Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 232: Tử chiến








Tiểu điểu một mực đứng trên bờ vai của Chu Văn, đột nhiên há mồm phun ra một đoàn ngọn lửa màu vàng, trực tiếp phun trên bàn tay của Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ.

Ngọn lửa màu vàng dính vào bàn tay của Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ, tựa như hỏa tinh gặp xăng, trực tiếp bốc cháy rừng rực, biến quỷ thủ thành than.

-Hảo điểu.

Chu Văn vui mừng quá đỗi, khen một câu quay người liền tiếp tục chạy trốn.

Tiểu điểu mặc dù thần dị, nhưng dù sao nó cũng chỉ vừa ra đời không bao lâu, hiện tại đẳng cấp quá thấp, cho dù hỏa diễm lợi hại hơn nữa, sợ cũng khó có thể thiêu chết Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ.

Quả nhiên, trên người Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ tuôn khói đen, ép tắt ngọn lửa màu vàng trên bàn tay, bàn tay cháy đen nhanh chóng được khôi phục nhanh chóng, ánh mắt lộ ra nộ khí, lần nữa đuồi theo.

-Thật là âm hồn bất tán!

Chu Văn đột nhiên cảm thấy, đôi khi người ta cảm thấy không thể không mê tín, từ khi hắn mang theo Trúc đao, giống như vận khí càng ngày càng kém đi.


Lần này trở về, trên đường như vậy gặp ngay một Dị thứ nguyên lĩnh vực mới, hơn nữa còn xuất hiện Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm, để bọn hắn xui xẻo gặp được.

Đế Thính và Ba Tiêu Tiên đều giúp đỡ Chu Văn ngăn cản Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ, Chu Văn cũng đem Long Môn Phi Thiên thuật vận dụng đến cực hạn, hy vọng có thể trốn được kiếp.

Nhưng Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ kia có trí tuệ cực cao, hắn đã biết Đế Thính và Ba Tiêu Tiên có đẳng cấp không cao, mặc kệ bọn nó, đánh chúng nó bay ra ngoài, tập chung mục tiêu là Chu Văn.

Chu Văn một mực mệnh lệnh Quỷ Tân Nương nghênh chiến, nhưng thân thể Chu Văn run rẩy, chậm rãi trôi nổi hướng tới Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ, hiển nhiên trong lòng hốt hoảng cực điểm.

Chu Văn như diều hâu trên không trung lên tục né tránh mấy lần, nhưng vẫn không thể né tránh, bàn tay của Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ, mắt thấy sắp bị hán bắt lấy.

Nhìn ánh mắt phẫn nộ của hắn, Chu Văn không có chút nghi ngờ, nếu hắn bắt được mình, hắn sẽ trực tiếp vặn gãy cổ mình mất.

-Lần này sau khi trở về, ta nhất định ở nhà chơi game, có nói cái gì cũng đừng mong ta ra khỏi nhà.

Chu Văn thầm nghĩ, chuẩn bị mở ra lực lượng Vương Chi Thán Tức.

Mặc dù Vương Chi Thán Tức của hắn mạnh, nhưng thân thể không thể chịu được lực lượng mạnh như vậy, hơn nữa không biết nó có tác dụng đối với Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ không, hiện tại nếu dùng chỉ khi liều mạng, nếu nhất kích không giết được Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ, cũng chỉ có nước chết thôi.

Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ tránh qua, tránh né tiểu điểu bắn hỏa diễm, thời điểm hắn sắp bắt được Chu Văn, đột nhiên một tia sét trên đỉnh đầu rơi xuống đánh về phía đỉnh đầu Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ, chính là Lý Huyền dùng Lôi thần kiếm bổ tới.

Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ khẽ nhíu mày, thân hình sườn động, nắm một đạo quỷ khí trong tay, trực tiếp đánh cả người Lý Huyền cùng kiếm cùng nhau bay ra ngoài.

Bành!

Thân thể Lý Huyền đâm vào tảng đá trên mặt đất, khiến tảng đá chia năm sẻ bảy.

-Lý Huyền!

Chu Văn trảm một đap về phía Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ, đồng thời hét lớn.

Lý Huyền bật dậy, đi ra khỏi đống đá vụn, cầm Lôi thần kiếm lao vào Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ.

Thân hình Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ chớp động, một tay bắt lấy Trúc đao, một tay bắt lấy Lôi thần kiếm, đột nhiên hất lên, đập Lý Huyền và Chu Văn nện xuống mặt đất.


Đá vụn bắn tung toé, Chu Văn cảm giác mặt mình đều bị nện biến hình, khả năng xương cốt đều gãy mất, máu tươi từ trong lỗ mũi chảy ngược ra.

Tình huống của Lý Huyền cũng không khá hơn bao nhiêu, cả người đều bị nện vào tảng đá trong lòng đất.

Thân thể Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ đứng vững, hai chân chuẩn bị đạp lên phía trên hai đầu của hai tên.

