Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 322: Tượng đá








Vốn lối đi thoạt nhìn vuông vức, đột nhiên có chút không giống, lúc này lối đi biến thành hình bầu dục, mà lối đi biến quanh co khúc khuỷu, trên vách đá còn có rất nhiều tinh thể tản ra ánh sáng nhàn nhạt, từng dãy, thoạt nhìn giống răng nhọn.

Quay đầu trông lại, phát hiện tượng đá và đầu đường biến mất không thấy, lối đi hóa thành hinh tròn, đồng thời xuất hiện nhiều tinh thể hình răng nhọn, nhìn mãi không đến phần cuối.

Quỷ Tân Nương không biết từ nơi nào tới đây, đến bên người Chu Văn, nhưng không thấy những Phối sủng kia đâu.

Thời điểm Chu Văn đang nghi hoặc, đột nhiên cảm thấy lối đi kịch liệt run rẩy, không, không phải run run, thông đạo đang co vào, mà vách của lối đi còn xoay tròn, những cái tinh thể bén nhọn bởi vách tường xoay tròn, biến thành máy cắt kim loại khủng bố.

Sau khi lối đi càng co vào, không gian Nhân vật tí hon có thể dừng chân càng nhỏ, Chu Văn vội vàng triệu hoán Bá Vương thương, muốn chọc thủng một cái lỗ lớn làm lối đi mới.

Nhưng Bá Vương thương đâm ra, cắm thẳng tới chuôi thương, không biết xuyên qua bao nhiêu vách đá, không biết vách tường này dày đến bao nhiêu.

Vách lối đí xoay tròn, ngược lại Chu Văn không cầm được Bá Vương thương, lập tức bị cuốn lại.

Thân Chu Văn trên không trung, triệu hoán Ba Tiêu Phiến, Thái Âm Phong trực tiếp thổi về hướng phía trong thông đạo, nhưng không tạo nên tác dụng quá lớn, cuồng phong phá tới lối đi, một mực đi không biết bao xa, không đụng tới đồ vật gì.


Mà lối đi càng ngày càng thu chặt lại, cuối cùng hoàn toàn khép lại, Nhân vật tí hon cũng bị cắt giết trong đó, màn hình trò chơi đen lại.

Sắc mặt Chu Văn biến rất khó coi, nếu như Lão hiệu trưởng tiến vào lối đi này, cũng gặp phải tình huống tương tự, như vậy tỉ lệ sống sót của bọn họ gần như bằng không.

-Chỉ có Quỷ hồn chi thể như Quỷ Tân Nương mới không bị lối đi cổ quái kia giết chết, nhưng Quỷ Tân Nương tiến vào trong thông đạo, lại mất liên hệ cùng ta, cho nên Quỷ Tân Nương sống sót trong đó cũng vô dụng.

Chu Văn suy nghĩ một chút, tiếp tục mở Phó bản Trác Lộc, hắn muốn thử một chút xem bên trong lối đi bên phải sẽ phát sinh cái gì.

Nếu như lối đi bên phải giống lối đi bên trái, như vậy trên cơ bản đành phải từ bỏ hi vọng cứu sống Lão hiệu trưởng.

Thời điểm Chu Văn đi tới lối đi, Chu Văn để Nhân vật tí hon tiến vào lối đi bên phải.

Thời điểm hắn bước vào lối đi, lần nữa nhịn không được rùng mình một cái, trong lòng xuất hiện cảm giác có điềm xấu.

Nhưng ở vách đá bên cạnh lối đi, Chu Văn phát hiện nhiều chữ viết cổ quái, những chữ viết kia có chút giống chữ tượng hình, nhưng tựa hồ có chút không giống, nói chung Chu Văn không nhận ra đó là loại chữ viết gì.

Quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện đằng sau không còn tượng đá, lối đi vào..

Chu Văn thầm an tâm một chút, mặc dù cảm giác vô cùng xấu, có điều hắn không thấy nguy hiểm trí mạng xuất hiện, nếu như Lão hiệu trưởng chọn lối bên phải, chắc có khả năng sống sót.

Chu Văn thao túng Nhân vật tí hon đi lên phía trước, không biết vì cái gì, Chu Văn luôn cảm giác có nhiều ánh mắt đang âm thầm theo dõi hắn, nhưng hắn dò xét xung quanh, không phát hiện bất cứ sinh vật nào tồn tại.

Càng đi, Chu Văn càng ngày càng cảm thấy không được bình thường, cảm giác bị nhòm ngó vô cùng mãnh liệt.

-Là những chữ viết kia sao?

Chu Văn khẽ nhíu mày, tầm mắt nhìn chằm chằm những chữ viết cổ quái trên vách đá, nếu như nói trong thông đạo có cái gì, vậy cũng chỉ có những chữ viết cổ quái này thôi.

