văn nói.

-Nói cũng đúng, ngươi thử một chút.

Phong Thu Nhạn quá kích động, trực tiếp rút đao trảm.

-Đây là phòng khách ta! Ngươi muốn tính luyện tập, ít nhất cũng phải đến sân luyện tập chứ?

Chu Văn lập tức phiền muộn, cái tên Phong Thu Nhạn thật sự làm một tên võ si, so với Chu Văn chơi game, Phong Thu Nhạn toàn bộ tập chung vào việc luyện đao, không có tâm tư suy nghĩ chuyện khác.


-Cũng chỉ có dạng người như vậy, mới có thể có thành tựu, thành công quả nhiên không có đường tắt, phải trả giá tương xứng mới có thành công được.

Chu Văn thầm cảm thán.

Nhưng tên Phong Thu Nhạn kia không biết có bị điên hay không, trong phòng khách Chu Văn, múa đao loạn xạ, chỉ thấy mỗi đao tiếp mỗi đao, trên đao lại không phóng thích đao khí, nhưng Chu Văn lại cảm giác được, đao thế ngày càng mạnh.

Chẳng qua bình thường, tư thái trảm kích của Phong Thu Nhạn huy động liên tục tục mười đao, đao thế đã mạnh đến mức khó tin, phảng phất một đạo Phong Thu Nhạn chém xuống, coi như có một đỉnh núi lớn trước mặt, cũng bị hắn nhất đao lượng đoạn.

Chu Văn cảm giác cả người hắn ngay cả hồn hải, đều có chút biến hóa là lạ, phảng phất có đồ vật gì trên người hắn đang dâng lên, hiện tại Phong Thu Nhạn, như một tòa núi lửa sắp bạo phát.

Chu Văn nhìn Phong Thu Nhạn, trong lòng đột nhiên bay lên một cái ý niệm trong đầu:

-Mê Tiên kinh không giống Nguyên Khí quyết bình thường lắm, nó có khả năng tự động vận chuyển, ngay cả đột phá cảnh giới không cần lĩnh ngộ, chỉ cần thuộc tính đủ có thể trực tiếp tấn thăng. Nhưng ngược lại người bình thường muốn tấn thăng Nguyên Khí quyết, phải lĩnh ngộ chân lý của Nguyên Khí quyết, sau đó mới có thể đẩy thân thể và tinh khí thần lên cực hạn, sau đó đột phá ngưng tự Mệnh hồn. Nếu như dựa phương pháp người bình thường muốn tấn thăng Sử thi, ta có phải làm tương tự như vậy, tìm hiểu chân lý Nguyên Khí quyết, ngưng tụ Mệnh hồn?

Chu Văn vô phương xác định, bởi mấy loại Nguyên Khí quyết kia đều do Mê Tiên kinh mô phỏng, cũng không phải hắn chân chính luyện thành, không biết có thể sử dụng phương pháp bình thường để ngưng tụ Mệnh hồn hay không, Chu Văn không có nửa điểm nắm chắc, chỉ có thể thử một lần.

Thời điểm Chu Văn suy tư, Phong Thu Nhạn phảng phát mở ra đạo xiềng xích, bên trong thân thể bộc phát ra một cỗ Đao ý không gì sánh kịp, theo Đao ý bùng nổ, trên người hắn cũng dâng lên lên một loại lực lượng vô kiên bất tồi kinh khủng, mà lực lượng kia càng ngày càng mạnh, trên đỉnh đầu Phong Thu Nhạn ngưng tụ thành thực chất, biến thành một thanh đao.

Thanh Đao này hết sức thuần túy, kiểu dáng đơn giản như một thành Đường đao bình thường, không có gì màu mè, nhưng lại phong mang tất lộ, tựa như chỉ cần nó khẽ động, trên đời này không ai có thể ngăn cản phong mang của nó.

Thấy Mệnh hồn của Phong Thu Nhạn làm một thanh đao, Chu Văn không cảm thấy bất ngờ, bởi trong lòng Phong Thu Nhạn chỉ có đao, Mệnh hồn của hắn không phải đao mới là chuyện lạ.