Bành!

A Lai đột nhiên xông tới, lăng không một cước đạp trên lồng ngực Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ, đẩy thân thể Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ tung bay ra ngoài một khoảng cách.

Chu Văn lập tức không do dự, câu thông Vương Chi Thán Tức, trong tích tắc lực lượng kỳ dị bộc phát ra, như núi lửa phun trào.

Một vệt bóng mờ buông xuống trên thân Chu Văn, bọn Lý Huyền không nhìn thấy quang ảnh kia, nhưng Chu Văn tự cảm thụ được, quang ảnh kia dường như là một nữ tử, nhưng không thể nhìn thấy rõ ràng.

Lực lượng kinh khủng trong nháy mắt tràn ngập toàn thân Chu Văn, khiến Chu Văn có khả năng đánh nổ hết thảy cảm giác bành trướng.

Không dám chậm trễ, lực lượng Vương Chi Thán Tức càng ngày càng mạnh, nếu để thời gian quá lâu, lực lượng quá lớn sẽ đem thân thể của hắn phồng bạo, Chu Văn nhất định phải giải quyết Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ trước khi thân thể của bản thân không chịu nổi.

Mắt thấy Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ xông tới, Chu Văn không do dự xuất chiêu Thiên Ngoại Phi Tiên, thân thể trực tiếp hóa thành ánh chớp độn ảnh, nghênh chiến Quỷ Vương.

Răng rắc!

Trúc đao chém trúng áo giáp đen của Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ, chém ra một đạo ngấn sâu trên áo giáp, khói đen bên trong áo giáp lập tức trong nước suối trào ra.

Vẻ mặt Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ nhất biến, thân hình như thể hư không tiêu thất, công kích Thiên Ngoại Phi Tiên tiếp theo không có mục tiêu, nên toàn bộ thất bại.

Thời điểm Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ xuất hiện lần nữa, đã cách đây khoảng hơn mấy chục mét, không thể tìm ra quỹ tích của Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ, giống như hắn có thể thuấn di vậy.

Chu Văn cảm thấy lực lượng bên trong thân thể ngày càng cuồng bạo, không do dự, tiếp tục thi triển Thiên Ngoại Phi Tiên.

Nguyên bản với lượng Nguyên khí của hắn, chỉ có thể sử dụng một lần Thiên Ngoại Phi Tiên, nhưng sau khi kích hoạt Vương Chi Thán Tức, Chu Văn cảm thấy hắn có khả năng sử dụng vô số lần Thiên Ngoại Phi Tiên, mà không cần quan tâm Nguyên khí tiêu hao quá hạn, phảng phất trong thân thể hắn Nguyên khí như vô cùng vô tận.


Loại cản giác này khiến Chu Văn vừa hưng phấn vừa lo lắng, hiện tại hắn như một đứa trẻ cầm một thanh kiếm lớn vung vẩy, lúc nào cũng có thể không kiểm soát nổi, mà nện thương chính mình, nói chung lực lượng bản thân Chu Văn không thể khống chế nổi Vương Chi Thán Tức.

Thiên Ngoại Phi Tiên trong nháy mắt xẹt qua trời cao, giết tới trước mặt Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ, nhưng thân hình Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ lóe lên, một lần nữa biến mất không thấy, khiến Chu Văn hoàn toàn mất đi khí tức của hắn, vô phương đem hắn khóa chặt, một chiêu này Thiên Ngoại Phi Tiên lại thất bại.

Sắc mặt Chu Văn biến hóa, thân thể của hắn xuất hiện dấu hiện không kiểm soát nổi, nếu không nhanh giải quyết Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ, chỉ sợ hắn phải tự bạo.

Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ rất có thể có kỹ năng cùng loại với thuấn di, lực lượng của hắn mạnh hơn, tốc độ nhanh, nếu không chạm được vào Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ cũng vô dụng.

Thời điểm Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ xuất hiện, Lý Huyền đột nhiên vọt tới, Lôi thần kiếm tiến chém vào đầu Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ.

Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ có chút kiêng kị lực lượng của Chu Văn, không đem Lý Huyền vào trong mắt, thân hình chớp lên, tránh né Lôi thần kiếm của Lý Huyền, sau đó dùng một tay đè đầu Lý Huyền, trực tiếp nắm đầu hắn nện về phía mặt đất.

Bành!

Đá vụn bắn tung toé, đầu Lý Huyền đâm vào mặt đất thành một cái hố to, máu tươi cùng đá vụn bay ra.

Chu Văn thầm kinh hãi, một kích này, sợ phải đem đầu Lý Huyền đập vỡ.

Nhưng Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ muốn thu bàn tay, nhưng vào lúc này, Lý Huyền đội nhiên bắt lấy cánh tay của hắn, thân thể nhảy lên một cái, gắt gao quấn lấy thân Hắc Giáp Dạ Xoa quỷ, hô to:

-Chơi hắn.