Chu Văn triệu hồi Bá Vương thương, trực tiếp đâm vào một chữ viết bên trên vách đa, Bá Vương thương kết hợp kỹ năng Không gì không đánh được, trực tiếp đâm vào vách đá, xuyên thủng chữ viết.

Phốc!

Chu Văn cảm thấy tai trái truyền đến tê liệt thống khổ, đồng thời máu tươi trong lỗ tai Nhân vật tí hon phun ra ngoài.


Một giây sau, Chu Văn thấy những chữ viết cổ quái hóa thân thành những quái vật, miệng mọc đầy răng nhọn, hai cánh rơi vỗ, hướng về thân thể Nhân vật tí hon cắn tới.

Chu Văn giơ Bá Vương thương công kích những con tiểu quái vật kia, nhưng mỗi thương của hắn đâm trúng một tiểu quái vật, thì trên người hắn lại có một bộ phận bị vỡ tan, giết tiếp mấy con nữa, thân thể Nhân vật tí hon đã sắp không chịu nổ.

Triệu hồi ra Ba Tiêu phiến, Thái Âm Phong thổi hướng tiểu quái vật, lập tức đem bọn nó thổi bay ra ngoài, thân thể đóng băng thành mảnh vỡ.

Nhưng đồng thời lúc đó thân thể Nhân vật tí hon cũng biến thành khối băng, sau đó vỡ đầy đất, màn hình trò chơi đen lại.

-Những thứ đó là cái quái gì, công kích chúng nó mà bản thân lại bị cắn trả?

Chu Văn tự nhiên có thể nhìn ra chỗ kỳ lạ của đám tiểu quái vật, nhưng nhất thời không thể tìm ra biện pháp giải quyết.

-Vô luận chọn con đường nào, tựa hồ cũng là một con đường chết, không biết Lão hiệu trưởng có thoát khỏi kiếp nạn này không.

Chu Văn âm thầm thở dài, nhìn tình huống như vậy, sợ Lão hiệu trưởng lành ít dữ nhiều.

Chu Văn tiếp tục thử mấy lần, coi như không đi trêu chọc những chữ viết biến thành quái vật kia, thì tự chúng nó cũng nhào lên cắn xé mình, Chu Văn mặc Thạch Khải do Thạch Si biến thành, cũng không thể ngăn được răng của bọn tiểu quái vật, dường như cái răng kia có thể cắn thủng mọi thứ.

-Hai lối đi tả hữu đều là lối đi ăn người….Căn bản không thể thông qua..

Chu Văn thầm nghĩ như vậy, đột nhiên trong đầu lóe lên:

-Chờ chút…Ăn người….

Hắn nhớ lại tôn tượng đá kia tại đầu đường, tượng đá này chỉ có miệng mà không có ngũ quan khác, thoạt nhìn khiến người ta cực độ không thoải mái.

Khi đi vào hai lối trái phải, cuối cùng giống như kiểu bị ăn sạch vậy, cái này có chút liên quan nào đó.

Thời điểm Chu Văn đi tới trước tượng đá, không tiến vào lối đi hai bên, hắn đứng lại quan sát tỉ mỉ tượng đá, hi vọng tìm ra chút mánh khóe.

Có điều hắn không nhìn ra được cái gì, trong lòng thầm quyết tâm, trực tiếp móc Bá Vương thương, đâm thẳng vào đầu tượng đá.

Nhưng một giây sau, Chu Văn thấy hình ảnh vô cùng kinh khủng, tượng đá kia há mồm, một ngụm nuốt xuống Nhân vật tí hon và Bạch chỉ, màn hình trò chơi đen lại.


-Quả nhiên vấn đề xuất hiện phía trên tượng đá.

Chu Văn không lập tức tiến vào trò chơi, mà gọi một cú điện thoại cho A Sinh.

Điện thoại vang lên mấy tiếng, đã có người nhấc máy, thanh âm A Sinh truyền đến:

-Văn thiếu gia, có chuyện gì không?

-A Sinh, các ngươi đã kiểm tra tượng đá trong nội điện chưa?

Chu Văn hỏi.

-Đã kiểm tra cặn kẽ, nhưng không phát hiện được cơ quan.

A Sinh nói.

-Tượng đá điêu khắc ai, đã nghiên cứu ra chưa?

Chu Văn lại hỏi.

-Chúng ta mời một số chuyên gia nghiên cứu luận chứng qua, bọn họ đưa ra giả thuyết lớn nhất, có khả năng nhất đó là tượng đá là Ngạo, bởi trong thần thoại truyền thuyết có một quái vật, hình người, tuy nhiên thích ăn não người……

A Sinh đem những thông tin chuyên gia phân tích, nói kỹ càng cho Chu Văn nghe.